Trần Thiên Minh nhìn thấy chị Yến lấy một tay che trước ngực, tay còn lại che bộ phận bên dưới, xấu hổ gương mắt nhìn chằm chằm mình.
"Em … em đi ra ngoài cho chị"
Lý Yến nhìn Trần Thiên Minh một cái, sau đó vội vàng che trên che dưới. Nói như vậy cho vui tai thôi, chứ có che được cái quái gì đâu!!!
"Chị, đừng tức giận, dù sao thân thể của chị, đâu phải là em chưa thấy qua. Như vậy đi, để tỏ lòng xin lỗi, em sẽ chịu thiệt, giúp chị tắm rửa"
Trần Thiên Minh vừa nói vừa vội vàng cởi quần áo của mình.
"Cái gì? Em giúp chị tắm rửa? Hồ đồ, mau đi ra ngoài!"
Lý Yến nhìn thấy Trần Thiên Minh đã trần như nhộng, vừa thẹn vừa giận. Nhưng mà … hai tay mình đang dùng để che … sao đẩy hắn ra ngoài được???
"Ừ, để em giúp chị"
Trần Thiên Minh vừa nói vừa cầm vòi hoa sen, sau đó phun lên người Lý Yến. Tay kia của hắn, cũng bắt đầu muốn lấy tay của nàng ra khỏi người.
Lúc bắt đầu, Lý Yến còn vùng vẫy dữ đội, thẹn thùng xấu hổ, nhưng sau một hồi bị Trần Thiên Minh làm loạn trên người, hai tay nàng từ từ buông ra, mặc cho hắn xằng bậy.
Trần Thiên Minh thấy chị Yến đã thả lỏng, vội vàng cầm vòi hoa sen phun lên người, tay kia cũng bắt đầu hoạt động hết công suất.
"Thiên … Thiên Minh, em làm gì vậy? Em … em rốt cuộc có giúp chị tắm không, hay là đang sờ chị …."
Lý Yến bị Trần Thiên Minh ôm lấy, tức giận nói.
Bởi vì, lúc đầu tay của Trần Thiên Minh rất có quy tắc, còn xoa xoa thân thể của Lý Yến, nhưng khi đến ngực nàng, tay hắn không đi qua địa phương khác. Cứ chăm chú xoa, rồi bóp, rồi xoa, rồi bóp …
"Chị, nơi này của chị rất đáng yêu, em muốn tắm rửa cho nó sạch sẽ"
Trần Thiên Minh nhìn bộ ngực đầy dặn, hưng phấn cười ɖâʍ.
"Đừng …"
Bị Trần Thiên Minh làm cho thần trí mê loạn, Lý Yến rên một tiếng từ đáy lòng. Mặt nàng ửng đỏ, trên mặt là nước, nhưng không biết là nước ở ngoài hay là mồ hôi.
Trần Thiên Minh thấy chị Yến vô cùng hài lòng với
"sự phục vụ"
của mình, động tác càng nhanh hơn. Xoa rồi bóp rồi xoa rồi bóp, tay của hắn bắt đầu mò xuống dưới.
"A …"
Trong lòng Trần Thiên Minh hưng phấn kêu lên. Bây giờ, hắn chạm xuống dưới, chổ ấy ấy của Lý Yến toàn là nước, không biết là nước do tắm rửa, hay là do … Tình cảnh này càng làm cho Trần Thiên Minh hưng phấn, hắn càng cố gắng tẩy rửa phần dưới của nàng.
"Ừm …"
Lý Yến lại phát ra một tiếng rên rĩ, bây giờ nàng đang nhắm mắt lại, như muốn hưởng thụ khoái cảm do Trần Thiên Minh mang tới, như một người phụ nữ cần được an ủi.
Trần Thiên Minh thấy thời cơ đã đến, vội vàng vứt cái vòi hoa sen đi, sau đó ôm lấy chị Yến.
"A …"
Lý Yến hưng phấn kêu lên một tiếng, bởi vì cái ấy ấy của Trần Thiên Minh vừa cứng vừa nóng, đâm vào làm cho nàng vừa đau vừa sướng, làm nàng không thể không kêu to.
Trần Thiên Minh nắm lấy hai chân của chị Yến, sau đó nhẹ nhàng ôm lên.
"Thiên … Thiên Minh … đừng ở đây …"
Lý Yến bắt đầu nói bậy, nỉ non với Trần Thiên Minh.
