TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1461: Pháo Cuồng Phong

Dạ Vũ Thanh Phiền quyết định rút đi, ai ngờ Mộc Vũ Tranh Phong lại không chịu thả. Cô gác pháo lên vai, đuổi theo hướng Dạ Vũ Thanh Phiền bỏ chạy. Tuy hắn rất nhanh mất hút khỏi tầm nhìn, cô vẫn quả quyết tấn công.

Ầm!

Ánh lửa bùng nổ khắp khu rừng. Trận cuối rồi, chẳng cần tiết kiệm mana nữa, chưa kể hit bắn thường của bậc thầy pháo súng cũng có sát thương AoE, Tô Mộc Tranh với thái độ đánh cứng rắn đang trở thành kẻ phá hoại môi trường. Đi đến đâu lửa đạn dốc xuống đến đó, Mộc Vũ Tranh Phong kiên định truy lùng Dạ Vũ Thanh Phiền.

Lúc sắp tiếp cận gốc cây Dạ Vũ Thanh Phiền mất bóng, ánh kiếm bỗng vút lên sát cạnh cô.

Ngoài Kiếm Thánh, Hoàng Thiếu Thiên còn được gọi là Yêu Đao. Danh hiệu này là do hắn thường xuyên bắt lấy những cơ hội người bình thường không nhìn thấy, thường xuyên công kích vào những thời điểm người bình thường cho rằng không thể.

Những điều phi thường ấy điểm thêm màu sắc quỷ dị cho việc hắn làm, và lâu dần, danh hiệu Yêu Đao ra đời.

Nếu không có góc nhìn Thượng đế, bao nhiêu người sẽ ngờ rằng Hoàng Thiếu Thiên chỉ mới rút đi để tái tổ chức thế tấn công, lại sẽ ngay lập tức vứt bỏ ý định đó, chuyển sang mai phục trên đường chỉ vì nhìn thấy Tô Mộc Tranh đuổi theo mình? Dù quyết định này rất hợp lý, nhưng cách Hoàng Thiếu Thiên thay đổi quyết định thật quá nhanh, nhanh đến mức người xem không kịp load não.

Và, cũng nhanh đến mức đối thủ không kịp phản ứng.

Ánh kiếm chém xuống, Tô Mộc Tranh khó lòng phòng bị. Mộc Vũ Tranh Phong trúng kiếm, lảo đảo ngã sang bên.

Chém Vỡ Núi!

Dạ Vũ Thanh Phiền vung kiếm định bổ thêm hit nữa. Song, nòng pháo đen ngòm của Mộc Vũ Tranh Phong đã kề vào mặt hắn.

Tô Mộc Tranh không vì đối thủ quay đầu chạy mà bỏ đi thái độ cứng rắn. Gặp phải tập kích, phản ứng đầu tiên của cô vẫn là chống trả.

"Bà bị sang chấn gì mà lên cơn vậy?"

Hoàng Thiếu Thiên nổi điên hét lớn, Dạ Vũ Thanh Phiền thu chiêu giữa không, Chém Vỡ Núi đổi thành Ngân Quang Lạc Nhẫn, soạt một tiếng rơi sang bên hông.

Ầm!

Quả nhiên pháo liền nổ. Tuy pháo không ngăn được Chém Vỡ Núi, nhưng Hoàng Thiếu Thiên hoàn toàn không muốn trao đổi dù chỉ một hit với Tô Mộc Tranh.

"Ai cắn bà chứ tui đâu có?"

Xen giữa những hit đánh là các dòng chat, Ngân Quang Lạc Nhẫn cũng chỉ né hiểm khỏi quả pháo của Mộc Vũ Tranh Phong, gần đến mức nơi Dạ Vũ Thanh Phiền rơi xuống, sóng xung chấn lan trúng cả cô.

Mộc Vũ Tranh Phong thuận thế lăn mình, cùng lúc giải trừ lực chém lúc nãy lẫn sóng xung chấn từ Ngân Quang Lạc Nhẫn. Đồng thời, một quả lựu đạn lăn gấp khỏi người cô.

"..."

Hoàng Thiếu Thiên bó tay, đành khiển Dạ Vũ Thanh Phiền nhảy tránh. Phía trước không thể, hắn nhảy về phía sau.

"Cản đường tụi tui đoạt quán quân, cắn vậy mà chưa đủ nặng?" Tô Mộc Tranh trả lời.

"Ủa vậy bà cũng đang cắn tui rồi!" Hoàng Thiếu Thiên nói.

Dạ Vũ Thanh Phiền nhẹ nhàng nhảy lùi, tránh khéo phạm vi nổ của lựu đạn và phản kích ngay tắp lự.

Đâm Ngược Gió!

Dạ Vũ Thanh Phiền nhảy bật đến trước, xoay người trên không, né hit pháo khác của Mộc Vũ Tranh Phong. Ánh kiếm xoáy thành vòng tròn đâm về phía cô.

Một nhát đâm cực chuẩn.

