Nhìn chữ viết ở phía trên, cứng cáp hùng hồn, vừa nhìn liền biết là do cao nhân lưu lại, chẳng qua là truyền thừa đến thế hệ Không Hư, liền nghèo túng.
Dạ Côn lật một lượt, tập trung tìm những tin tức liên quan đến Quỷ Súc.
Thế nhưng chỉ có vài tờ.
Nó nằm ở mấy trang cuối cùng của Khu Ma Đại Điển, trừ Quỷ Súc ra, còn có mấy loại sinh vật, giới thiệu đều rất ít ỏi.
Dạ Côn lần nữa lật đến trang có thông tin của Quỷ Súc.
Quỷ Súc chính là sản phẩm của oan hồn người hung cực ác kết hợp với dã thú.
Trong đầu Dạ Côn yên lặng xuất hiện hai chữ.
Nhân thú.
Tiếp tục xem.
Quỷ Súc nằm ngoài lục đạo, không ở luân hồi, có thể chất bất diệt, dùng hồn phách làm thức ăn, chuyển hóa thành lực lượng.
Dạ Côn cảm thấy có chút đáng tin, thế nhưng tên Quỷ Súc kia ngoại trừ thu thập hồn phách ra, còn có thể tiếp thu được một chút trí nhớ của hồn phách.
Xem ra những hồn phách kia cũng không thể giúp Quỷ Súc tăng lên quá nhiều, đây chính là nguyên nhân tại sao nó lại chuồn đi, bởi vì hiện tại nó còn quá yếu.
Tiếp tục xem, đều là một vài điển cố, đều có thể viết thành chuyện xưa.
Lại lật một tờ, Dạ Côn cuối cùng thấy được biện pháp giải quyết.
Nhưng mà Dạ Côn nhìn thấy biện pháp giải quyết này, khóe miệng liền giật một cái.
Nhìn vào điều kiện đầu tiên kia, chỉ sợ không ai có.
Nước tiểu đồng tử vạn năm.
CMN có tên nào sống một vạn năm mà vẫn còn là đồng tử chứ, nếu quả thật có, vậy y còn là người sao...
Nước tiểu đồng tử trăm năm đã là kỳ tích.
Một vạn năm? Quá kinh khủng!
Còn cần một giọt long huyết nhỏ vào nước tiểu đồng tử vạn năm, khi đó liền biến thành Vạn Năm Huyết Đồng Tử trong truyền thuyết!!!
Cái cằm của Dạ Côn đã sắp chạm xuống mặt đất, thế mà còn Vạn Năm Huyết Đồng Tử?
Long huyết kia đi tìm ai đòi?
Còn có một điều kiện...
Cần tìm một nam nhân đầy âm khí đến bắn ra Vạn Năm Huyết Đồng Tử.
Dạ Côn:...
Nam nhân đầy âm khí
Trong đầu Dạ Côn lập tức xuất hiện hình ảnh của Phi Tuyết.
Y hẳn chính là nam nhân đầy âm khí.
Ba điều kiện này hẳn không quá khó, thế nhưng điều kiện thứ nhất... tìm đâu ra?
Đầu tiên phải tìm đến lão đầu một vạn tuổi, sau đó hỏi y, còn là đồng tử hay không?
Dạ Côn nghĩ đi nghĩ lại, phì cười một tiếng, làm sao lại có vạn năm đồng tử được, nếu quả thật có, vậy nhất định trong lòng người kia có vấn đề.
Tiếp tục xem.
Vạn Năm Huyết Đồng Tử có thể phá giải thân thể bất diệt của Quỷ Súc, từ đó có thể thương tổn đến chân thân của nó.
Nguyên lai làm thế này chính là để phá giải thân thể đánh không chết kia của Quỷ Súc, cũng không tệ.
Nếu như có thể thì hãy tiến hành vào giờ tý, như thế uy lực sẽ càng lớn.
Dạ Côn cảm thấy có chút đạo lý.
Nhưng khi nhìn thấy một hàng chữ cuối cùng, cả người Dạ Côn liền không tốt.
Phía trên là lão phu thôi diễn, chỉ có tính tham khảo, không thể làm thật.
Lần này Dạ Côn bị chọc giận quá phá cười, nhìn nhiều như vậy, ngươi thế mà nói với ta, đây chỉ là thôi diễn...
- Gia, Quỷ Súc chính là tà vật trong truyền thuyết, ngài tìm nó làm gì?
Không Hư tò mò hỏi.
- Hiểu rõ nó, sau đó thủ tiêu nó, chỉ đơn giản như vậy, thế nhưng thứ viết trên đây không đáng tin cậy.
Dạ Côn nhẹ nói ra, trong lòng rất bất đắc dĩ.
Nhưng mà lúc này Không Hư cũng tranh thủ thời gian nhìn một chút, âm u nói ra:
- Gia, Vạn Năm Huyết Đồng Tử thật có thể phá một vài tà vật dị thường, chuyện này là thật.
- Ngươi xác định là thật?
Dạ Côn nghiêm túc hỏi, chuyện này không thể qua loa.
Không Hư nhẹ gật đầu:
- Đương nhiên, sư phụ từng dạy ta, chẳng qua là nước tiểu đồng tử vạn năm... làm gì có ai sống vạn năm mà vẫn còn là đồng tử chứ...
