TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1553: Hi vọng cuối cùng

Trốn chạy, tránh né giữa làn đạn trút xuống như mưa, Hại Người Không Mệt lặp lại chuỗi kỹ năng 12 lần. Hai lần bị ngắt, bảy lần không kết quả, nhưng ba lần thành công đã làm nên chiến thắng cho Mạc Phàm.

Cả fan Bá Đồ lẫn Hưng Hân đều không biết nên nói sao về trận này.

Lối đánh của Mạc Phàm đã nằm ngoài phạm trù tốt xấu. Cậu kiên trì đến mức ngoan cố, dùng nghị lực của mình để đánh đổ đối thủ. Bạn có thể không thích, nhưng không thể không phục một người như thế. Bởi vì, cậu ta làm được điều vượt quá tưởng tượng.

Tần Mục Vân xuống sân.

Bại trận bởi một trò lặp đi lặp lại 12 lần, nghe thật buồn cười. Nhưng tất cả những người theo dõi trận đấu, có ai dám cười nhạo Tần Mục Vân?

Phong độ của y vẫn rất ổn định như mọi khi. Là hàng xuất xưởng từ lò đào tạo Bá Đồ, có tài mà nổi tiếng muộn, Tần Mục Vân không hề trơ mắt đứng nhìn Mạc Phàm thực hiện ý đồ. Khi nhận ra kế hoạch của đối thủ, y đã làm mọi cách phá hoại, ngăn cản, thậm chí định càn giết cậu ta.

12 lần thử nghiệm của Mạc Phàm cũng là 12 lần nỗ lực của Tần Mục Vân.

Thế rồi Tần Mục Vân vẫn thua. Tuy nhiên, sẽ không ai chất vấn y bởi họ cũng chẳng biết phải làm sao để thắng. Tần Mục Vân đã làm hết tất cả những gì mọi người nghĩ đến rồi. Thắng thua của trận đấu này không thể xét theo quy chuẩn thông thường. Fan đội nhà chỉ đành im lặng nhìn Tần Mục Vân đi xuống hàng ghế tuyển thủ Bá Đồ.

Họ chỉ còn tướng cuối, mà Hưng Hân trừ đi Mạc Phàm trên sàn đấu, vẫn còn hai tướng chưa ra trận. Một sự dẫn trước quá xa quá tuyệt vọng.

Nhận ra điều này, fan Hưng Hân thở phào nhẹ nhõm và bắt đầu lạc quan hơn với tình hình sắp tới. Trong khi đó, fan Bá Đồ biết đội nhà cực kỳ bất lợi nhưng vẫn không thôi đặt niềm tin vào chiến thắng. Họ đang trông chờ phép màu xảy ra. Dù phép màu có xảy ra hay không, cũng phải cho Hưng Hân nhìn thấy hảo hán Bá Đồ ở thời khắc này vẫn trụ vững niềm tin mãnh liệt, không gì dao động nổi.

Tướng cuối Bá Đồ sẽ là ai?

Giữa muôn vàn ánh mắt, trên hàng ghế Bá Đồ đứng dậy một thiếu niên vóc dáng nho nhỏ.

Tống Kỳ Anh.

Tân binh mùa mười, thiếu niên sẽ gánh trên vai tương lai chiến đội. Giờ phút này, cậu là vị tướng thủ cửa ải cuối cùng của Bá Đồ.

Tuy chưa phải thắng thua chung cuộc, nhưng đây là thời điểm vô cùng quan trọng. Biểu hiện của Tống Kỳ Anh có thể trở thành bước ngoặt cho cả hiệp đấu đêm nay.

Chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy rén, thế mà Tống Kỳ Anh cất bước lên sân rất dứt khoát.

Ánh mắt cậu vô cùng kiên nghị.

"Em nhất định sẽ không để các tiền bối uổng công nỗ lực." Cậu nói.

Dù bị dẫn trước, cố gắng của các tuyển thủ Bá Đồ là không thể chối bỏ. Nhưng điều mà Tống Kỳ Anh nói đến không chỉ riêng gì nỗ lực của hạng mục lôi đài đêm nay, mà là cả một mùa giải, thậm chí toàn bộ mồ hôi nước mắt Bá Đồ đã đổ xuống mười năm qua.

Tướng Bá Đồ thứ năm: Tống Kỳ Anh, nhà quyền pháp Trường Hà Lạc Nhật.

Sau các cảnh giới thiệu, màn hình lớn trong nhà thi đấu mới hiển thị tên tuổi cặp đấu kế tiếp. Tuy rằng đã sớm biết, fan Bá Đồ vẫn ngước đầu nhìn.

