Mộc Vũ Tranh Phong, Hải Vô Lượng và Hàn Yên Nhu đồng loạt xông tới. Đã bị Liệt Ba Trảm khóa góc, Đại Mạc Cô Yên khó thoát số phận bị vây đánh. Thế nhưng sẽ không ai quên rằng đây là một trận đoàn đội. Tổ ghi hình rất hiểu ý, không tập trung vào Đại Mạc Cô Yên nữa mà chuyển góc quay sang các đồng đội Bá Đồ của anh.
Ba tay dài Bách Hoa Liễu Loạn, Âm 9 Độ và La Tháp quả nhiên đang triển khai hành động. Như một cơn gió, họ lướt qua chiến trường và dồn toàn bộ hỏa lực xuống trị liệu Hưng Hân: Tay Nhỏ Lạnh Giá, người đang đứng xa xa phía sau chứ không lao thẳng xuống đồi như các tay đấm khác.
Bỏ Hàn Văn Thanh, chơi trao đổi?
Bá Đồ chơi lớn thế? Thí luôn đội trưởng, cũng tức là át chủ bài nhà mình?
Về phía Tay Nhỏ Lạnh Giá, từ lúc mọc cánh bay lơ lửng trên không đã bị các tay dài Bá Đồ lấy làm bia nhắm, sau nhờ Quân Mạc Tiếu liều mình lao vào lòng địch, gây sạt lở mới có tí thời gian thở lấy hơi. Ai ngờ vừa hoàn hồn, Bá Đồ lại tiếp tục tóm lấy Tay Nhỏ Lạnh Giá với một lòng kiên quyết như chẳng hề để an nguy của Đại Mạc Cô Yên vào mắt.
Tính sao đây?
Sự kiên quyết của Bá Đồ đã đem đến khó khăn cho Hưng Hân. Nếu đồng ý trao đổi, Hưng Hân có thể giết chết đội trưởng Bá Đồ nhưng cũng phải trả cái giá cực lớn. Trong các tình huống một đổi một, trị liệu luôn là ưu tiên bảo vệ. Đó gần như đã là định đề, là điều không được phép đặt nghi vấn mà chỉ làm theo thôi.
Với niềm tin ấy, Tô Mộc Tranh khiển Mộc Vũ Tranh Phong xoay nòng pháo một cách bản năng.
Ầm ầm ầm.
Tiếng pháo cất lên kèm cả trời cát vàng rợp mắt, gây ảnh hưởng đến tầm nhìn các tay dài Bá Đồ. Sau mấy phát pháo, vùng cát chảy đột nhiên có biến. Tay Nhỏ Lạnh Giá đang đứng trên cao thì trượt chân ngồi phịch xuống cát...
Hỏa lực nặng của bậc thầy pháo súng có sức phá hoại vượt trội thiện xạ và chuyên gia đạn dược, còn pháp sư nguyên tố là sát thương phép thuật, không cách nào so nổi với các đòn tấn công vật lý về mặt kích phá công trình. Thế là khi mục đích tạo tường cát hoàn thành, Mộc Vũ Tranh Phong lại bất ngờ gia tăng tốc độ chảy của cát.
"Bất cẩn rồi!!" Thấy Tay Nhỏ Lạnh Giá không đứng dậy nổi và ngồi chết dí, Phan Lâm kêu lên. Hắn nhìn ra căn nguyên của việc này chính là mấy phát pháo của Mộc Vũ Tranh Phong.
Nhưng chỉ hắn thôi, còn tướng Bá Đồ không nghĩ vậy.
Đừng đánh giá thấp mức độ ranh mãnh của Tô Mộc Tranh. Đó là bài học họ vừa nhận được từ lôi đài.
Sau lưng Mộc Vũ Tranh Phong, Hàn Yên Nhu đang đổi hướng xông lên, trong khi Tay Nhỏ Lạnh Giá ngã ngồi trên cát thì trượt đi càng lúc càng xa nhờ vào tốc độ cát chảy. Bất kỳ ai có chút mắt nhìn chiến thuật đều sẽ nhận ra.
Tay Nhỏ Lạnh Giá đang trượt như bay vào vòng tay bảo hộ của tướng Hưng Hân. Mộc Vũ Tranh Phong nã pháo đào hố không phải sai lầm, mà là cố tình. Tay Nhỏ Lạnh Giá ngồi phịch xuống cát cũng là hành động cực kỳ thông minh của An Văn Dật. Cậu biết rõ trình mình không cao bằng các tay chuột hàng đầu như Diệp Tu, không thể khống chế nhân vật trên cát chảy. Cậu hiểu ý đồ của Tô Mộc Tranh, nhưng bảo phối hợp với cô trên điều kiện địa hình thế này thì hơi khó.
Khó quá cho qua, An Văn Dật dứt khoát ngồi xuống, trượt dốc theo dòng chảy của cát luôn.