Dẫu thế nào thì, xét cận chiến, kiếm khách sẽ chiếm ưu thế chứ không phải bậc thầy pháo súng. Bằng thái độ chống trả cứng rắn, Tô Mộc Tranh đã bắt thóp Hoàng Thiếu Thiên phần nào, thêm vào việc một kiếm khách bị bậc thầy pháo súng làm khó là điều cực kỳ mất mặt, cực kỳ sỉ nhục với bất kỳ ai... Thế mà đường đường là Kiếm Thánh, Hoàng Thiếu Thiên vẫn giữ được bình tĩnh.

Hắn ý thức được cơ sở Tô Mộc Tranh đang dựa dẫm. Muốn cứng rắn cũng phải có đường lối, Tô Mộc Tranh có điên đâu mà cho bậc thầy pháo súng làm kị sĩ?

Dẫn trước HP, Tô Mộc Tranh mới dám phóng tay chơi kiểu khác thường trong cận chiến. Cũng bởi thua kém HP, Hoàng Thiếu Thiên mới không thể không tránh né. Tránh hết lần này đến lần khác, trông hắn có vẻ rất yếu thế.

Giờ thì biết rõ Tô Mộc Tranh chọn lối đánh này rồi, hắn tỉnh táo lập kế hoạch xử lý. Không để Tô Mộc Tranh như ý, hắn trốn tránh cô và tìm cơ hội tấn công.

Đâm Ngược Gió thành công, Dạ Vũ Thanh Phiền nối liền combo bằng Thăng Long Trảm.

Thăng Long Trảm không trúng Mộc Vũ Tranh Phong, nhưng Dạ Vũ Thanh Phiền đã mượn thế nhảy vọt lên để né hit bắn kế tiếp khi vẫn còn đang lảo đảo của cô.

"Ồ!"

Một khoảnh khắc nguy hiểm cực độ, toàn bộ khán giả ồ lên.

Thăng Long Trảm mang Dạ Vũ Thanh Phiền lướt đến sau lưng Mộc Vũ Tranh Phong. Hắn vặn người khi đang lơ lửng, Lạc Phượng Trảm!

Bởi góc vặn không tròn, hit Lạc Phượng Trảm này xuất ra rất méo mó, rất xấu xí, nhưng lưỡi kiếm lại chuẩn xác chém xuống đầu Mộc Vũ Tranh Phong khi cô vẫn chưa ổn định cơ thể vì hit Đâm Ngược Gió lúc nãy!

Đây chính là tiết tấu đánh của tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu.

Điểm khác biệt với người chơi thường chính là sự dứt khoát. Người chơi thường sẽ không thể tiếp nối một hit Đâm Ngược Gió trúng mục tiêu bằng hai hit Thăng Long Trảm và Lạc Phượng Trảm nhanh đến vậy.

Roẹt!

Kiếm chém xuống, Mộc Vũ Tranh Phong ngã lăn ra đất.

Tiếng vỗ tay vang lên như sấm khắp nhà thi đấu.

Đầu game, Hoàng Thiếu Thiên bị Tô Mộc Tranh bắn tối tăm mặt mày, fan Lam Vũ đau lòng vô cùng. Nhưng hắn tìm về tiết tấu rồi!

Mộc Vũ Tranh Phong lăn mình, Dạ Vũ Thanh Phiền cũng nhanh chóng di chuyển sang hông. Hoàng Thiếu Thiên dự đoán Tô Mộc Tranh sẽ lợi dụng lúc này để tấn công, nên mới chọn di chuyển chứ không cố gắng áp sát cô. Vị trí hắn đặt chân, là hướng Tô Mộc Tranh không thể nào bắn tới trong lúc lăn mình.

Hắn vẫn áp sát, chỉ là không quá sát.

Đối với nghề yếu cận chiến như bậc thầy pháo súng mà nói, khoảng cách một bước, hai bước hay ba bước đều là cận chiến, quá gần để phát huy thế mạnh tay dài của họ. Vì vậy, Hoàng Thiếu Thiên dù không áp sát hẳn, Tô Mộc Tranh vẫn bị bó buộc tay chân.

Hoàng Thiếu Thiên quả là một đối thủ không dễ đánh bại.

Muốn tranh thủ cú lăn để tấn công bất ngờ, lại tận mắt nhìn Hoàng Thiếu Thiên vô hiệu hóa mình chỉ bằng một pha lách người sang bên, Tô Mộc Tranh tự nhủ. Cô biết, hắn đã bắt được tiết tấu đánh của cô và có phương pháp xử lý.

Mộc Vũ Tranh Phong bèn lăn thêm cú nữa.

Rất nhanh, cô lăn thành một đường vòng.

"Ha ha ha, bà học kiểu di chuyển zâm của Phương Duệ đó hả?" Hoàng Thiếu Thiên cười.

Nghĩ đến hình tượng xinh đẹp của Tô Mộc Tranh, đem ghép vào kiểu lăn lê bò toài của Phương Duệ, ai mà chịu nổi! Chỉ bằng một câu, Hoàng Thiếu Thiên gần như đạp nữ thần từ trên cao xuống bùn.

