TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 676: Thánh Điện Sắp Tới

- Cha, xem ra đây là cuộc họp nội bộ giữa các nam nhân Dạ gia.
Dạ Côn nói nhỏ một tiếng.
Dạ Minh tửu kình thanh tỉnh không ít:
- Ừm, xem ra gia gia con là chuẩn bị bàn giao.
- Đúng vậy... vấn đề này đã xong, nên nói... vẫn phải nói.
Dạ Côn nhẹ nói ra, cùng đi theo Dạ Minh.




Đi tới nơi, Dạ Minh cùng Dạ Côn chắp tay.
- Ngồi đi.
Dạ Tư Không nhẹ nói ra, một đầu tơ bạc cũng không có buộc, tùy tiện tản mát, cũng không có mặc hoàng bào, chẳng qua là một kiện áo choàng màu xám, tùy tiện khoác lên người.


Cho người ta cảm giác không giống như là Thánh Nhân, chẳng qua là một vị trưởng bối mà thôi.
Dạ Minh ngồi ở đối diện Dạ Dương, mà Dạ Côn ngồi ở đối diện Dạ Tư Niên.
Toàn bộ Dạ gia, cũng chỉ có ngần ấy người, đối với hoàng thất mà nói, thật quá ít...


Dạ Tư Không hướng phía Tào công công bên cạnh phất phất tay, ra hiệu Tào công công có thể lui ra.
Tào công công khom ngườithối lui.
- Những ngày này, phát sinh rất nhiều chuyện, các con cũng biết... nhưng vào hôm nay, đối với chúng ta Dạ gia mà nói, uy hϊế͙p͙ lớn nhất đã không còn.


Dạ Tư Không nhìn bốn người, phảng phất thấy được lão đại cùng lão tứ cũng ngồi ở trong đó, còn có vợ con...
Đáng tiếc những thứ kia đều là do hoa mắt tạo thành.
Mọi người cũng không có lên tiếng, chuyện nên làm lúc này, chính là tử tế nghe lấy, không cần nghĩ chuyện khác.


- Hôm nay nam nhi Dạ gia cũng xem như đến đông đủ, ngoại trừ Dạ Tần chuẩn bị chinh chiến không tới, đến lúc đó Dạ Côn chuyển đạt đi.
Dạ Côn đáp:
- Được.
Dạ Tư Không nhẹ gật đầu:
- Kỳ thật, ta cũng không phải là cha ruột, hoặc là gia gia của các con.


Dạ Côn đã biết đến, chẳng qua là kinh ngạc gia gia lại nói ra vào lúc này.
Dạ Minh từ trong miệng nhi tử biết được, cho nên cũng không có kinh ngạc bao nhiêu.
Mà Dạ Dương là từ trong miệng Hoa Sa La biết được, chẳng qua là giả bộ như rất kinh ngạc.


Duy chỉ có Dạ Tư Niên, cái gì cũng không biết, hiện tại là thật vô cùng kinh ngạc.
Ngàn vạn lần không nghĩ tới, gia gia thế mà không phải thân sinh gia gia, ngay cả phụ thân cũng giống như vậy!!!
Chẳng lẽ phụ thân là con riêng sao?
Dạ Tư Không thuật lại mọi chuyện một lần, chỉ có Dạ Tư Niên nghe xong trợn mắt hốc mồm.


Lại có thể có chuyện như vậy! Trời ạ... hoàn toàn không nghĩ tới!!!
- Mặc dù các con không phải ta thân sinh, nhưng trên người các con vẫn chảy huyết mạch Dạ gia, đây là chuyện không thể nghi ngờ! Nếu như ta đột nhiên không còn, các con cũng phải tiếp nhận Dạ gia vinh quang, cùng tồn vong với Dạ gia!


Dạ Côn nghe xong lời này, cảm giác có điểm gì là lạ, chẳng lẽ là gia gia sợ những người kia trả thù sao? Cho nên hiện tại xem như an bài hậu sự?
Nếu như bọn họ muốn giết, đó cũng là giết mình trước, dù sao đều bởi vì mình, kế hoạch mới bị phá diệt.


- Cha, người còn trẻ, Thái Kinh cần người dẫn đường.
Dạ Dương cung kính nói ra, chỉ sợ trong lòng lại ước gì Dạ Tư Không nhanh đi một chút.
Dạ Tư Không nhẹ nói ra:


- Dạ gia đã qua hồi nguy hiểm, hiện tại việc lớn chính là trận chiến giữa Thái Kinh với Cổ U, Dạ Tần là thống soái lần này, mà thực lực của Cổ U cũng không thể coi thường.
- Để con đi.
Dạ Minh trầm giọng nói ra.


- Nếu như con đi, sẽ khiến cho Dạ Tần bị trói tay trói chân, quấy nhiễu Dạ Tần quyết đoán, cho nên lần này không cần bất kỳ ai đi, ta tin tưởng Dạ Tần có thể đạp vào Cổ U! Mà các con còn có chuyện quan trọng hơn phải làm!
Âm thanh của Dạ Tư Không dần dần nặng nề.
Bốn người nghi ngờ một thoáng.


