- Tỷ ta không tìm được người gửi lời, chỉ có thể liên hệ ta. . . hơn nữa còn vụng trộm gặp mặt, nếu như bị phụ thân biết, ta nhất định sẽ bị treo lên đánh.
Diệp Diễm nghiêm túc nói, tỷ tỷ và muội muội nhiều nhất là bị mắng, mình khẳng định sẽ xong đời.
Dạ Côn thầm nghĩ mình đoán không sai, quả nhiên là bị cha vợ mang đi, như vậy mình cũng có thể hơi yên tâm một chút, ít nhất mọi người an toàn không có vấn đề gì.
Cho nên hiện tại kẻ địch lại chính là cha vợ mình, bên cạnh còn có một cha vợ khác, thật sẽ không đánh lên đấy chứ.
Trước kia mình mơ một giấc mơ, mơ thấy hai cha vợ đánh lên, không biết nó có biến thành sự thật hay không.
Bất quá hai cha vợ, ai lợi hại hơn đây. . .
Cha vợ ở trước mắt, năm đó chính là Đông U chi vương, còn có lời truyền, trên Huyền Nguyệt đại lục y ngưu bức nhất, cuối cùng Thần tộc đều tham dự vào, mới bị giết.
Hiện tại sau khi chết thực lực càng mạnh hơn. . .
Mà phụ thân của Ly Nhi, từ thuộc hạ đến xem, liền có thể biết một ít, thuộc hạ mãnh liệt như vậy, bản thân khẳng định cũng không kém bao nhiêu.
Ai mạnh ai yếu, thật khó mà nói.
Xem ra hiện tại chỉ có thể hạ thủ từ vị cữu tử này, dù sao cũng là nhi tử của cha vợ.
Từ hiện tại xem ra, quan hệ xem như đã kéo được.
- Đây là chuyện bình thường, cũng là vì tốt cho Ly Nhi các nàng mới như vậy, ta có thể hiểu được.
Dạ Côn âm u nói ra, giống như mình là người từng trải vậy.
Diệp Diễm đối với Dạ Côn cũng lau mắt mà nhìn:
- Không ngờ ngươi cũng nghĩ như vậy, ngươi yên tâm đi. . . người tỷ phu kiêm muội phu này, ta nhận!
Một thanh kiếm thân liền khiến Diệp Diễm sa đọa, thật là thổn thức a.
Bất quá Diệp Diễm đương nhiên không phải như vậy, vừa rồi Dạ Côn biểu hiện ra lực lượng mạnh mẽ, Diệp Diễm cũng nhìn ở trong mắt, cũng không phải khoa chân múa tay, hơn nữa vì tỷ tỷ và muội muội, liền bảo vật như Thần Kiếm đều đưa cho mình, rõ ràng cũng là thật lòng.
Lại thêm thái độ của tỷ tỷ và muội muội, chuyện này cũng chỉ có phụ thân không đồng ý mà thôi.
- Cảm ơn. . . lời của ngươi khiến cho ta rất vui mừng.
Dạ Côn thở dài một tiếng, chỉ có nam nhân mới có thể hiểu nam nhân.
- Tỷ phu kiêm muội phu, lời đã mang cho ngươi, hiện tại ngươi vẫn nên trở về đi, phụ thân bên kia tỷ tỷ các nàng tự nhiên có thể xử lý tốt.
Dạ Côn nghe thấy câu này, ánh mắt dần dần trở nên kiên định, âm u nói ra:
- Cữu tử, mặc dù ngươi đã chuyển lời tới, thế nhưng lần này ta vẫn muốn đi.
- Còn muốn đi? Vì sao. . . rất nguy hiểm có biết không, chính là loại cửu tử nhất sinh kia.
Diệp Diễm khuyên, không ngờ Dạ Côn lá gan to như thế, bất quá có thể đồng thời đoạt tỷ tỷ và muội muội tới tay, đó cũng là một loại biến tướng tìm chết a. . .
Trước kia còn lo lắng các nàng không tìm được đối tượng, hiện tại. . . thật sự làm người thổn thức.
- Chân ái.
Dạ Côn thâm tình nói ra.
Dạ Tần phía sau kém chút bị đại ca buồn nôn, lời nói này quá. . .
Liền Diệp Diễm cũng bị rung động đến.
- Các nàng đều là nữ nhân ta yêu, ta sao có thể để các này đứng ra giải quyết, mà ta lại phải chờ lấy. . . làm một nam nhân, đây là biểu hiện hèn yếu! Cho dù là cửu tử nhất sinh, Dạ Côn ta cũng phải cùng các nàng đối mặt với khó khăn!
Nói xong, Dạ Côn còn nắm thật chặt nắm đấm, ngữ khí tràn ngập bá đạo.
Diệp Diễm nghe xong nhíu chặt lông mày, lập tức hướng phía Dạ Côn giơ ngón tay cái lên:
- Không hổ là nam nhân tỷ tỷ ta nhìn trúng, nếu như vừa rồi ngươi đi, ta đây đều sẽ xem thường ngươi! ! !