Giờ đây, Tống Kỳ Anh đã trở thành một cái tên thực thụ đại diện cho Bá Đồ. Mọi người tin chắc rằng, Bá Đồ sẽ vững bước đi tiếp thêm mười năm nữa trên vai cậu thiếu niên này. Kiên định, không sờn.

Trận thứ bảy lôi đài.

Mạc Phàm của Hưng Hân vs Tống Kỳ Anh, vị tướng cuối cùng của Bá Đồ.

Trận đấu bắt đầu.

Tống Kỳ Anh chọn con đường trực tiếp nhất là trung lộ, trong khi Mạc Phàm vẫn đi vòng như hai trận trước.

Đến lúc này rồi, cậu ta vẫn muốn ngoan cường chống chọi? Camera dõi theo Hại Người Không Mệt. Trên cơ thể cậu lưu lại quá nhiều vết thương từ trận với Âm 9 Độ. Y nã súng cho cậu thành cái rổ mới chịu ngã xuống, lượng sát thương gây nên rất cao.

4%.

Đó là số HP còn lại của Hại Người Không Mệt, cho nên trận này ai thắng ai thua đã không còn bất ngờ. Thế nhưng chẳng rõ vì sao, chỉ cần nhìn thấy Mạc Phàm trong trận thì mọi người đều cảm thấy sẽ có gì đó ngoài dự đoán, cho dù cậu ta chỉ còn dặt dẹo máu.

Diễn biến đầu game có thể nói giống hệt hai trận trước.

Trường Hà Lạc Nhật tuy không phải tay dài nhưng tầm nhìn thì ngang với Bách Hoa Liễu Loạn và Âm 9 Độ. Gần như cùng thời gian, cậu phát hiện Hại Người Không Mệt đang đi vòng, bèn đổi hướng chạy hòng chặn đầu.

Lại thế nữa rồi!

Mọi người đều nghĩ. Khu vực này Mạc Phàm đã đánh hai trận, giải quyết hai đối thủ, liệu sẽ cho phép Tống Kỳ Anh - người mới lần đầu tiếp xúc bản đồ - lợi dụng địa hình để chơi mình sao? Biết đâu Mạc Phàm cầm cây máu 4% táng chết luôn Tống Kỳ Anh không chừng!

Khán giả đã liệt Mạc Phàm vào dạng tướng chuyên phù phép, kỳ tích kiểu 4% giết 100% cũng dám nghĩ đến. Nhưng điều đó là không tưởng, bởi mana Hại Người Không Mệt cũng không đủ chứ đừng nói HP. 12 lần ra ra vào vào với Âm 9 Độ trận trước đâu phải đùa? Cây mana Hại Người Không Mệt đã chạm đáy, làm sao giết nổi một nhân vật full trạng thái?

Tuy nhiên, ý nghĩ của khán giả chưa chắc thiếu logic. Mấy cái hồ dung nham vẫn tồn tại kìa!

Va chạm!

Hai tướng đã tiếp cận nhau, mà Hại Người Không Mệt tay dài hơn nên tấn công trước. Một chiếc shuriken ném ra, cậu không vội lao tới trước. Gặp hệ Súng thì phải áp sát, gặp nhà quyền pháp lại cần tìm cơ hội úp sọt sau lưng. Chơi chính diện với nhà quyền pháp? Muốn chết cứ việc!

Hại Người Không Mệt không nhích, không có nghĩa Trường Hà Lạc Nhật cũng vậy. Cậu lách mình né shuriken, nhanh chóng lao về phía trước, vung nắm đấm vào mặt đối thủ. Hại Người Không Mệt lập tức lùi về bởi Mạc Phàm không muốn xáp lá cà, nhưng Tống Kỳ Anh nào chịu nhường nhịn, liền khiển Trường Hà Lạc Nhật đấm đá không ngừng. Hại Người Không Mệt lùi về liên tục, chẳng mấy chốc đã bị Trường Hà Lạc Nhật ép tới gần hồ dung nham.

Song Hổ Chưởng!

Hai cánh tay Trường Hà Lạc Nhật giang rộng, khóa hết hai hướng trái phải. Nếu tiếp tục lùi hoặc không tránh chiêu, Hại Người Không Mệt sẽ tự rơi hoặc bị đẩy xuống hố lửa. Mạc Phàm cố cú chót, khiển Hại Người Không Mệt giả vờ bước sang trái hòng dụ tình, nhân cơ hội lách sang phải. Tiếc rằng thủ đoạn quá kém, Tống Kỳ Anh không bị lừa. Song Hổ Chưởng vẫn chặt chẽ, không lộ bất cứ sơ hở nào.

Bốp!

Trúng chưởng, Hại Người Không Mệt nát bươm.

Ồ!

Nhiều người bật thốt.