"Chị, ở trong này rất tốt, một lát sau có thể tắm rửa sạch sẽ"
Trần Thiên Minh vừa nói vừa dùng sức tiến vào nơi ẩm ướt của Lý Yến.
"A …"
Lý Yến lại kêu to một tiếng, tâm lý và thân thể thỏa mãn vô cùng, không tự chủ được kêu to lên. Nàng bây giờ, cũng giống như khi nãy trên giường, làm gì còn biết cái gọi là khống chế lý trí.
Trần Thiên Minh hưng phấn tiến quân, bất quá, hắn bây giờ không quá điên cuồng như khi nãy. Nhưng mà, trong phòng tắm lại làm những chuyện như vậy, khiến cho tâm lý hắn vô cùng hưng phấn, cho nên, hắn dùng rất nhiều sức.
"Thiên … Thiên Minh … chị … không được … đau …"
Lý Yến không biết đã đạt bao nhiêu cao trào với Trần Thiên Minh. Nàng bây giờ, cảm thấy quá thoải mãn, hai chân mềm yếu, không thể tiếp tục.
"Tốt, chị, em cũng làm nhanh"
Trần Thiên Minh nhìn thấy bộ dáng của Lý Yến, biết nàng không duy trì được lâu, vừa rồi đã làm rồi giờ làm nữa, nếu kéo dài quá sẽ khiến nàng mệt mỏi. Vì vậy, Trần Thiên Minh nhẹ nhàng thả lỏng, không dùng sức như trước nữa.
Sau vài đợt như vậy, Trần Thiên Minh nhanh chóng đạt đến cực điểm
"A!"
Trần Thiên Minh thỏa mãn quát to một tiếng, sau đó dừng động tác.
Còn Lý Yến không biết đã ngất lúc này, nếu không phải Trần Thiên Minh ôm nàng, nàng đã té xuống đất.
"Chị, chị…"
Trần Thiên Minh biết chị Yến là do hưng phấn mà ngất, cho nên cũng không lo lắng lắm.
"Ừm"
Lý Yến nhẹ nhàng mở mắt, mơ hồ nhìn Trần Thiên Minh một cái.
"Chị, chị sao rồi?"
Trần Thiên Minh hỏi, hắn cầm lấy khăn lông, nhẹ nhàng giúp nàng lau thân thể. Bây giờ trên người Lý Yến, không biết là mồ hôi hay là nước.
"Em … em còn không biết xấu hổ… đều là do em làm … Một lần rồi lại một lần, không biết làm thế nào mới khiến cho em thỏa mãn. Vừa rồi mới cùng … chị và em Cầm, bây giờ em còn muốn… làm hại chị … chị đứng còn không vững …"
Lý Yến càng nói càng xấu hổ. Liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái. Bất quá, đối mặt với sự cường hãn này, trong lòng nàng rất thích, nhưng cái này thì quá cường hãn, may quá, không chỉ có một mình mình, nếu quả thật chỉ có một mình, thật là chịu không nổi nhiệt.
"Em … em cũng không cách nào, chị, chị quá hấp dẫn chứ bộ. Chị xem, không phải lần này em đã rất khống chế rồi sao"
Trần Thiên Minh vừa mới nghĩ đến tình cảnh của mình với Lưu Mỹ Cầm, đột nhiên thấy sợ, cái gì cũng không biết, chỉ nghĩ đến chuyện ấy ấy. Nếu lỡ như mình làm bị thương bụng của nàng, làm tổn thương đến đứa con trong bụng nàng, thì phải làm thế nào? Trần Thiên Minh tự hỏi.
"Được rồi, chị không nói với em nữa, chị mệt quá, phải về phòng nghỉ ngơi"
Lý Yến ngượng ngùng nói với Trần Thiên Minh.
"Tốt, để em giúp chị"
Vừa nói, Trần Thiên Minh vừa cầm khăn lông lau khô nước trên thân thể Lý Yến, đưa tay lấy cái quần lót của nàng.
"Chị tự làm, chị có chân có tay"
Lý Yến thấy Trần Thiên Minh cầm lấy quần lót của mình, liền giựt lại, duỗi chân ra, thẹn thùng mang vào.
