Dạ Minh cùng Dạ Côn cũng nhanh chóng theo sau nhìn tình huống.
- Cha, không phải chứ... thật...
Dạ Côn rất kinh ngạc, trước đó còn tưởng rằng chỉ là nói đùa.
Dạ Minh một mặt kinh ngạc tán thán:
- Ta cũng tưởng rằng chỉ là một trò đùa, ngàn vạn không nghĩ tới, gia gia con làm thật!
- Nói như thế, gia gia xem như "lão lai đắc tử"?
- Nhìn từ góc độ khác, hài tử tân sinh, có lẽ...
Dạ Minh thấp giọng nói ra, bỗng nhiên ý thức được chuyện này không có đơn giản như vậy.
Dạ Côn thấy nét mặt của phụ thân, cũng nghĩ đến.
Hài tử Tố gia, làm Thánh Nhân Thái Kinh, không phải tương đương với... Tố gia liền sẽ khống chế toàn bộ Thái Kinh sao?
Nếu để cho Dạ Tư Niên biết, khẳng định sẽ lòng nóng như lửa đốt.
- Tình cảm giữa gia gia và Thánh Hậu rất tốt?
Dạ Côn nghi hoặc hỏi.
- Ai biết.
Dạ Minh than nhẹ một tiếng.
Tố Vận này thật đúng là to gan, thế mà lại ra một chiêu như thế, lập tức từ bị động biến thành chủ động.
Đi theo Dạ Tư Không vào trong tẩm cung.
- Bái kiến Thánh Nhân.
Y quan sau tấm bình phong cung kính hô.
Dạ Tư Không không để ý đến, vòng qua bình phong, Tố Vận im lặng nằm ở trên giường, trên mặt tựa hồ cũng không có quá nhiều vui sướng.
Lúc thấy Dạ Tư Không tới, tựa hồ nhớ tới phải hành lễ, thế nhưng Dạ Tư Không thấp giọng nói ra:
- Hiện tại có thai, không cần hành lễ.
- Tạ Thánh Nhân.
- Nghỉ ngơi thật tốt.
Dạ Tư Không nhẹ nói ra, lập tức quay người đi ra.
- Phục vụ Thánh Hậu cho tốt, nếu xảy ra sai sót, bản hoàng chém đầu các ngươi!
Các cung nữ lập tức quỳ xuống hô vâng.
Mà Dạ Minh cùng Dạ Côn thấy Dạ Tư Không phản ứng liền biết, đứa bé này, Dạ Tư Không rất xem trọng.
- Các ngươi đi về trước đi, chuyện sứ thần Thiên Trạch, Côn Côn hãy tiếp tục đi hỏi thăm.
Dạ Côn chắp tay thu đến:
- Vâng, Thánh Nhân.
Hai cha con thối lui ra khỏi tẩm cung.
- Côn Côn, con lại đến Thỉnh Nhạc Phường một chuyến đi.
- Vâng thưa cha.
- Nếu như đứa bé này sinh ra, chỉ sợ sẽ đánh vỡ hoàn cảnh bây giờ.
Hai tay Dạ Minh cắm ở trong tay áo nhẹ nói ra.
Dạ Côn không nói gì, xuất cung, hai cha con liền chia nhau đi.
Dạ Tư Niên thân là Thái Tử, hiện tại cũng không có ở bên ngoài, liền ở trong cung.
Hôm nay cùng gia gia thương lượng một chút vấn đề thu thuế, gia gia hết sức tán dương, Dạ Tư Niên cảm giác vị trí này của mình ổn!
Nhưng mà đúng lúc này, có người tới báo cho Dạ Tư Niên tin tức mới nhất.
Nghe thấy gia gia thế mà có hài tử với Thánh Hậu.
Dạ Tư Niên lập tức bối rối.
Dạ Tư Niên không phải người ngu, biết đứa bé này có ý nghĩa như thế nào, vị trí Thái Tử này vẫn luôn bị nhị bá nhìn chằm chằm.
Hiện tại lại thêm một hài nhi chưa ra đời.
Nếu như là nữ hài thì hôi, thế nhưng nếu như là nam hài thì sao?!
Dạ Tư Niên ngồi không yên, muốn xuất cung tìm mẫu thân, hỏi mẫu thân xem có chủ ý gì không
Làm Thái Tử, nhất cử nhất động đều bị mọi người chú ý.
Ngay cả Dạ Tư Không cũng biết Dạ Tư Niên rời cung, không cần suy nghĩ nhiều, khẳng định là bởi vì chuyện của hài tử nên đi tìm mẫu thân.
Lúc này Dịch Y Vân ngồi ở trong hoa viên cắt hoa, tâm tình tựa hồ không tề, xem ra vẫn chưa nhân được tin tức trong cung.
- Thái Tử giá lâm!
Theo một tiếng gào to, tất cả mọi người trong hoa viên khom người, ngay cả Dịch Y Vân làm mẹ cũng giống như vậy, dù sao ở trước mặt người ngoài, cấp bậc lễ nghĩa không thể thiếu, bằng không thì sẽ bị người nói lời ong tiếng ve.