Trong lòng Dạ Côn thầm nghĩ, biết ngay ngươi đang thăm dò, ngươi tưởng rằng Côn ca không có nhìn ra sao. . . hơn nữa lần này thật phải đi.
Vừa rồi lời kia cũng không giả.
- Đây là chuyện một tên phu quân nên làm, các nàng đã giao phó tất cả cho ta, ta đương nhiên sẽ không cô phụ.
- Tốt! Tỷ tỷ cùng muội muội của ta liền biết ngươi sẽ không trở về, cho nên lại muốn ta tiếp tục gửi lời.
Dạ Côn cùng Dạ Tần: ......
Quả nhiên, Diệp Diễm biểu lộ nhất biến:
- Phu quân ~ liền biết ngươi sẽ không rời đi, đã ngươi muốn tới, như vậy chúng ta cùng hài tử chờ ngươi. . . cùng nhau đối mặt.
Dạ Côn nghe xong khẽ cười nói:
- Chỉ có thê tử hiểu ta.
Diệp Diễm lên tiếng cười một tiếng:
- Mặc dù chúng ta mới vừa quen, nhưng ta cảm thấy ngươi thật không tệ, chẳng trách tỷ tỷ và muội muội lại cảm mến.
- Không dám. . .
- Chẳng qua là ngươi cũng đừng học phụ thân ta, ngươi ngoại trừ tỷ tỷ cùng muội muội ra, còn có một nữ nhân, quá hoa tâm.
Diệp Diễm chững chạc đàng hoàng nói ra, đồng thời trong lòng cũng đang ước ao giống Côn ca, thê tử đều có ba người.
Mà mình, chỉ có một người như vậy.
- Yên tâm đi, đời này chỉ có ba người bọn họ, cữu tử. . . ngươi thì sao. . . mấy người?
Diệp Diễm: ......
So số lượng thê tử, Diệp Diễm bại hoàn toàn.
- Loại nam nhân chính trực như ta, đương nhiên chỉ có một vợ.
- Không hổ là cữu tử, mạnh hơn ta nhiều.
- Đương nhiên.
- Nguyên bản còn muốn giới thiệu cô nương cho cữu tử, xem ra không được rồi.
- Tỷ phu kiêm muội phu, nhìn ngươi nói kìa, nhận biết thêm một người bạn cũng là chuyện tốt a.
Dạ Côn cùng Dạ Tần: ......
Ngươi đúng là không có chút mập mờ nào.
- Được rồi, hiện tại ta còn phải chạy về nói cho các nàng nghe.
Dạ Côn vội vàng nói:
- Cữu tử, ngươi theo chúng ta cùng một chỗ đi, như thế nào?
- Cùng một chỗ?
- Đúng vậy, Thần Kiếm còn có một số chỗ chưa nói cho ngươi.
- Như thế à. . .
Diệp Diễm suy nghĩ một thoáng, quyết định nghe chuyện Thần Kiếm một chút.
Tỷ phu kiêm muội phu, ra tay thật hào phóng, Thần Kiếm đều tùy tiện đưa, phụ thân bọn họ một thanh Thần Kiếm đều không có.
Diệp Hoa bên kia quả thật không có có Thần Kiếm, Thần Kiếm đều là Tố gia cung cấp cho Thanh Hư nghiên cứu.
Cho nên, Diệp Diễm xem như là người đầu tiên trong Diệp gia cầm tới Thần Kiếm.
Một tháng tiếp theo, Dạ Côn tỉ mỉ giảng giải cho Diệp Diễm cách sử dụng Thần Kiếm, nói đơn giản chính là, bản hướng dẫn sử dụng Thần Kiếm.
Kỳ thật Dạ Côn chính là muốn lưu Diệp Diễm lại, tốt nhất là cùng một chỗ vào thành, xem như cho cha vợ một cái hạ mã uy.
Phảng phất đang nói với lão tôn thượng, nhìn con của ngươi một chút, hiện tại cũng là người của ta, còn có chuyện gì Dạ Côn ta không làm được.
- Sắp đến.
Thượng Hiên đứng ở trên thảm bay, nhìn điểm đen phía xa. . . đó chính là Thiên Khiếu Thiên Lý Thành.
Dạ Côn sững sờ, không nghĩ tới nhanh như vậy đã tới, nói thật, trong lòng còn có hơi khẩn trương.
Lần này đi qua, đó chính là đối mặt với đám người của cha vợ, đến lúc đó làm mình phát bực. . . vậy liền phải đại khai sát giới.
Liền hỏi các ngươi có sợ hay không, nắm thật chặt nắm đấm, lần này cần dùng hết toàn lực.
Diệp Diễm nhắm mắt thấp giọng nói ra:
- Tỷ phu kiêm muội phu, thanh kiếm này ta xem như hiểu rõ, quả thật rất lợi hại.
- Đó là đương nhiên.
- Nếu sắp tới, tỷ phu, ta liền không bồi.
Lần này Diệp Diễm là vụng trộm chạy đến, hiện tại y không nên ở trên Huyền Nguyệt đại lục.
Dạ Côn tò mò hỏi:
- Không cùng đi vào sao?