Lúc buổi tối, Nguyên Chẩn cùng Phong Điền trở về.
Hai người bọn họ cuối cùng cũng không có đi Ngũ Nhạc.
Bởi vì không được cho phép, lần này đi Ngũ Nhạc đều là Dạ gia quân, không có người ngoài.
Lúc đó, Nguyên Chẩn cùng Phong Điền còn phiền muộn mấy ngày.
Thế nhưng may mắn, hai người bọn họ không có đi, nếu như bọn họ đi, khẳng định sẽ đi cùng với Dạ Tần.
Nhưng mà đi theo Dạ Tần, liền sẽ lọt vào ổ phục kích, chỉ sợ không trở về được.
Từ nơi sâu xa, có Côn ca che chở.
Đối với Dạ Tần về nhà, tất cả mọi người đều rất vui vẻ, ngay cả Liệt Cốt cũng tới uống cùng Dạ Tần.
Nói thẳng, vết sẹo này quá nam nhân, suất khí.
Diệp Tử Tử ở bên cạnh nói, có bản lĩnh ngươi cũng tìm cho mình một vết.
Liệt Cốt trong nháy mắt liền lúng túng.
Bất quá tất cả mọi người cảm thấy, lần này Dạ Tần trở về về sau, trở nên... trầm ổn hơn rất nhiều.
Phát sinh nhiều chuyện như vậy, khẳng định sẽ có thay đổi.
Mà bây giờ, tất cả mọi người đều đang chờ Dạ Côn trở về.
Nhất là Diệp Ly cùng Nhan Mộ Nhi, chuyện các nàng mang thai, Dạ Côn vẫn còn chưa biết.
Chờ Dạ Côn trở về nói cho hắn biết, nhất định sẽ một mặt ngây ngốc, tưởng tượng đến biểu lộ của Dạ Côn lúc đó, Diệp Ly cùng Nhan Mộ Nhi đều cảm thấy rất thú vị.
Thế nhưng chỉ sợ Dạ Côn trong thời gian ngắn không về được.
Một tháng sau, phía bắc Huyền Nguyệt đại lục.
Đây là địa vực Côn Miểu, quanh năm suốt tháng bị tuyết đọng bao trùm, mặc dù hoàn cảnh ác liệt, thế nhưng người Côn Miểu cũng không e ngại lạnh lẽo, sinh hoạt rất có tư vị.
Ba gia thân là Cổ tộc Côn Miểu.
Tọa lạc ở phía trên núi tuyết, người trẻ tuổi ăn mặc rất ít ỏi, cho dù bị đông cứng đến sắc mặt trắng bệch, cũng quyết tâm tu luyện ở trong hoàn cảnh lạnh lẽo này.
Trong đống tuyết, có thiếu niên thiếu nữ đang tu hành, trong đám người... có một nhân vật đặc biệt.
Đây là một nữ hài cụt một tay, mặc dù không có cánh tay, nhưng cô gái này vô cùng khắc khổ, cắn chặt răng tu luyện.
Nàng cũng không là người khác, nàng chính là Ba Uyển Thanh!!!
Đi vào Ba gia đã mấy tháng, thế nhưng Ba Uyển Thanh chỉ là gặp được mẹ ruột của mình một lần.
Bởi vì mẫu thân vô cùng bận rộn, dù sao nàng là gia chủ Ba gia!!!
Trước đó Ba Uyển Thanh còn rất nghi hoặc, phụ thân cũng họ Ba, chẳng lẽ đây là trùng hợp?
Sau này mới biết được nam nhân, ở rể, họ phải đổi lại theo nhà gái.
Cho nên trước đó phụ thân cũng không phải họ Ba.
Thậm chí phụ thân của mình cũng không là phu quân chân chính của mẫu thân.
Bởi vì hiện tại có một nam nhân khác đang làm phu quân của mẫu thân.
Bọn họ thậm chí còn có một đôi nhi nữ, mình cũng đã gặp con của bọn họ, còn nhỏ hơn mình vài tuổi.
Mặc dù tới Ba gia, nhưng căn bản không được mẫu thân thừa nhận, bọn họ chỉ biết, mình là chất nữ phương xa của mẫu thân...
Ngay từ đầu, Ba Uyển Thanh quả thật rất khó chịu, thế nhưng vừa nghĩ tới mối thù của mình, so với chuyện này, căn bản không tính là gì.
Đối với mẫu thân cũng hết sức lạ lẫm, chỉ cần có thể tại Ba gia tu luyện tới Kiếm Đế, như vậy mình liền có thể đi tìm Dạ Tần báo thù! Phải giết chết tên đàn ông phụ lòng này! Cất thi thể của y vào trong bình, đặt ở trong phòng, để Dạ Tần mỗi ngày đều nhìn mình!!!
Nhưng vào lúc này, Ba Uyển Thanh thấy một tên đệ tử chạy nhanh, hướng phía trên tuyết sơn lao đi, xem sắc mặt tựa hồ rất cấp bách.
Ba Uyển Thanh cũng không có để ở trong lòng, tiếp tục tu luyện, chỉ có tu luyện mới có thể trở nên nổi bật! Mới có thể có được tự tôn!!!
Trên đỉnh tuyết sơn, đây là cung điện của gia chủ Ba gia, toàn bộ cung điện tản ra một cỗ hàn khí nhàn nhạt, nói là Băng Cung cũng không kỳ quái.