Vẻ mặt Dạ Tư Niên âm trầm, hướng phía mọi người nói:
- Lui xuống hết.
Dịch Y Vân thấy sắc mặt của con trai, liền cảm giác không lành.
- Tư Niên, xảy ra chuyện rồi?
Dịch Y Vân thấp giọng hỏi.
- Mẫu thân, gia gia... lão lai đắc tử!
- A!!!
Dịch Y Vân nghe xong choáng váng, ngàn vạn không nghĩ tới, lão gia tử thế mà lại có thể làm như vậy.
Trước đó nói Thánh Hậu có vấn đề, hiện tại thế mà dùng loại phương pháp này, đây rốt cuộc là ai có vấn đề a?
- Mẫu thân, bây giờ chúng ta nên làm gì a?
Dạ Tư Niên lòng nóng như lửa đốt, thậm chí còn muốn cạo chết đứa bé này.
Dịch Y Vân nhìn nhi tử lạnh giọng nói ra:
- Con hỏi ta làm sao? Con là Thái Tử! Mẫu thân cũng không thể chiếu cố con cả đời, lúc cần con quyết định, con nhất định phải quyết!!!
- Thế nhưng... thế nhưng nếu con làm hỏng chuyện thì phải làm sao.
Dạ Tư Niên nói nhỏ một tiếng, tựa hồ có hơi e ngại mẫu thân.
Dịch Y Vân bưng kín cái trán, từ khi lên làm Thái Tử, nhi tử của mình càng cẩn thận, thậm chí phải nói là quá cẩn thân, làm chuyện gì đều phải tới hỏi một chút, làm như thế có đúng hay không.
Dịch Y Vân đều muốn đá y một cước.
- Hiện tại con không nên xuất cung có biết không!
Dịch Y Vân lạnh giọng quát.
- A? Vì sao?
- Hiện tại con là Thái Tử, bên cạnh có rất nhiều tai mắt, Thánh Hậu vừa mới mang thai, con liền gióng trống khua chiêng chạy đến tìm ta, nếu như đứa nhỏ này có gì ngoài ý muốn, con sẽ trở thành người đáng nghi nhất!
Dịch Y Vân che cái trán, cảm giác mình đã sinh ra một tên ngốc tử.
Nghe thấy mẫu thân nói như thế, Dạ Tư Niên tựa hồ mới kịp phản ứng lại, đúng rồi, mình không nên xuất cung.
- Con lập tức trở về.
Dịch Y Vân biểu lộ là như vậy [sam (-_-) sam]
Ngươi còn có thể ngu hơn được nữa không?
Dạ Tư Niên chính là như vậy, cuống cuồng lên liền có chút ngổn ngang.
- Hiện tại con trở về có tác dụng quái gì?! Nhị bá kia của con vẫn luôn dòm ngó hoàng vị kìa
Dạ Tư Niên nghe xong không nói chuyện.
- Bất quá đây chỉ là suy đoán của chúng ta, có lẽ lão đầu tử cũng không có nghĩ đến chuyện kia.
Dịch Y Vân thì thào nói ra.
- Thế nhưng mẫu thân, nếu như gia gia không có nghĩ như thế, vì sao lại sinh con với Thánh Hậu?
- Coi như con còn biết suy nghĩ.
Dịch Y Vân liếc mắt nhìn nhi tử.
Dạ Tư Niên hơi thở hắt ra.
- Hiện tại con hồi cung đi, không cần làm gì cả, nên biểu hiện như thế nào thì biểu hiện như thế nấy, có biết không?
- Biết rồi, à mà mẫu thân, Dạ Côn đột nhiên trở về, ở trong phòng thương lượng với gia gia rất lâu.
Dạ Tư Niên trầm giọng nói ra, đôi huynh đệ kia cũng không phải đèn đã cạn dầu.
Dịch Y Vân hơi nhíu mày:
- Dạ Côn trở về rồi? Lúc nào?
- Lúc giữa trưa, hình như là Tào công công dẫn về, hẳn là có đại sự gì.
- Có đại sự hẳn nên tìm Thái Tử thương lượng mới phải, làm sao lại tìm Dạ Côn?
Dịch Y Vân nói nhỏ.
- Có lẽ là bởi vì sứ thần Cổ U cùng sứ thần Thiên Trạch.
- Không... gia gia con không phải người như thế, sẽ không vì một tên sứ thần mà gọi Dạ Côn trở về, ta sẽ phái người đi thăm dò.
- Mẫu thân, mặc dù hiện tại con là Thái Tử, nhưng con cảm thấy những chuyện quan trọng trong triều đều không đến lượt con.
- Cho nên mới nói con phải biểu hiện thật tốt, được gia gia con thưởng thức, giống như Dạ Côn cùng Dạ Tần.
Nghe thấy hai cái danh tự này, Dạ Tư Niên nhíu chặt lông mày, lập tức chắp tay:
- Hài nhi hồi cung.
- Hành sự cẩn thận.
- Vâng, mẫu thân.
Nhìn nhi tử rời đi, Dịch Y Vân chậm rãi ngồi xuống, đứa bé này, tới thật đúng lúc.