TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tiên Ngục
Chương 809: Phạm quy, sẽ chết! (thượng)

Tuyết Ngọc tiên tử cũng nói rằng:

- Ngược lại, nếu như chứng thực Thiên Vũ và lão giả thần bí không tồn tại quan hệ, như vậy nếu chúng ta không thể đi bắt sống Thiên Vũ thì cũng phải bảo chứng hắn không được đi vào trong mười danh sách đầu.

Nói như vậy nghĩa là quyết không để Tô Triệt chết dưới nghiêm phạt của lão giả thần bí, chính vì thế nên nỗ lực trước đây của mọi người đều bị uổng phí.

Nói trắng ra là muốn Hắc Sắc Bảo Tháp sẽ không thể để Tô Triệt chết dưới tay người khác, phải chết ở trên tay bọn họ.

Đang nói đến đây, chợt trong đoàn người truyền đến vài tiếng kinh hô.

- A…

Năm nhân ảnh bị một cỗ lực lượng thần bí xả vào bầu trời, hơn một nghìn ánh mắt nhìn lại, trong khoảnh khắc cả đám đã bị ép thành một đống thịt vụn nát, lại bị xé rách thành một đám thịt vung vãi rơi xuống mặt đất.

Vật phẩm tùy thân, pháp bảo bản mạng của bọn họ đều bị lực lượng nào đó hút lên trên không trung, tức thì không thấy bóng dáng.

Hô!

Đầu của lão giả thần bí lại lần nữa hiện lên trên không trung, cười hắc hắc nói rằng:

- Thêm một cái quy tắc nữa, ngoại trừ hai chân không thể tách rời mặt đất, cước bộ của các ngươi cũng không được phép dừng lại, nếu còn ngưng lại không đi lần nữa sẽ bị chết rất khó coi, ha ha ha…

Lời vừa nói xong, mọi người đâu còn dám đứng tại chỗ, nhất tề động bước chân vào thảo nguyên.

Năm người vừa bị bóp chết có bốn là Luyện Hư kỳ, một người là bá chủ một phương trong Linh giới, một vị Thiên quân Độ Kiếp kỳ.

Một đời Thiên quân thanh danh hiển hách lại bị chết nghẹn khuất, thê thảm như vậy, thật khiến kẻ khác khó có thể thừa nhận.

Giết gà dọa khỉ, hiệu quả bất ngờ, những người chân chính tham dự trò chơi này đều hiểu rõ: đây không phải chuyện đùa mà là một trò chơi sinh tử.

Một nghìn người tiến vào biên giới thảo nguyên, lập tức dẫn phát chú ý của một số dị thú.

Vừa rồi, trên thảo nguyên và núi hoang ở biên giới, đám man thú không nhìn thấy đội ngũ một nghìn người. Lúc này chỉ cần có chân người nào chạm vào làn cỏ xanh, nhất thời bị chúng nó cảm ứng được.

Ngao … ngao … ngao …

Mấy con dị thú ở gần nhất toàn thân đầy gai nhọn, hình thái giống như trâu rừng, há miệng đầy răng nanh to lớn lao về phía bên này, chúng nó rống lên một tiếng kinh động đến những man thú ở cách xa hơn.

Ầm ầm ầm.

Khắp thảo nguyên nhất thời sôi trào lên, ít nhất có vài nghìn đầu dị thú như đã đói vài vạn năm, mặc dù bình thường chúng nó đều tường tan vô sự, nhưng một khi phát hiện ra sinh vật khác, lập tức hai mắt đỏ ngầu tiến nhập vào trạng thái cuồng bạo.

- Chuẩn bị chiến đấu, tiếp tục đi tiếp, không ai được phép dừng lại!

Tuyết Ngọc tiên tử phát ra âm thanh lần hai.

Chiến đấu không thể ngừng lại, nhưng nếu ai dừng cước bộ sẽ gặp phải chế tài của lão giả thần bị, bị xé rách thành một đống thịt vụn.

Đội ngũ một nghìn người cấu thành nhanh chóng bị đám dị thú đầy gai như trâu rừng kia trùng kích.

Đội ngũ đi đầu quả nhiên là vài thủ hạ tâm phúc của đám Đại Thừa kỳ, nguyên bản đều là Thiên quân cấp Độ Kiếp kỳ, hiện giờ giống như mọi người chỉ phát ra sức chiến đấu Nguyên Anh hậu kỳ, đồng thời cực phẩm Đạo Khí chỉ phát huy ra ba thành uy lực, tuyệt phẩm Đạo Khí lại càng không thể khống chế, lúc này rất nhiều người đang phải đổi sang dùng thượng phẩm Đạo Khí.