Có lẽ đấy không phải suy tính ghê gớm gì mà chỉ là một trò khôn vặt, nhưng trong rất nhiều tình huống cấp bách giữa trận, những trick nhỏ và nhạy bén như thế là rất cần thiết.
Hàn Yên Nhu đột kích vào giữa đội hình tay dài Bá Đồ, gây nhiễu loạn thế tấn công của họ đến Tay Nhỏ Lạnh Giá. Bên kia Quân Mạc Tiếu và Hải Vô Lượng giáp công Đại Mạc Cô Yên dưới sự tiếp ứng hai đầu của Mộc Vũ Tranh Phong.
Xử lý quá tuyệt vời!
Những ai nhìn ra đường đi nước bước của Hưng Hân đều tấm tắc khen ngợi. Nhưng, chỉ đến đó là dừng.
Pha xử lý đẹp mắt của Hưng Hân bất ngờ bị chặn đứng, vì họ đã tính thiếu một người.
Hàn Văn Thanh.
Bị kềm kẹp nhiều mặt, Đại Mạc Cô Yên đã là con cá trên thớt. Điều mà Hưng Hân cố gắng đạt đến là vừa làm thịt Đại Mạc Cô Yên, vừa bảo vệ an toàn cho Tay Nhỏ Lạnh Giá. Mộc Vũ Tranh Phong chuyển mục tiêu, Hàn Yên Nhu đổi hướng, hai cô để mặc Đại Mạc Cô Yên cho Quân Mạc Tiếu và Hải Vô Lượng trông giữ.
Thế nhưng...
Thiên Cân Trụy!
Đại Mạc Cô Yên nặng nề đáp đất, lực nặng ngàn cân đè xuống mặt cát tơi xốp, tức thì hai chân lún sâu tạo nên hố xoáy làm cát xung quanh ào ào chảy vào. Bốn người gần đó chỉ có Quân Mạc Tiếu vẫn đứng vững vì ở thấp hơn, còn ba người trên cao, tính luôn cả Hàn Yên Nhu đã quay lưng định chạy hướng khác, đều lảo đảo mất thăng bằng.
Kỹ năng chụp bắt không hiệu quả với Thiên Cân Trụy. Các kỹ năng như Quăng Ném hoặc Quật Ngã đều không thể cản Đại Mạc Cô Yên bật chiêu, chưa kể nếu muốn sử dụng, Quân Mạc Tiếu buộc phải tóm được Đại Mạc Cô Yên. Chỉ có Liệt Ba Trảm với sóng ma pháp xé rách hư không và tạo kết giới mới phong tỏa động tác nhân vật, nhưng hiệu ứng trói cũng chỉ tạm thời chứ không cách nào vô hiệu hóa Thiên Cân Trụy.
Vì thế khi Liệt Ba Trảm kết thúc, Thiên Cân Trụy vẫn giúp Đại Mạc Cô Yên đáp đất an toàn.
Pha xử lý tuyệt vời của Hưng Hân thế là bị phá hoại, bởi Đại Mạc Cô Yên, con cá trên thớt đang chờ Hưng Hân làm thịt.
Diệp Tu vội vàng khiển Quân Mạc Tiếu tấn công. Hai chân Đại Mạc Cô Yên chôn sâu trong cát, hành động vô cùng vững vàng. Quân Mạc Tiếu giũ Ô Thiên Cơ thành hình thái chiến mâu, dùng Viên Vũ Côn định móc anh lên, nhưng anh đã kịp duỗi hai cánh tay, xoáy một phát...
Chết!
Diệp Tu cảm thấy một lực kéo đang gia tăng tốc độ tiến tới của mình.
Ngắt chiêu, nhảy lùi!
Nhờ phản ứng siêu nhanh của Diệp Tu, khi Viên Vũ Côn chưa chạm vào mục tiêu, Quân Mạc Tiếu đã nhảy khỏi phạm vi tác dụng của lực kéo kia. Nhưng ngoài hắn ra, ba tướng Hưng Hân còn lại đang lảo đảo thì càng khỏi bàn đến xử lý kịp thời. Đại Mạc Cô Yên hoàn thành động tác trong chớp mắt, ba con mồi lập tức bị lôi vào vòng tay anh.
Lốc Xoáy Cuốn Tròn!
Đại chiêu level 70 của nhu đạo chính là kỹ năng Hàn Văn Thanh chọn ép lên vũ khí bạc Liệt Diễm Hồng Quyền cho trận đêm nay.
Ào!
Cát vàng bay phấp phới.
Đại Mạc Cô Yên nhảy vọt lên khỏi hố cát, lực hướng tâm từ động tác xoáy tròn hai tay kéo theo ba tướng Hưng Hân. Họ bị anh lôi lên cao, lật ngược, thi nhau rơi xuống...
Bộp! Bộp! Bộp!
Nhân vật dính kỹ năng chụp bắt sẽ không thể thao tác Chịu Thân. Ba miếng thịt hình người rơi trên cát tạo nên ba cái hố to, dẫn đến ba làn sóng cát cuồn cuộn chảy dài.