Chỉ thấy Dạ Tư Không lấy ra một trang giấy, tờ giấy này lại có màu vàng kim...
Dạ Côn cùng Dạ Tư Niên không biết.
Thế nhưng Dạ Minh cùng Dạ Dương là biết!
Dạ Minh âm u nói ra:
- Đây là Thánh Điện truyền tin đến?
- Không sai, đây là thư Thánh Điện gửi tới, tới vào nửa canh giờ trước.


Dạ Tư Không hít một hơi thật sâu.
Dạ Côn cảm giác bức thư này của Thánh Điện, có thể là nhằm vào mình.
Quả nhiên, Dạ Tư Không dời ánh mắt tới chỗ Dạ Côn, nhẹ nói ra:


- Trên thư nói, Dạ Côn trước đó mưu hại Ngũ Nhạc Quân Chủ, lần này mưu hại Cổ U Hoàng Đế, đã nhiễu loạn trật tự Đông U, Thánh Điện sẽ phái người tới tiến hành bình phán, sau đó quyết định xử phạt.
Ầm!
Dạ Minh trực tiếp vỗ bàn, còn xúc động hơn Dạ Côn.


- Đánh rắm! Đây rõ ràng chính là nhằm vào Dạ Côn nhà ta, người vừa mới chết, thư liền đưa tới, sợ là đã sớm ở Thái Kinh xem kịch!
Dạ Minh lên tiếng quát, bọn không biết xấu hổ, chỉ biết mã hậu pháo, có bản lĩnh chính diện cương!


- Cho dù là như thế, vậy thì tính sao, đây là Thánh Điện... Dạ gia chúng ta muốn đối nghịch cùng Thánh Điện sao? Người Thái Kinh sẽ nghĩ như thế nào?
Dạ Tư Không khẽ quát một tiếng.


Thánh Điện là tồn tại được mọi người cung phụng, ai dám đối nghịch với Thánh Điện, đó chính là đối nghịch với tất cả mọi người.
Dạ Côn cũng cảm thấy, đây là một cơ hội, cha vợ còn bảo mình đi giết Điện Hoàng đây.


Thế nhưng Điện Hoàng không xuất hiện, e là sợ hãi bị Côn ca một quyền đánh nổ.
Cho nên mới dùng loại biện pháp thấp hèn này, để cho Côn ca khó coi.
Nói trắng ra, chính là muốn lợi dụng sự phẫn nộ của dân chúng tới làm Côn ca.
- Xem ra, Thánh Điện này cũng là người của bọn họ.


Dạ Dương một mực không lên tiếng bỗng nhiên nói ra.
- Đây đã rất rõ ràng, Nguyên Tôn Kiếm Đế vừa mới chết, bọn họ liền đến hỏi tội, không phải cùng một chỗ thì là cái gì?!
Dạ Minh giận đến nghiến răng, có bản lĩnh liền đến Thái Kinh, xem có giết chết ngươi không.


Dạ Tư Không nhìn về phía Dạ Côn, nhẹ nói ra:
- Côn Côn, chuyện này con cảm thấy nên giải quyết như thế nào mới thỏa đáng?


Mặc dù hôm nay Côn ca không có biểu lộ ra, thế nhưng Dạ Tư Không cũng có thể đoán được một chút, mặc kệ Dạ Côn quyết định như thế nào, làm gia gia, y tuyệt đối sẽ ủng hộ.
Nhưng mà Dạ Côn không muốn đối phó với đám tiểu lâu la, muốn đối phó, vậy phải đối phó với cá lớn.


Tỉ như Điện Hoàng!
Một cái Đông U Điện Chủ, Côn ca vẫn không để vào mắt.
- Gia gia, xem trước xem Thánh Điện nói như thế nào, sau đó lại tính toán cũng không muộn.


Dạ Côn nhẹ nói ra, trong lòng cũng không e ngại, không có chuyện gì mà một quyền không giải quyết được, nếu như một quyền không được, vậy liền hai quyền, hoặc là hai cước.


Dạ Tư Niên ngồi ở đối diện Dạ Côn một mực không nói chuyện, làm Thái Tử, cảm giác ngồi ở chỗ này căn bản không giống với Thái Tử, thậm chí đều không có trọng lượng bằng Dạ Côn, ở trong lòng gia gia, vẫn là Dạ Côn lớn, thứ hai chính là Dạ Tần, đoán chừng mình là người cuối cùng.


Bất quá Dạ Tư Niên cũng không nghĩ tới, Thánh Điện cũng là người của bọn họ, xem ra hoàng vị này của mình không có chạy được!
Lần này Thánh Điện tới chèn ép Dạ Côn, mình mới có ngày nổi danh.


Thế nhưng Dạ Tần còn ở bên đó, nếu như lần này Dạ Tần nếm mùi thất bại, vậy Dạ Tần cũng sẽ lạnh...
Ở bên trong thế hệ trẻ tuổi, cũng chỉ còn lại có Dạ Tư Niên ta, dĩ nhiên hài tử trong bụng Thánh Hậu.


Căn bản không cần lo lắng, nếu như là nữ oa, căn bản không thể rung chuyển địa vị của mình được.
Duy nhất uy hϊế͙p͙ hẳn là nhị bá, nếu như ngay cả nhị bá cũng không còn, vậy sẽ thật là gối cao đầu không lo.
Thế nhưng người nhị bá này rất khó đối phó a.


Đọc truyện chữ Full