TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 752: Thân Phận Của Hoa Sa La

Lão tử là một người chết còn mạnh hơn ngươi, thế mà làm ra loại chuyện không dám phụ trách này, hơn nữa ngươi còn là người Thiên Cung.




Chậc chậc chậc, biết ngay Thiên Cung kia không có thứ tốt lành gì, đều là loại người nhân phẩm cực kém, còn tự xưng thần linh, áp đảo phía trên nhân loại, ta nhổ vào!
Vẻ mặt Hoa Sa La thê lương từ tốn nói:
- Một cái tình kiếp thật đã mang đi tất cả hy vọng của ta.


- Nữ hoàng, ta vẫn là câu nói kia, ta hổ thẹn với nàng, nàng hãy xem như ta chết rồi đi.
- Ha ha... năm đó gọi ta Sa Sa, bây giờ gọi ta nữ hoàng...
Hoa Sa La bỗng nhiên khẽ nở nụ cười, thế nhưng tiếng cười kia mang theo hận ý mãnh liệt.


Chu Tuấn bên cạnh ngàn vạn không nghĩ tới, tam thúc còn có một đoạn quá khứ như vậy, thật khiến người ta thổn thức không thôi.
Bất quá cũng nghe trong nhà nói, trước kia tam thúc là một người rất cởi mở, sau này biến thành một người không thích nói chuyện... chẳng lẽ là bởi vì nữ hoàng kia sao?


Chu Hoài Nhân khẽ thở dài một tiếng, không nói gì nữa.
Nhưng vào đúng lúc này, trên người Hoa Sa La thế mà tản mát ra khí tức gợn sóng mãnh liệt, chuyện này khiến mọi người kinh ngạc không thôi.
Nữ hoàng muốn làm gì? Chính tay đâm người đàn ông phụ lòng kia sao?


Như thế bọn họ tuyệt đối ủng hộ.
Ngay cả Điện Chủ Tử Thanh đều cảm thấy, nam nhân như vậy nên bầm thây vạn đoạn.
Mà Dạ Côn cũng cảm thấy như vậy, đột nhiên cũng hiểu rõ mục đích của Hoa Sa La.


Ngàn dặm chạy tới Thái Kinh, bởi vì lần này Hoa Sa La tới là đến giúp đỡ, dẫn xuất chủ mưu sau lưng.
Xem ra Hoa Sa La dẫn không phải bọn Chu Tuấn, mà chính là người sau lưng Chu Tuấn.


Có lẽ là thượng thiên chiếu cố, người đến... hơn nữa còn tới đúng người, đáng tiếc không có thâm tình thân bất do kỷ, chỉ có lạnh lùng cáo tri.
Đối phương đã sớm quên, làm một nữ nhân... lại nhớ thương đến ngàn năm, thật khiến người ta đau đớn khôn nguôi.


Dạ Côn nhìn Hoa Sa La không ổn định, phát hiện nữ hoàng rất có tình ý, chẳng qua là trao nhầm nam nhân mà thôi.
Khí tức Hoa Sa La còn đang không ngừng tăng trưởng, cỗ tăng trưởng này khiến đám Điện Chủ rất kinh ngạc.


Bình thường Hoàng Đế tối đa cũng chỉ là Kiếm Đế, thế nhưng hiện tại thực lực Hoa Sa La đã đến Kiếm Tôn.
Còn đang không ngừng tăng lên, phảng phất muốn đột phá Kiếm Tôn!


Phía trên Kiếm Tôn là gì, đám Điện Chủ cũng không biết, mặc dù không biết, nhưng không thể phủ nhận... phía trên Kiếm Tôn chính là tồn tại vô địch.
Theo đạo lực mạnh mẽ ngưng tụ ở xung quanh, Chu Hoài Nhân đều có chút kinh ngạc... mang theo không thể tưởng tượng nổi nhìn Hoa Sa La.


Chỉ thấy một vệt kim quang từ thương khung bắn xuống, bao phủ Hoa Sa La vào bên trong.
Cực kỳ giống phương thức ra sân của Thiên Cung.
- Đây là!
Chu Hoài Nhân phảng phất ý thức được chút gì đó, nhíu chặt lông mày.


Mà Hoa Sa La bị kim quang bao phủ trở nên thần thánh lên, ánh sáng màu vàng óng phảng phất đang tẩy lễ linh hồn của nàng.
Da mặt thế mà dần dần tróc ra, tướng mạo bình thường tại thời khắc này đột nhiên thay đổi, một khuôn mặt khiến người hít thở không thông xuất hiện ở trước mắt mọi người.


Nàng tựa như Tiên nữ, cảm giác nhìn thôi đã là khinh nhờn nàng.
Vầng sáng to lớn từ trên thân thể Hoa Sa La nở rộ ra.
Lúc này Huyền Trạch âm u nói ra:
- Nữ hoàng này thế mà đột phá Kiếm Tôn!!!
- Nàng...
Tử Thanh lẩm bẩm một tiếng.


Mà ở giữa mi tâm Hoa Sa La, một cái ấn ký ngọn lửa dần dần ngưng ra, mang theo khí tức mãnh liệt lại kinh khủng.
Dạ Côn đều choáng váng.
Nữ hoàng thế mà thuế biến!
Từ một nữ tử bình thường, lắc mình biến hoá, biến thành bạch phú mỹ.
Không không không, mãnh bạch mỹ.
- Nhìn đẹp không?


