Không nghĩ tới danh hào của mình đã truyền đến Thái Kinh, thật đúng là khiến cho người ta bất ngờ mà...
Kỳ thật Ngân Sắc Nam Nhân là từ Thái Kinh truyền đi.
Dạ Côn ngẩng đầu nhìn về phía Ma tộc, gương mặt ghê tởm, khóe miệng còn có dịch nhờn, nhưng ánh mắt lại là phi thường kinh ngạc.
Dạ Côn chậm rãi buông lỏng tay phải ra, Ma tộc lập tức nhảy ra phía sau, cảnh giác nhìn Dạ Côn.
- Nơi này... liền giao cho ta đi.
Dạ Côn dùng âm thanh trầm thấp nói ra, như thế sẽ có vẻ rất trầm ổn.
Quan Thanh nhìn Dạ Côn xoay người, kinh hô một tiếng:
- Ngân Sắc Nam Nhân!
- Không sai, chính là ta.
Dạ Côn rất thích nhìn bộ dáng kinh ngạc của Quan Thanh, cũng chỉ có khi biến thành Ngân Sắc Nam Nhân, Dạ Côn mới có thể buông thả bản thân một chút.
Hiện tại Quan Thanh cũng vô phương nhúc nhích, ngượng ngùng nói ra:
- Ngân Sắc Nam Nhân, còn phải phiền ngươi giúp một tay.
- Được rồi.
Dạ Côn đang suy nghĩ nên biện pháp gì để mang Quan Thanh lên tường thành đây?
Trực tiếp ném lên? Hình như không lễ phép...
Nắm tóc? Không nên không nên.
Ôm eo? Thật buồn nôn...
Bóp cổ?
Chậc chậc... vẫn là ôm lấy đi.
Quan Thanh cũng không ngờ Ngân Sắc Nam Nhân lại có thể nghĩ nhiều như vậy.
Không đợi Quan Thanh kịp phản ứng, chỉ cảm thấy trong nháy mắt gia tốc khiến đầu óc choáng váng, chưa đến một hơi, Quan Thanh đã xuất hiện ở trên tường thành, tóc dựng thẳng lên trời, còn chưa tỉnh táo lại.
Diệp Ly nhìn Ngân Sắc Nam Nhân gần trong gang tấc, ánh mắt hung dữ, đừng tưởng rằng ngươi đổi trang bị, ta liền không nhận ra.
Dạ Côn rất tò mò, vì sao nét mặt thê tử nhìn mình không thích hợp.
Bất quá Dạ Côn vẫn nhìn liếc mắt Diệp Tử Tử, dù sao Diệp Tử Tử biết thân phận của mình.
Diệp Tử Tử không có thói quen nhiều chuyện, không thèm đi quản chuyện này.
Dạ Côn âm u nói ra:
- Chuyện còn lại cứ giao cho ta.
Nói xong liền nhảy xuống, một cái động tác anh tuấn nhảy xuống thật khiến cho các cô nương đứng trên tường thành mắt nổi đom đóm.
Rất đẹp... Ngân Sắc Nam Nhân rất đẹp, rất có mùi vị nam nhân.
Một cơn gió nhẹ thổi tới, lay động tóc dài của Dạ Côn, cũng kéo theo áo choàng.
Dùng lực lượng một người, đứng trong đại quân Ma tộc, cỗ khí thế hào hùng kia hoàn toàn không bị ép xuống hạ phong.
Mọi người không cách nào tưởng tượng được, Ngân Sắc Nam Nhân rốt cuộc mạnh cỡ nào.
Chỉ thấy một tên nam nhân lảo đảo bò lên tường thành, nhìn Ngân Sắc Nam Nhân quát:
- Trời ạ! Rốt cục đuổi kịp! Thật đúng là Ngân Sắc Nam Nhân!
- Các vị nhân sĩ Thái Kinh, người trước mắt các ngươi chính là Ngân Sắc Nam Nhân!
Diệp Ly quay đầu nhìn về phía nam nhân kia, nam nhân kia không phải chính là... phân tích sư hồi ở học viện tỷ võ An Khang châu sao
- Truyền ngôn nói Ngân Sắc Nam Nhân cùng Đạo Đức Tử chiến một trận, bất phân thắng bại sàn sàn nhau, về sau một mực xuất hiện tại An Khang châu, thậm chí cứu giá... nhưng tại sao hiện tại lại xuất hiện ở Thái Kinh? Đây vẫn là một điều bí ẩn, chúng ta cùng hướng ánh mắt về chiến trường đi.
- Im miệng!
Tông Hoằng Nguyên hướng phía phân tích sư quát.
Phân tích sư nuốt một ngụm nước bọt, lập tức im miệng, đây chính là đại tướng quân đó.
Lúc này Ma tộc cảnh giác lên, hướng phía Dạ Côn hô:
- Nhân loại! Ngươi là người phương nào?
- Ta chỉ là một nhân loại bình thường.
Dạ Côn từ tốn nói.
- Không có khả năng! Nhân loại không có ai có bản lĩnh như ngươi!!!
Dạ Côn nắm chặt nắm đấm lại, cảm thụ lực lượng, trầm giọng nói ra:
- Có bản lãnh hay không ta không biết, nhưng ta biết, hôm nay các ngươi gặp nguy hiểm.
- Nhân loại cuồng vọng, thổi ngươi vài câu liền muốn lên trời! Xem búa!
