TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 780: Ngươi Biết Tam Đoạn?

Theo Thanh Hư nói như thế, tất cả mọi người đều bối rối một thoáng.
Lập tức liền có thể trông thấy, lưỡi kiếm của Thanh Hư từ tím đen biến thành đen nhánh, giống như Đồ Tể ở trong tay Bất Bại vậy.
Một cỗ vật chất màu đen cũng từ trên thân kiếm chảy ra, bao bọc thân thể Thanh Hư lại.




Nhưng mà vẫn chưa hết, một cỗ khí tức kinh khủng từ trên lưỡi kiếm phát ra, phù văn màu vàng xuất hiện ở phía trên lưỡi kiếm, lập tức quấn quanh vật chất màu đen trên thân thể Thanh Hư, hoàn toàn không khác gì Bất Bại!
Hoàn mỹ phục chế!!!


Đấu Phù Thế đã bị tú đến tê cả da đầu, giờ này khắc này cũng không biết nên nói gì, chỉ là muốn nói... Thanh Hư lão đại, ngưu bức!
Mà trong đầu Lăng Chiến cùng Bất Bại chỉ xuất hiện ba chữ!
Không thể nào!
Y đến cùng làm sao làm được, là tác dụng của Kiếm Linh sao?!


Kiếm Linh như thế nào mới có thể biến ảo thành bộ dáng của Thần Kiếm, hơn nữa còn quen thuộc như vậy
Thậm chí uy lực còn lớn hơn lúc trước, thanh kiếm kia đã biến thái đến loại trình độ đó rồi sao?!
- Chuyện này không thể nào! Tại sao ngươi lại có thể có Đồ Tể!!!


Bất Bại lập tức hướng phía Thanh Hư chất vấn, vừa rồi kiếm của y vẫn duy trì trạng thái Ly Hàn Phá Thần, cũng không tiếp xúc đến thân thể của mình.
Chẳng lẽ trong lúc đả thương mình!!! Hay là nói... là trong lúc mình đả thương y!!!
Nhìn loại ánh mắt này của Bất Bại, Thanh Hư cười nói:


- Ngươi không có đoán sai, thời điểm ngươi đâm kiếm vào trong thân thể ta, nó đã đủ điều kiện đạt đến một loại môi giới.
Thật ra Thanh Hư là muốn nói, trong nháy mắt ta đã cải tạo thân thể của mình, chủ yếu là phối hợp với thanh kiếm này, từ đó đạt đến sức chiến đấu mạnh nhất.


- Không có khả năng! Dưới gầm trời này, nào có loại kiếm như thế!!!
Ngũ quan trên mặt Bất Bại bắt đầu vặn vẹo, phá lệ điên cuồng, chiến đấu như vậy khiến lòng y dâng lên cảm giác bất lực, thân thể cảm giác mình không phải đang cùng người chiến đấu.


- May mắn có thanh kiếm này, ta cũng có thể thể cảm nhận khoái cảm cận thân chiến đấu, dĩ nhiên cũng phải cảm tạ ngươi... xem ra thanh kiếm này ban cho ngươi không ít tốc độ.
Thanh Hư vừa mới nói xong, cả người liền biến mất, thời điểm lần nữa xuất hiện, đã đến trước mặt Bất Bại.


Mà lúc này Bất Bại vừa mới kịp phản ứng, nhưng mà kiếm của Thanh Hư đã đâm ra.
Phốc phốc!
Căn bản không kịp ngăn cản, Đồ Tể trong tay Thanh Hư trong nháy mắt liền xuyên qua ngực Bất Bại.


Mà Bất Bại khó có thể tin nhìn Thanh Hư ở trước mắt, phảng phất trông thấy mập mạp giống như mình, dù sao Thanh Hư hiện tại cũng đã biến thành nam nhân không có ngũ quan.


Chuyện phát sinh quá nhanh, Bất Bại bại quá nhanh, y bị đả kích, dục vọng chiến đã không còn, trong lòng chỉ lưu lại hoảng sợ, cộng thêm thụ thương, đối mặt với Thanh Hư tiến công, căn bản không có hoàn hồn, trực tiếp bị thọc.


Thậm chí ngay cả tư thế đâm người cũng giống nhau như đúc, chỉ vị trí khác biệt.
Bất Bại là đâm từ đằng sau, Thanh Hư là đâm ở phía trước, cả hai vẫn có khác biệt nha.
Thanh Hư chậm rãi rút kiếm ra, cảm thán một tiếng:


- Ta còn chưa bắt đầu thoải mái, ngươi đã nhận thua, khiến ta có hơi thất vọng.
Ở trong mắt Thanh Hư, biểu hiện của Bất Bại chính là một loại nhận thua, ngay cả chống cự cũng không có.


Lăng Chiến đứng trên hư không thấy cảnh này, trong lòng rung động không thôi, vừa rồi còn tưởng rằng đối phương chết chắc, ai ngờ đối thủ căn bản không sao, ngược lại phản giết Bất Bại!


Loại chuyển hướng này khiến Lăng Chiến không có cách nào tiếp nhận, dù sao chết chính là đại tướng Bất Bại của mình.
Lần này bại thế mà nhất định phải chết!
Thật ứng với câu nói kia của Bất Bại, hoặc là bất bại, bại một lần liền chết...