Bọn họ đều là nhân vật tinh anh đến từ Linh giới, trong không gian trữ vật của mỗi người đều có số lượng pháp bảo lớn, thường ngày thượng phẩm Đạo Khí dùng để cung cấp cho đám vãn bối đều có một đống, tiện tay cũng có thể lấy ra hơn mười kiện.

Mỗi người đều là hào kiệt một phương, pháp bảo chắc chắn không hề thiếu.

Oanh!

Mấy đầu man thú lao thẳng vào đội ngũ đi đầu, quả nhiên Thiên quân đầu tiên đã kích phát thượng phẩm Đạo Khí phòng ngự, bên trong Tu Chân giới hẳn không có lực lượng gì có thể xuyên thủng kết giới phòng ngự của thượng phẩm Đạo Khí.

Nhưng lúc này, một người Thiên quân vừa mới lấy pháp bảo ra dùng bị một đầu man ngưu đụng bay ra xa mấy trượng, ngã vào trong đoàn người, tuy rằng không bị đâm thủng nhưng bị thụ thương, lực lượng cường đại của man thú húc vào khó có thể chống đối.

- Còn được, không quá lợi hại.

Một đám người đang chậm ở phía sau âm thầm yên tâm hơn rất nhiều, bọn họ vẫn lo lắng chính là lão giả thần bị muốn chỉnh chết mọi người, sẽ làm ra một đám quái vật có thực lực kinh khủng, một tát chết một người, căn bản không thể chống đối.

Hiện giờ xem ra lực công kích của đám dị thú này cũng không phải khoa trương quá mức.

Vị Thiên quân vừa mới bị thổi bay kia quát lớn một tiếng rồi vọt trở lại, đồng thời bộc phát ra thần thông có ánh sáng lam sắc, phản kích lại đầu dị thú man ngưu kia.

Đường đường Thiên quân suýt nữa bị một đầu dã thú cấp thấp đánh bay, nếu không cẩn thận hai chân rời khỏi mặt đất, hậu quả sẽ không thể chịu nổi…

Hổ lạc đồng bẳng bị chó nhờn, quả thật là vô cùng nhục nhã.

Bởi vậy không chờ đồng đội xuất thủ, hắn lại vọt từ trong đám người ra, phát động phản kích.

Tô Triệt ở trong đội ngũ đứng từ xa nhìn thấy hình ảnh này, trong lòng không khỏi gợn sóng, thần thông ánh sáng này so với Nhiếp Hồn của chính mình có chút giống nhau a…

Lại nghe Thiên Âm lặng yên truyền âm đến bên tai:

- Đối phó với dị thú hoang dã không thể dùng loại thần thông đó, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng…

Chính như theo lời của Thiên Âm, đầu man thú kia gặp phải linh hồn công kích, phảng phất như không chịu thừa nhận chút đau khổ nào, thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch điên cuồng dậm chân vài cái rồi tiếp tục lao về phía trước.

Động tác này cũng không phải biểu thị khuất phục mà là … liều mạng…

Mấy trăm gốc gai nhọn to nhỏ trên người cùng lúc bắn ra bốn phía như nở hoa bao phủ đội ngũ hơn mười người tu tiên ở bên trong.

Phụt phụt phụt phụt… hơn mười cái kết giới không thể ngăn lại, thuấn tức xuyên thấu, tiếng rên la thảm thiết không ngừng van lên, mỗi một người ít nhiều đều bị tiên thứ to thô như cổ tay đâm trúng.

Những tiêm thứ này xuyên thấu kết giới của thượng phẩm Đạo Khí phòng ngự, tốc độ vẫn không giảm đi chút nào, nhanh như điện vút tới xuyên thủng qua một thân thể, lưu lại vết hổng to đáng sợ.

Không may nhất chính là một vài người tu chân Luyện Hư kỳ bị xuyên thủng bắp đùi, cuối cùng chân không đi được. Mất đi một chân, bước tiếp theo phải đi như nào? Nhảy chân lò cò về phía trước sao? Vậy chẳng khác gì hai chân cách rời mặt đất, kết quả sẽ ra sao?

Mặc dù có đồng bọn nguyện ý giúp đỡ nhưng hai chân phải không được rời khỏi mặt đất a…

Nếu bình thường, thương thế như vậy không đáng kể chút nào, cho dù mất đi hai cái đùi, đồng dạng vẫn có thể thi triển Phi Hành thuật phiêu phù trên không trung, ít nhiều sẽ ảnh hưởng đến năng lực chiến đấu, thế nhưng ở trong trò chơi ngày hôm nay lại biến thành vết thương trí mạng.

Cái này cũng chưa tính, tiếp theo còn xuất hiện chuyện tình gây mơ hồ hơn.

Đầu man thú vừa rồi tiến nhập vào trạng thái cuồng hóa xong, bắn ra mấy trăm cây gai nhọn cuối cùng lại phát động phương thức tự sát.

Đọc truyện chữ Full