Lối di chuyển này, hắn không quá lo lắng. Lam Vũ cũng đã nghiên cứu Phương Duệ nhiều năm, gặp đối thủ học theo trường phái chơi zâm của Phương Duệ, tay chuột có trình và kinh nghiệm như Hoàng Thiếu Thiên dư sức đối phó. Ngoài miệng buông lời rác rưởi nhưng thực tế hắn vẫn dõi mắt theo cách Mộc Vũ Tranh Phong lăn mình, mới có thể tránh né khả năng tấn công của cô và thuận lợi áp sát sau đó.

Ngay lúc Dạ Vũ Thanh Phiền thành công tiếp cận, đang định ra chiêu thì một tiếng "xèo" vang lên. Âm thanh này gây cảm giác rất nặng nề, kéo dài đến cuối thì chuyển tông, như tiếng ma sát trong nòng pháo.

Đó là...

Một cái tên kỹ năng vụt qua đầu Hoàng Thiếu Thiên, nhưng nó xuất hiện còn nhanh hơn tín hiệu não hắn truyền xuống thành hành động.

Pháo rời nòng bằng một tiếng "vù" cực lớn.

Pháo Cuồng Phong!

Kỹ năng level 75 của bậc thầy pháo súng.

Hoàng Thiếu Thiên sực nhận ra, vội khiển Dạ Vũ Thanh Phiền nhảy né thì đã muộn. Hit này Mộc Vũ Tranh Phong úp nòng pháo xuống đất bắn ra trong lúc lăn mình. Tiếng vù kia vang lên, một cơn lốc cuồn cuộn dâng trào với trung tâm là khu vực Mộc Vũ Tranh Phong đang nằm. Cô lập tức bị hất lên trời, lốc xoáy lan mạnh, cuốn lấy Dạ Vũ Thanh Phiền chỉ mới kịp nhảy xa nửa bước.

Quả pháo gây nên lốc xoáy đang khoét vào lòng đất, xoáy tròn như điên, trên thân pháo thấy rõ những đường vân như nguồn gốc tạo nên cơn lốc dữ dội kia. Hoàng Thiếu Thiên nào có tâm trạng thưởng thức? Cơ thể Dạ Vũ Thanh Phiền vừa mất khống chế, hắn đã biết tạch rồi. Hắn không khiển nhân vật được nữa, chỉ cố ngước góc nhìn, thấy Mộc Vũ Tranh Phong bị hất lên trước mình, và nòng pháo đen ngòm của cô đang lần nữa nhắm thẳng xuống hắn.

Ầm!

Cùng thời điểm Pháo Cuồng Phong nổ tung, một hit Pháo Lượng Tử đã gồng cũng từ nòng pháo Mộc Vũ Tranh Phong bắn ra, giữa ánh lửa cuộn trời là sóng năng lượng bùng phát xen lẫn. Sức giật của Pháo Lượng Tử đã gồng là cực mạnh, bắn trên đất còn phải lùi về một bước để trung hòa nếu không muốn ngã ngửa, Mộc Vũ Tranh Phong bắn trên không và còn gồng đến max lực, thả ra ngay lúc Pháo Cuồng Phong nổ, cơ thể cô lập tức bị đẩy vọt lên trời như một quả pháo khác.

Khán giả chiêm ngưỡng toàn bộ khung cảnh, còn Hoàng Thiếu Thiên trong trận thì bị khói dày đặc phủ hết tầm nhìn.

Mộc Vũ Tranh Phong ở đâu?

Vừa thoát khỏi vụ nổ, hắn vội quét góc nhìn 360 độ nhưng không thấy ai.

Trên đầu kìa!

Fan Lam Vũ chỉ hận không thể chui vào trận đấu và hét vào tai Hoàng Thiếu Thiên. Mộc Vũ Tranh Phong đang rơi xuống, nòng pháo tiếp tục khóa mục tiêu. Cô không nóng lòng bắn ngay mà yên lặng chờ đợi. Cô đang chờ cho đủ khoảng cách, một khoảng cách mà Hoàng Thiếu Thiên cũng không cách nào né được.

Sắp rồi!

Tô Mộc Tranh căn chuẩn mọi thứ, đang chuẩn bị bắn thì Dạ Vũ Thanh Phiền, vốn đang dáo dác nhìn ngó bốn phía, bỗng vung kiếm.

Phá Không Thức!

Kiếm chỉ trời xanh.

Kiếm khí vút đến sắc bén vô cùng, Phá Không Thức với sức đè cực mạnh hất cả người Mộc Vũ Tranh Phong lệch đi.

Dạ Vũ Thanh Phiền không ý thức được Mộc Vũ Tranh Phong đang ở gần mình? Những ai có ý nghĩ này, thật không khỏi xem thường Hoàng Thiếu Thiên.

Đọc truyện chữ Full