- Báo!!!
Trong cung điện, một nữ nhân ngồi tại chủ vị, phía dưới có vài người đứng đấy, tựa hồ đang nghị sự.
- Chuyện gì?!
Một nam nhân đứng ở phía dưới hỏi.
- Thánh Thiên gia truyền tin tới.
Nữ nhân ngồi tại chủ vị cho người ta một loại cảm giác vô cùng cao ngạo, nhất là đôi mày liễu kia, cảm giác rất không thân hòa...
Nữ nhân này chính là gia chủ Ba gia.
Ba Bán Tuyết!
- Trình lên.
Ba Bán Tuyết từ tốn nói.
Nam nhân vừa mới nói chuyện chính là phu quân của Ba Bán Tuyết, đồng dạng cũng là ở rể.
Người này tên là Ba Tâm Huyền, là một nam nhân có dáng dấp rất tốt, hình thể có hơi gầy, nếu như đóng vai nữ trang, hẳn là không thành vấn đề.
So với Ba Đài, nam nhân này không chỉ suất hơn một chút.
Mà Ba Đài tựa như một trung niên nam nhân.
Ba Tâm Huyền tiếp tin tức vào trong tay, mặc dù thê tử ngồi ở phía trên, nhưng nàng cũng là gia chủ, tôn kính vẫn phải có.
- Gia chủ, mời xem qua.
Ba Bán Tuyết mở thu ra nhìn một chút, mày ngài hơi nhíu lại, đầu ngón tay khẽ động, thư liền biến thành tro tàn.
- Gia chủ, có chuyện gì?
Ba Tâm Huyền cung kính hỏi.
- Thiên Cương Thánh Thiên gia cùng Thiên Cương Thánh Điện chuẩn bị động thủ với Thiên Trạch Đông Môn.
Ba Bán Tuyết từ tốn nói.
Ba Bán Tuyết vừa mới dứt lời, vài người phía dưới liếc nhau một cái, Thánh Thiên gia cùng Đông Môn gia không phải sắp thông gia sao?
Làm sao nói trở mặt liền trở mặt.
Ba Bán Tuyết lại bổ sung một câu:
- Đông Môn gia Hình Kiếm hủy đi Thiên Cương Thánh Điện.
Tin tức này mang đến rung động không nhỏ.
- Đông Môn gia điên rồi sao?
Nam nhân đứng ở bên cạnh tên Ba Lang, là thân đệ đệ của Ba Bán Tuyết.
- Bọn họ đấu pháp, không liên quan gì đến Ba gia chúng ta.
Một nam nhân khác khẽ cười nói, người này tên Ba Tử Mặc, là lão tam cùng cha khác mẹ.
Ba Tâm Huyền thấp giọng cười nói:
- Tử Mặc nói không sai, đây là chuyện của bọn họ, Thánh Thiên gia cũng chỉ nói cho chúng ta biết một tiếng mà thôi.
- Mặc dù chuyện không liên quan đến chúng ta, thế nhưng Cổ tộc đấu pháp, chúng ta vẫn phải quan tâm.
Ba Bán Tuyết từ tốn nói, chuyện này liên quan đến sự cân bằng, lần này Thánh Thiên gia liên thủ cùng Thánh Điện đánh Đông Môn, như vậy sau này bọn họ cũng có thể liên thủ tới đối phó mình.
Cho nên chuyện này không thể xem thường, vẫn phải cẩn thận.
- Gia chủ, chúng ta có nên phái người đi xem tình huống một chút, tìm hiểu xem đến cùng đã xảy ra chuyện gì hay không?
Ba Lang cung kính hỏi.
- Không cần, ta sẽ gửi thư cho hai nhà khác trước, xem bọn họ nghĩ như thế nào, có cần thương lượng một chút hay không.
Ba Bán Tuyết càng nghĩ càng không thích hợp, tâm sự với mấy nhà khác trước đã, Thánh Thiên gia cùng Thánh Điện liên thủ, tin tức này cũng không phải tốt đẹp gì.
Ba Tâm Huyền nhẹ gật đầu:
- Như thế cũng tốt, chúng ta cẩn thận một chút vẫn hơn.
- Vậy chuyện này liền quyết định như vậy, tiếp tục thương thảo chuyện vừa rồi đi, gần đây Côn Miểu có dị động, các ngươi phải chuẩn bị sách lược vẹn toàn.
Ba Tử Mặc khẽ cười nói:
- Gia chủ, hằng năm đều sẽ có một lần, cũng là lệ thường.
- Tử Mặc, nên dặn dò phải dặn dò, biết không?
- Vâng! Gia chủ!!!
Ba Bán Tuyết hỏi lần nữa:
- Tỷ thí trong gia tộc chuẩn bị xong chưa?
- Gia chủ, đều đã chuẩn bị xong.
Ba Lang cung kính nói ra.
- Gần đây có hài từ nào có thiên phú tốt không?
Ba Bán Tuyết nhàn nhạt hỏi.
Ba Tâm Huyền nhẹ nói ra:
- Gia chủ, có rất nhiều hài tử ưu tú, sau này có thể hiệu lực cho gia chủ.
Ba Tâm Huyền biết Ba Uyển Thanh tồn tại...