Nhìn đi, ngay cả Không Hư cũng nghĩ như vậy, rõ ràng đồng tử vạn năm hư ảo đến cỡ nào.
- Còn cần long huyết, hiện tại ở trên Huyền Nguyệt đại lục, Long đã không thấy, đi nơi nào tìm long huyết?
Dạ Côn cảm thấy cũng đúng, cho dù Vạn Năm Huyết Đồng Tử có thể có ích, nhưng hai phần tài liệu này thật khó tìm.
Hoàn toàn bất khả thi.
Nước tiểu đồng tử mười năm còn có thể tìm ra.
- Không Hư, ngươi còn biện pháp nào khác không?
Dạ Côn tò mò hỏi.
Không Hư vô thức muốn nói không có, thế nhưng vừa nghĩ tới tiền đồ của mình, liền lập tức nói ra:
- Có!
- Thật? Không có gạt ta?
- Không Hư ta thề với Cửu Thiên Huyền Lôi, tuyệt đối có biện pháp!
Trong lòng Không Hư thật có biện pháp, thế nhưng cũng không biết có được hay không.
Dạ Côn chỉ có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống, thực lực tên Không Hư này cũng không tệ lắm, năm đó từng thấy qua, hiện tại chỉ có thể hy vọng biện pháp của y khả thi mà thôi.
- Được, vậy chúng ta đi thôi.
- Đi đâu?
- Đi bắt Quỷ Súc.
- Đi ngay bây giờ?
- Đúng.
- Vậy ta đi thu thập trang bị một chút, thịt Hổ Điêu này không ăn sao? Ăn ngon lắm đấy.
- Ngươi đi thanh lý trang bị trước đi.
Dạ Côn nhẹ nói ra.
- Được.
Song khi Không Hư đi ra mới phát hiện, thịt Hổ Điêu đã không còn.
"Nấc ~" Dạ Côn ăn no rồi, đêm qua còn chưa có ăn gì đây, tay nghề nướng thịt của Không Hư thật không tệ.
Dạ Côn thản nhiên nói ra:
- Đi thôi.
- Gia... mời ngài dẫn đường.
Không Hư cung kính nói ra.
Mang theo Không Hư trở lại Dạ gia, Không Hư nuốt một ngụm nước bọt, đây chính là hoàng thất đó.
Cuối cùng mình cũng lăn lộn vào trong hoàng thất rồi, nhất định phải cố gắng, sau này sẽ có thể cải thiện tình cảnh của Khu Ma Nhân.
- Côn Côn, đây là?
Đông Môn Mộng tò mò hỏi.
- Vị này là Khu Ma Nhân, chính là loại rất lợi hại kia.
Dạ Côn hướng phía mẫu thân cười nói.
Đông Môn Mộng đánh giá Không Hư, làm sao cảm giác rất không đáng tin, nụ cười trên mặt có hơi giống với Tào công công.
Lúc này Nguyên Chẩn cùng Phong Điền đi tới, sắc mặt hai người không tốt lắm.
Dạ Côn vỗ vỗ bả vai của hai người:
- Đi thôi, chúng ta về nhà.
Nguyên Chẩn cùng Phong Điền nghe thấy hai chữ về nhà, toàn thân liền chấn động.
Vốn là muốn làm ra một phen sự nghiệp lại trở về, tốt làm rạng rỡ tổ tông, thế nhưng không nghĩ tới... gia đình lại ngộ hại.
- Côn Côn, cẩn thận Mê Vụ Sâm Lâm.
Dạ Minh đứng vững nói ra.
- Đại ca, phải chú ý an toàn.
Hôm nay Dạ Tần cố ý ở nhà đưa tiễn đại ca.
Dạ Côn nhẹ gật đầu:
- Mọi người yên tâm.
Lời vừa mới nói xong, thảm bay đã xông lên chân trời biến mất.
Không Hư nuốt một ngụm nước bọt, cố làm ra vẻ trấn định, đè nén bộ dáng kinh ngạc, nếu không sẽ mất phong thái đại sư.
Ta chính là ngũ quái Khu Ma Nhân! Một tên Quỷ Súc nho nhỏ, vài phút liền diệt sạch.
Chờ Dạ Côn trở lại huyện Thái Tây, mặt trời còn chưa treo trên đỉnh đầu.
Dạ phủ.
Hai người đứng ở bên ngoài viện, bọn họ đều có chung đặc điểm, bên hông đều treo đồng tiền, đều là ngũ quái.
Mà đám người Diệp Ly cùng Liệt Cốt đứng ở trên bậc thang nhìn những người này.
Những người này dĩ nhiên chính là Khu Ma Nhân do Liệt Cốt gọi tới.
Mà Dạ Côn đưa Nguyên Chẩn cùng Phong Điền về nhà trước, nói với bọn họ, có chuyện gì cứ đến tìm mình.
Hai người cũng gật đầu nói tạ.
Chờ Dạ Côn mang theo Không Hư trở lại Dạ phủ, đã nhìn thấy hai tên Khu Ma Nhân.
Mà Không Hư đã lập tức nhận ra tình huống, có cạnh tranh!