Đông Môn Mộng đột nhiên hỏi.
Dạ Minh theo bản năng thì thào nói ra:
- Đẹp...
Dạ Minh vừa mới dứt lời, liền cảm thấy không lành, vội vàng nói:
- Cho dù đẹp hơn hơn nữa, cũng không có đẹp bằng Mộng Mộng nàng.
- Ngươi nói lời này, cực kỳ giống Chu Hoài Nhân.
Dạ Minh:......


Kim quang ở trên hỏa diểm ấn ký dần dần tan biến, lúc này trên người Hoa Sa La không phải hoàng bào màu vàng kim, màu vàng kim đã tan biến, biến thành màu lửa đỏ... khuôn mặt đẹp đến mứa khiến người ta kinh ngạc tán thán, nhất là ấn ký trên trán, càng tăng thêm mấy phần yêu mị.


Liền Dạ Côn đều cảm thán, nữ hoàng lúc này, thật đẹp đến nổ tung.
Không biết trong lòng Chu Hoài Nhân có hối hận hay không, Dạ Côn cảm giác... nếu như đổi thành mình, trong lòng có lẽ sẽ có một chút hối hận đi...
Được rồi... khẳng định là sẽ hối hận.


Nhưng mà trăm vạn người xem đối với nội dung cốt truyện trước mắt, đều đã trợn mắt hốc mồm!!!
Vở kịch như thế, chỉ sợ cả đời cũng không thể nhìn thấy lần thứ hai, nhìn kim quang lấp lánh kia xem, không có thực lực cao cường, làm sao có thể làm ra kim quang lóng lánh.


Còn có chuyển hướng giống như thần, nữ tử si tình đối mặt với đàn ông phụ lòng, cuối cùng bùng nổ quật khởi... dung mạo đại biến! Thực lực tăng lên... chỉ sợ bất luận đổi thành nam nhân nào, trong lòng đều sẽ hối hận muốn chết.
Lúc này Ngô Trì nhỏ giọng nói ra:


- Tử Thanh, có phải ngươi đã sớm biết hay không?
Ngô Trì có ý nghĩ như vậy cũng là bình thường, dù sao chức Điện Chủ này, là Tử Thanh đề cử, mà Tử Thanh lại là từ Hoa Sa La nơi đó biết được...
Chẳng lẽ nữ hoàng chính là Điện Hoàng?!
Trong truyền thuyết Điện Hoàng là một tên nam nhân!!!


Ngô Trì có chút ngổn ngang.
Nghe nói Điện Hoàng thích đóng vai những người khác, trước đó đã từng xảy ra, hiện tại thế mà ra vẻ nữ nhân...
- Biết cái gì?
Mạnh Dương nghe xong nghi hoặc hỏi.
Tử Thanh khẽ thở dài một tiếng:
- Ta làm sao biết thân phận của Hoa Sa La.


Trong lòng Ngô Trì liền buồn bực, thấp giọng hỏi:
- Hoa Sa La không phải Điện Hoàng sao?
Tử Thanh trợn trắng mắt:
- Điện Hoàng là nam nhân.
Nếu Điện Hoàng là nam, Ngô Trì nhìn Hoa Sa La, vậy thì người này là ai...


Theo Hoa Sa La mở mắt, một đạo ánh mắt bình tĩnh bắn về phía Chu Hoài Nhân, trong ánh mắt không còn đau lòng cùng bi phẫn.
Chu Hoài Nhân thấp giọng hỏi:
- Nguyên lai... nàng cũng đang độ kiếp.
Hoa Sa La hít một hơi thật sâu:


- Người ta thường nói, nữ nhân độ kiếp... duy chỉ có tình kiếp khổ sở, lúc này ta đã cảm nhận rất sâu sắc.
- Nhìn nàng có thể đối mặt bình tĩnh như vậy, ta cũng yên tâm.
Chu Hoài Nhân quả thật kinh ngạc, nhưng trong lòng cũng không có hối hận, chuyện này khiến mọi người cảm thấy...


Nam nhân đúng là đến chết vẫn tự ái, kỳ thật trong lòng đã hối hận sơn băng địa liệt, chẳng qua là đang ráng chống đỡ lấy.
- Vậy ngươi có biết, nữ nhân cũng rất hẹp hòi.
Hoa Sa La lạnh nhạt nói, khiến Chu Hoài Nhân sững sờ.


Chỉ thấy xung quanh thân thể Hoa Sa La xuất hiện điểm điềm màu đỏ, từng cái từng cái đang ngưng tụ, khí tức mênh mông.
Phía trên Kiếm Tôn, đây cũng là tồn tại mạnh đến mức nghịch thiên.
Thấy Hoa Sa La như thế, Chu Hoài Nhân thấp giọng nói ra:
- Còn tưởng rằng nàng nghĩ thoáng, nguyên bản không phải.


- Có lẽ chỉ có khi ngươi thật chết đi, ta mới có thể dễ chịu.
Ngữ khí băng lãnh của Hoa Sa La phảng phất muốn đông kết hết thảy, lúc này nàng muốn giết chết Chu Hoài Nhân!


Đọc truyện chữ Full