Giơ chân sang trái là giả vờ, bước sang phải cũng là dụ tình, ý đồ thật sự của Mạc Phàm là xoay lưng che giấu đôi tay đang kết ấn.

Thuật Phân Thân!

Người thật xuất hiện phía sau Trường Hà Lạc Nhật. Chỉ cần đạp một phát, cậu ta sẽ văng xuống hố.

Hại Người Không Mệt duỗi chân, Đoạn Diệt!

Nhưng Trường Hà Lạc Nhật đã mượn thế Song Hổ Chưởng, cả người bật dậy, Đá Xoáy!

Bốp! Bốp!

Hai âm thanh vang lên liên tiếp.

Đoạn Diệt vì tốc độ cực nhanh mà đá trúng Trường Hà Lạc Nhật, nhưng cú Đá Xoáy của Trường Hà Lạc Nhật vẫn kịp quét trúng Hại Người Không Mệt trước khi văng đi.

Bõm!

Trường Hà Lạc Nhật rơi vào dung nham, nhưng Hại Người Không Mệt cũng đánh mất tẹo HP sau cùng. Thắng bại đã phân, trận đấu chấm dứt, số liệu dừng ở trước thời điểm dung nham gây dame lên Trường Hà Lạc Nhật.

Haiz!

Không ít người tiếc dùm Mạc Phàm. Nếu cậu ta né chiêu hoặc cố đỡ cú đá kia, thành tích đêm nay sẽ hoàn hảo hơn nhiều.

Trận thứ bảy lôi đài, Mạc Phàm xuống sân trong tiếng thở dài của người xem. Song, đó là người xem qua sóng trực tiếp chứ không phải nhà thi đấu, bởi fan Bá Đồ rảnh đâu mà xót Mạc Phàm?

"Đánh hay lắm!" Họ đang bận hoan hô tiểu tướng Tống Kỳ Anh nhà mình. Lúc Hại Người Không Mệt kết ấn Thuật Phân Thân, họ lo sốt vó, ai ngờ Tống Kỳ Anh gặp nguy mà không loạn, vẫn kịp khiển Trường Hà Lạc Nhật làm một cú Đá Xoáy quá đẹp quá chuẩn.

Dám nghĩ dám làm, không hổ là tương lai Bá Đồ.

"Thắng nữa đi! Thắng tiếp đi!" Fan Bá Đồ thét vang.

Tướng Hưng Hân thứ tư đứng dậy.

Phương Duệ, thánh zâm Phương Duệ, kẻ khó chơi nhất với các tân binh. Tân binh nào tâm lý không vững mà đụng phải hắn, có khi sẽ thua cả mạng lẫn tự tin và dũng khí.

Tống Kỳ Anh không phải tân binh yếu tim, nhưng gặp Phương Duệ lúc này thì quả thật quá xui.

Cũng không đúng, đây không phải câu chuyện số phận. Phương Duệ rõ ràng là Hưng Hân chủ động đưa lên, rõ ràng muốn nhắm vào tân binh năm đầu là Tống Kỳ Anh.

Phương Duệ lên sân bằng những bước chân rất phởn, mặt viết hai chữ EZ rõ to, trên đường đi ngang Mạc Phàm còn hấp háy mắt chém vài câu, bị Mạc Phàm quăng cho cục bơ, đúng kiểu hoa rơi có ý mà nước chảy vô tình.

Cơ mà Phương Duệ chả buồn để tâm, tiếp tục lầy lội với trọng tài mới chịu vào phòng, bắt đầu trận đấu.

"Cậu bạn trẻ, hôm nay có đề tài gì không vô nghĩa muốn tán gẫu với anh không?"

Vừa vào game, lời rác rưởi liền phun nhẹ.

Fan Bá Đồ hầm hừ khinh bỉ.

Ơ nhưng câu này sao nghe quen quen ấy nhỉ? Có khán giả trí nhớ tốt, phát hiện đã từng nhìn thấy một lần rồi. Hồi lượt thứ tư vòng bảng, lúc Bá Đồ đến sân khách chiến với Hưng Hân chứ đâu! Hạng mục solo, Tống Kỳ Anh vs Phương Duệ, Phương Duệ lải nhải không ngừng, Tống Kỳ Anh thể hiện lập trường rằng "không trả lời những câu vô nghĩa", sau đó bơ Phương Duệ luôn.

Thế mà Phương Duệ ghim đến tận hôm nay, vừa vào game liền nhắc lại.

Thánh chơi zâm, quả nhiên dung tục.

Vậy lần này, Tống Kỳ Anh sẽ trả lời thế nào?

"Tôi muốn thắng!" Rất đơn giản, ba chữ là quá đủ.

Đọc truyện chữ Full