"Không phải chị mệt sao? Được rồi, em sẽ cho chị hưởng thụ đãi ngộ của nữ hoàng"
Trần Thiên Minh nhìn thấy địa phương đen tối của Lý Yến, đột nhiên cười ɖâʍ. Thật không ngờ, giúp phụ nữ mặc quần áo lại có hứng thú như vậy, chổ ấy ấy lại bắt đầu không nghe lời. Mẹ kiếp, an phận một chút được không? Trần Thiên Minh mắng, người anh em cũng thật là … muốn trọng chấn hùng phong cũng phài nhìn thời gian chứ, bây giờ là mấy giờ rồi, hơn nữa thân thể của chị Yến đã quá mệt mỏi, sao có thể tiếp tục được???
"Ừm"
Lý Yến đỏ mặt, nhắm mắt lại, nàng lấy tay đỡ ngồi xuống đất, rồi từ từ giơ chân phải lên, nhẹ nhàng hướng đến cái quần lót kia.
Trần Thiên Minh thấy địa phương ấy ấy của Lý Yến vừa đóng cửa, nay lại mở ra, hai mắt căng tròn ra. Cái này …. Quá tốt, phải làm nhiều mới được. Trong lòng Trần Thiên Minh thầm nói.
Lý Yến giơ chân lên, nhưng qua một khoảng thời gian, Trần Thiên Minh vẫn không có động tĩnh.
"Thiên Minh … em giúp chị kéo quần lên!"
Lý Yến cúi đầu, nhìn thấy hai tay của Trần Thiên Minh cầm lấy quần lót của mình, nhưng mắt thì dán chặt vào chổ ấy ấy, lại còn không biết kéo giúp lên. Nàng thật sự vừa thẹn vừa giận, sốt ruột nói.
"ồ, được. Để em giúp chị"
Trần Thiên Minh chùi chùi nước trên miệng mình ( Chả biết là nước gì nữa!) ngượng ngùng nói.
Trần Thiên Minh nhẹ nhàng kéo quần lót lên, sửa sang lại, rồi sau đó sờ sờ cặp mông rất tròn của chị Yến, cười ɖâʍ nói:
"Chị, cái của chị rất co dãn, sờ vào thật thoải mái"
Nói xong lại tiếp tục sờ.
"Ba hoa, nhanh mặc quần áo vào giúp chị, chị mệt quá" "Lý Yến liếc mắt nhìn Trần Thiên Minh một cái, thẹn thùng nói."
Được, tiểu nhân lập tức giúp người!
"Trần Thiên Minh cầm lấy cái áo ngực, nhìn ngơ ngác. Thứ này thì hắn đã nhìn hàng trăm lần, nhưng mặc như thế nào … hắn không biết.Bất quá, hắn nhớ đến cái móc đằng sau, cầm lên giơ trước mặt Lý Yến, nói: "
Chị, như thế này phải không?
""
Em không biết?
"Lý Yến cười."
Không biết, chị thấy đó, đây là lần đầu tiên em mặc quần áo cho phụ nữ, là lần đầu tiên mặc cho chị
"Trần Thiên Minh cười nói."
Đi chết đi, cái gì mà lần đầu tiên!
"Lý Yến cười, rồi đưa hai bàn tay ngọc xuyên qua hai dây lưng.Trần Thiên Minh vội vàng kéo ra phía sau, nhưng mà … mang vô thế nào???Hắn đơ người, nhìn lại cẩn thận, bên trái là móc, bên phải là lổ, đặc biệt là bên phải, còn có đến ba lổ. Trời, sau nhiều quá vậy? Rốt cuộc là cái nào???"
Để chị?
"Lý Yến vừa nói vừa đưa tay ra sau, móc cái áo lại, cứ như thế, hai cái dính vào nhau.Trời, đơn giản vậy sao? Trần Thiên Minh nhìn động tác đơn giản của Lý Yến mà hai mắt trợn tròn."
Chị thấy em lần đầu tiên làm không được, hay là để chị tự mặc
"Lý Yến nhìn Trần Thiên Minh không cử động, vì vậy cầm quần áo của mình."
Sao mà tốt được? Sau này để em giúp chị nhiều nhiều, thế là khéo léo liền
"Trần Thiên Minh cười, cầm lấy quần áo của nàng, sau đó giúp mặc vào."
Được rồi, em giúp chị mặc quần áo xong thì đi ra ngoài, chị còn muốn giặt đồ
"Lý Yến nhìn Trần Thiên Minh một cái, hạ lệnh trục khách."
Tốt, bất quá em phải kiểm tra xem cái móc có tốt hay không?"Trần Thiên Minh nói xong, lập tức đưa tay lên bóp lấy cái địa phương đầy đặn kia vài cái, sau đó mới thỏa mãn đi ra ngoài!!!