Ma tộc vọt thẳng tới Dạ Côn, Khai Sơn Phủ lập tức trở nên đỏ bừng, phù văn lóng lánh.
Đối mặt với thế công như thế, Dạ Côn chỉ hơi xoay người một cái...
Có lẽ lúc xoay người không có tính tới... cái mông đụng phải thân thể Ma tộc.
Ầm!
Chỉ thấy vị Ma tộc này đột nhiên bay ra ngoài, giống như sao băng nện vào đại quân Ma tộc, lập tức người ngã ngựa đổ...
Dạ Côn vô cùng nghi hoặc, vừa rồi mình chỉ xoay người một cái, làm sao lại bay ra ngoài rồi.
Còn chưa có động thủ đây.
Nhưng phân tích sư trên tường thành vô cùng xúc động:
- Chư vị! Nhìn thấy chưa! Đây chính là chiêu thức hiếm thấy của Ngân Sắc Nam Nhân! Mông Kích! Dưới thế công mạnh mẽ của Ma tộc, Ngân Sắc Nam Nhân thế mà dùng chiêu thức xem thường như thế, như thế liệu có chọc giận Ma tộc hay không...
Dạ Côn biểu thị, vừa rồi thật là không cẩn thận, không có suy nghĩ nhiều như vậy.
Tên Ma tộc rơi vào đám người vẫn chưa chết, thậm chí còn trở nên điên cuồng, cả người bắn mạnh ra:
- Đi chết đi!
Dạ Côn quay đầu nhìn về phía Ma tộc, ánh mắt hơi hơi ngưng tụ.
Không biết vì sao, Ma tộc cảm giác một quyền này mình đánh ra, chỉ sợ người chết sẽ là mình
Trên trán lập tức phủ kín mồ hôi.
Hai chân lập tức dẫm trên mặt đất, nhưng bởi vì quán tính, hai chân ma sát hơn mười trượng mới ổn định lại, vừa vặn đứng ở trước mặt Dạ Côn một trượng.
Đối mặt với phản ứng của Ma tộc, người trên tường thành đều ngây ngẩn
Vì sao tên Ma tộc này lại như vậy? Chẳng lẽ nhìn thấy thứ gì đó đáng s sao?
- Trời ạ! Ngân Sắc Nam Nhân thế mà sử dụng tử vong ngưng thị trong truyền thuyết! Quá hiếm thấy! Ngân Sắc Nam Nhân thế mà dùng ánh mắt dọa lùi Ma tộc! Không thể tưởng tượng nổi!!!
Phân tích sư lại tiến hành một đợt phân tích.
Ma tộc chậm rãi lui lại, chờ thối lui đến một cái khoảng cách an toàn, tên Ma tộc kia liền hung hăng càn quấy hô:
- Ngươi chờ đó cho ta, ta đi gọi người tới!
Nhưng mà tên Ma tộc vừa mới hô xong, liền cảm thấy đầu bị một cái đại thủ bắt lấy, ngẩng đầu nhìn lên, lập tức bị dọa, hoảng hốt hô:
- Bối Nhĩ phó tướng!
Lời vừa mới nói xong, đầu liền bị Bối Nhĩ bóp nát.
- đại quân Ma tộc không cần phế vật.
Bối Nhĩ từ tốn nói, chậm rãi đi ra đội ngũ.
Dạ Côn chăm chú nhìn Bối Nhĩ, cái tên này rất cao lớn, còn cao gấp đôi mình, đại đao sau lưng thoạt nhìn không là phàm phẩm.
- Nhân loại, ngươi rất lợi hại.
Bối Nhĩ từ tốn nói.
Dạ Côn trầm giọng nói ra:
- Có rất nhiều người nói ta lợi hại, nhưng ta chưa từng thừa nhận qua.
- Ngươi cũng mắc cái tật xấu của nhân loại, kêu cái gì nhỉ?
Bối Nhĩ quay đầu hướng phía bộ hạ hỏi.
Đại quân phía sau lập tức đáp lại Bối Nhĩ...
- Phó tướng, là trang bức.
- Không sai, câu nói này của ngươi có tình nghi trang bức, bản phó tướng rất chán ghét loại người như vậy.
Bối Nhĩ nói xong liền đưa tay phải ra, nắm chặt đại đao sau lưng, đao chỉ Dạ Côn.
- Nhân loại, đại quân Ma tộc sẽ công hãm tòa đô thành này! Ta sẽ treo đầu lâu của ngươi ở trên sư thứu, để ngươi nhìn thấy Thái Kinh bị hủy diệt như thế nào.
Bối Nhĩ hình thể cường tráng hai tay nắm đại đao, chỉ thấy trên thân đao tràn ra ngọn lửa màu tím, bao trùm toàn bộ đại đao.
Diệp Ly nhìn thấy ngọn lửa màu tím, lông mày xiết chặt. Đây là Dị Hỏa! Trên người kẻ này lại có Dị Hỏa!
Phân tích sư ngốc ngốc hô:
- Ma tộc đầu lĩnh đại chiến cùng Ngân Sắc Nam Nhân! Đây chính là một trận đại chiến xưa nay chưa từng có, không có một hai ngày, khẳng định sẽ không thể quyết ra thắng bại. Nhưng ta vẫn tin tưởng Ngân Sắc Nam Nhân!
- Nhân loại, ta sẽ cho ngươi nhấm nháp lửa giận của Ma tộc!
Bối Nhĩ tức giận quát.