Đến loại trình độ sinh tử chiến này, quả thật đúng là như thế, không phải ta giết chết ngươi, thì chính là ngươi giết chết ta, không có loại thứ ba.
- Kiếm của ngươi rất mạnh!


Lúc này Bất Bại đã là sơn cùng thủy tận, y không có dược vật giống như Thanh Hư, cho dù có, cũng không nhất định có tác dụng, dù sao Thanh Hư đặc biệt chế tạo cho thân thể mình, vì tối đa hóa công dụng của dược vật, y ngay cả thân thể của mình cũng cải tạo.


Cho nên, cho dù có cũng không có hiệu quả.
Thanh Hư nghe thấy câu này, nhàn nhạt hỏi:
- Thế nào, tựa hồ ngươi chỉ thừa nhận thanh kiếm này của ta lợi hại?


vẻ mặt Bất Bại dần dần trở nên ảm đạm, máu tựa hồ đã chảy khô, nếu không phải thực lực bản thân cường đại, chỉ sợ hiện tại đã tắt thở.
- Đúng vậy, ta là thua kiếm của ngươi, bại bởi vận khí của ngươi.


Bất Bại tràn đầy bất đắc dĩ cùng không cam lòng, nếu như mình có một thanh kiếm như thế, chỉ sợ liền Thiên Cung cũng dám đánh lên.


Nhưng mà Bất Bại lại quên, y đã chôn kiếm của mình rất lâu, căn bản không có để ý đến Kiếm Linh của t bi thương đến cỡ nào, bị chủ nhân vứt bỏ, thậm chí ghét bỏ, đổi dùng Thần Kiếm...


Đối xử tử tế với kiếm của mình, nó tuyệt đối sẽ không để ngươi thất vọng, mỗi một thanh kiếm đều có giá trị tồn tại của mình, có lẽ bây giờ nó rất yếu, nhưng càng về sau, nó càng có thể biến thành ngôi sao sáng chói nhất.


Mà Thần Kiếm, chỉ tựa như một đống lửa, chẳng qua có thể sáng lên nhất thời, cuối cùng cũng sẽ biến mất
Tựa như vận mệnh của Bất Bại, cũng tựa như vận mệnh của Trưởng Tôn Ngự, bọn họ đều có lĩnh ngộ rất sâu đối với Thần Kiếm, đều ngộ ra ngụy nhất đoạn.


Nhưng cuối cùng vẫn không được...
Nói cho cùng, đụng phải đối thủ quá cường đại, dù cho hơi yếu một chút, cũng không đến mức trở thành bộ dáng này.
Nhìn Bất Bại chết đi, Thanh Hư cũng không muốn nói rõ lí do, nói lí do y cũng nghe không hiểu.


- Hy vọng kiếp sau ngươi đừng gặp ta, bằng không kết quả cũng sẽ như thế.
Thanh Hư từ tốn nói, tiện tay vung lên...
Chỉ thấy thân thể Bất Bại tiêu tan, nguyên bản giết Bất Bại chỉ đơn giản như vậy, cần gì phải đi một đường vòng lớn như thế.


Ở trong mắt Thanh Hư, đối thủ chân chính không phải Như Dương, cũng không phải Bất Bại, mà là người nam nhân trước mắt này.
- Đều chết mất hai người, còn không ra chiến một trận sao?
Thanh Hư hướng phía Lăng Chiến nhàn nhạt hô.
Lăng Chiến cũng biết, đến phiên mình!


Thành viên của Thiên Phạt, thật khiến cho mình được mở rộng tầm mắt.
- Đã ngươi yêu cầu như vậy, ta liền thành toàn cho ngươi.
Chỉ thấy Lăng Chiến từ trên hư không hạ xuống, vẻ mặt như thường, căn bản nhìn không ra có chút yếu thế nào.


Đối với liên sát hai người, thể hiện ra lực lượng cường đại như thế, còn có thể bình tĩnh như vậy, Thanh Hư nhận định, tên này hẳn có át chủ bài, át chủ bài rất mạnh mẽ.
Cho nên Thanh Hư tò mò hỏi nói một câu:
- Xem ra ngươi đã lĩnh ngộ tam đoạn.
Nghe thấy Thanh Hư nghi vấn, Lăng Chiến cười:


- Ta cũng không giống như bọn họ, ỷ lại Thần Kiếm, vĩnh viễn không có cách nào tăng lên, chỉ có kiếm của mình mới có thể giúp bản thân cường đại! Hôm nay ta sẽ cho ngươi chứng kiến, uy lực của tam đoạn!
- Tốt! Quá tốt rồi! Cuối cùng đã có thể gặp được người biết tam đoạn!


Lúc này Thanh Hư rất xúc động, đi vào vị diện này một đoạn thời gian, cuối cùng gặp được người ngộ tam đoạn! Hơn nữa còn biểu diễn cho mình xem! Thoải mái a!
Thật muốn gọi lão tôn thượng cùng đến nhìn tam đoạn một chút.


Đọc truyện chữ Full