Quân Mạc Tiếu đứng gần đó nhưng lại không cứu viện. Bất ngờ thay, hắn đổi hướng chạy đi nơi khác. Trông như rất vội vã, nhưng hắn không sử dụng bất kỳ kỹ năng tăng tốc nào.
Không phải Diệp Tu không muốn, mà là không thể.
Hắn không thể cứu đồng đội trong tay Đại Mạc Cô Yên, cũng không thể dùng chiêu di chuyển.
Bởi vì, cú nhảy tránh Lốc Xoáy Cuốn Tròn vừa rồi đã đưa hắn vào giữa Ngọn Lửa Thần Thánh...
Trương Tân Kiệt, Thạch Bất Chuyển.
Người đồng đội trung thành nhất, đáng tin nhất của Hàn Văn Thanh, kỳ thực vẫn mãi đứng sau lưng anh.
Diệp Tu không còn cách nào khác ngoài nhắm thẳng đến mục sư, dù bản thân đang bị phong ấn kỹ năng. Tình hình đã vậy, nếu vẫn dám húc vào Hàn Văn Thanh, chỉ e Hàn Văn Thanh sẽ đem hết oán thù mười năm ra báo một lần.
Thế trận đổi khác chỉ trong nháy mắt.
Ba tướng Hưng Hân rơi lộp bộp xuống cát trong khi Đại Mạc Cô Yên hạ cánh nhẹ nhàng. Kẻ bị động làm sao bao vây được người chủ động?
Nhưng nếu muốn hỏi ai gặp nguy hiểm lớn nhất lúc này, đó chắc chắn là An Văn Dật.
Hưng Hân xử lý đẹp thế nào đi nữa, đến đây cũng đã thất bại. Tay Nhỏ Lạnh Giá xuôi dòng trượt xuống chẳng khác nào dê vào miệng cọp. An Văn Dật luống cuống đứng dậy với một tư thế như chứng thực cho những đánh giá về "khuyết điểm của Hưng Hân". Cậu liều mạng khiển Tay Nhỏ Lạnh Giá hết bò lại trườn như chó bới đất, may mà cuối cùng cũng leo lên được.
Tiếng cười rộn vang khắp nhà thi đấu, nhưng tướng Bá Đồ trong trận lại chẳng mảy may vui mừng.
An Văn Dật thao tác xấu xí thật đấy, làm cô em xinh xắn Tay Nhỏ Lạnh Giá trở nên xốc xếch khó coi thật đấy, nhưng mắt nhìn thì cực kỳ chính xác. Thời điểm và phương hướng đều được cậu ta lựa chọn để gây trở ngại cho Bá Đồ nhất có thể. Chưa kể, cậu ta còn duy trì khả năng hình thành phối hợp với Quân Mạc Tiếu trên đường áp sát Thạch Bất Chuyển.
Song, Bá Đồ đách care đâu.
Lúc nãy vứt Hàn Văn Thanh giữa vòng vây địch, giờ tướng Bá Đồ tiếp tục ngó lơ khi Trương Tân Kiệt đang chịu uy hiếp. Hai chủ lực quan trọng nhất chiến đội lại bị mặc kệ cho tự sinh tự diệt thế đấy...
Hỏa lực tầm xa của ba tướng Bá Đồ nhất tề đổ xuống Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Ba tay lão làng hội đồng một chú tân binh trình còi dĩ nhiên sẽ hiệu suất hơn một Diệp Tu vs một Trương Tân Kiệt chẳng phải gà mờ gì.
Đường lối của Bá Đồ đơn giản lắm. Tự tin tuyệt đối vào bản thân mình, tự tin tuyệt đối vào đồng đội.
Tính toán của An Văn Dật có thể làm khó chiến đội khác, nhưng chẳng xi nhê gì với Bá Đồ.
Ba tướng Hưng Hân chật vật bò dậy từ hố cát. Nhìn tình hình, họ dĩ nhiên cần cứu viện Tay Nhỏ Lạnh Giá. Đáng buồn thay, một bóng người uy phong lẫm lẫm đã chắn trước mặt họ.
Hàn Văn Thanh, Đại Mạc Cô Yên.
Một người, dám sẵn sàng một chấp ba.
Nhà thi đấu Bá Đồ lập tức rền vang sấm dậy.
Đây chính là đội trưởng của họ. Bất cứ khi nào cần thiết, một chấp hai, một chấp ba, thậm chí một chấp bốn, anh cũng sẽ không nói hai lời, lập tức bước lên.
Dũng khí ấy, phong độ ấy, xưa nay chưa từng mất đi dù chỉ một tia một hào theo tháng năm tuổi tác. Dù anh của hiện tại đã thử nghiệm lối đánh linh hoạt hơn, nhưng khi cần chơi cứng, anh sẽ ngạo nghễ mà đứng phía trước toàn quân Bá Đồ.
Mười năm, trước sau như một.