TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Toàn Chức Cao Thủ
Chương 1654: Mười giây thắng thua

Dịch bởi Lá Mùa Thu

Quân Mạc Tiếu vs Nhất Thương Xuyên Vân.

Hai nhân vật đều di chuyển với tốc độ cao, không ngập ngừng, không đắn đo, càng không đối thoại. Như chẳng cần suy nghĩ, họ cắm đầu chạy bằng tất cả những gì mình có.

Tập trung đẩy tốc độ lên tối đa, hai người xuất hiện trong tầm nhìn của nhau sau 16 giây.

Đoàng đoàng đoàng!

Súng vang.

Đây là max tầm bắn của Ô Thiên Cơ hình thái súng. Vì sức uy hiếp không cao, rất ít tay dài bắt đầu tấn công ở cự ly này. Đối mặt với tay dài No.1 Vinh Quang, Diệp Tu lại chọn nổ súng từ xa nhất có thể. Hệt như dự đoán, Chu Trạch Khải dễ dàng né đạn, nhưng ngay sau đó, cặp súng đôi trong tay Nhất Thương Xuyên Vân cũng giơ lên, họng súng nhả lửa.

Đoàng đoàng đoàng đoàng!

Tiếng súng dày đặc như tiếng mưa rào.

Quân Mạc Tiếu chỉ nhỉnh hơn Nhất Thương Xuyên Vân một tẹo về tầm bắn, bởi tầm bắn siêu xa của bậc thầy pháo súng đến từ kỹ năng Khống Chế Hỏa Lực Nặng học khi chuyển nghề, Quân Mạc Tiếu chẳng cách nào có. Chênh lệch cự ly nhanh chóng bị xóa nhòa, Nhất Thương Xuyên Vân cũng nổ súng ở max cự ly của mình.

Hai người vừa đọ súng vừa lao về phía trước. Dân cận chiến như Quân Mạc Tiếu xông lên còn hiểu được, tay dài Nhất Thương Xuyên Vân không hiểu vì sao cũng không ngừng lại, cứ như hai chiếc xe nhất quyết húc vào nhau, ai ngừng trước kẻ đó sẽ thua.

Không phải đọ trình, càng không phải đọ ý thức hay kinh nghiệm, đây là cuộc đấu của khí thế.

Đường hẹp chạm trán, đối đầu không khoan nhượng, dũng mãnh tiến tới, nửa bước không lùi!

Luân Hồi rất cần thứ khí thế này. Họ đặt toàn bộ tướng mạnh nhất lên hai slot đầu, mà tướng thứ nhất đã bại, tướng thứ hai nếu tỏ ra nhùn thì sĩ khí của Luân Hồi, đấu chí của Luân Hồi biết còn gửi gắm nơi nào?

Đó là lý do Chu Trạch Khải đánh rất thẳng tay. Đêm nay, hắn muốn gót sắt toàn quân Luân Hồi sải những bước dũng mãnh nhất đến với chiến thắng.

Nhưng phía Hưng Hân, Diệp Tu không nhất thiết phải làm thế.

Muốn phá tan sĩ khí đối thủ, chiến thuật lầy lội là lựa chọn tốt nhất. Chu Trạch Khải đã thể hiện thái độ hổ báo, Diệp Tu nên tránh né hắn mới đúng. Kéo chậm tiết tấu, chơi nhây, không cho hắn cơ hội báo thù, đấu chí của hắn sẽ chẳng mấy chốc suy tàn. Mất đi sĩ khí, Luân Hồi sẽ gặp tai họa với lối sắp tướng liều lĩnh, tự đẩy mình vào thế bất lợi.

Vốn có cái đầu lạnh, Diệp Tu lại hành động quá nóng nảy trong pha này. Nguyên nhân thật ra rất đơn giản.

Vì đối thủ là Chu Trạch Khải!

Kéo chậm tiết tấu, chơi nhây?

Nói thì dễ, nhưng gặp tay chuột No.1 Vinh Quang như Chu Trạch Khải, ai dám tự tin tuyên bố rằng mình có thể dẫn dắt thế trận?

Không ai cả.

Cho nên Diệp Tu mới chọn lao lên với một sự hổ báo tương tự, cương quyết va chạm chính diện. Thắng thua đã rõ từ sớm, ít nhất cách làm này đảm bảo sĩ khí quân ta không sụt giảm. Thua người, không được thua trận. Tự cho rằng thông minh và lùi lại chỉ gây nên thất bại cả hai phương diện.

Yolo thường bị đánh giá là thiếu thông minh và kích động, nhưng trường hợp này, nó mới là đấu pháp hợp lý nhất.

Đoàng đoàng đoàng đoàng...

Tiếng súng vẫn cứ rền vang. Theo khoảng cách dần dần rút ngắn, Quân Mạc Tiếu liên tục tung kỹ năng cấp thấp của tất cả các hệ nghề, nhất là các chiêu tầm xa không cần ngâm xướng.

Shuriken!

Quân Mạc Tiếu hất tay, vật phẩm nghề ninja bắn ra. Nhất Thương Xuyên Vân không dừng bước, chỉ lách người cho shuriken xoáy sát ngực mình khi cánh tay phải vẫn giơ cao, nòng súng Hoang Hỏa kiên cường nhả lửa.

Đoàng đoàng!

Đạn bay xé gió.

Quân Mạc Tiếu nghiêng người vọt tới, một bên tránh đạn, một bên vung chưởng.

Đạn Sóng Khí!

Kỹ năng cấp thấp của khí công sư, cần ngâm xướng, nhưng tốc độ ngâm xướng cực nhanh. Tranh thủ được chút không gian, Quân Mạc Tiếu liền triển khai.

Kình khí tụ hội, ập thẳng vào mặt Nhất Thương Xuyên Vân. Đây chính là trick quen dùng của tên khí công sư zâm đãng Phương Duệ. Có lẽ vì Phương Duệ thuộc Hưng Hân, Luân Hồi đã nghiên cứu đối phó chiêu này rất kỹ. Chu Trạch Khải chẳng buồn quan tâm đến Đạn Sóng Khí, tiếp tục lao lên mặc cho luồng kình khí lóa mắt kia.

Trúng!

Có thể xác định rằng Đạn Sóng Khí trúng ngay mặt Nhất Thương Xuyên Vân, bởi kình khí đã tản đi.

Nhưng rồi sao nữa?

Nhất Thương Xuyên Vân vẫn tiếp tục xông pha. Thời gian góc nhìn bị quấy rối được Chu Trạch Khải giảm xuống tối thiểu, ngắn đến mức Nhất Thương Xuyên Vân có thể duy trì tấn công Quân Mạc Tiếu nhờ vào trí nhớ và suy đoán. Hắn không để Quân Mạc Tiếu lợi dụng cơ hội ra chiêu trí mạng với mình.

Đoàng đoàng đoàng!

Đạn bay tới, Quân Mạc Tiếu vội búng mình nhảy né. Chu Trạch Khải phản ứng cực nhanh, chĩa nòng súng lên cao.

Đoàng! Nát bóng!

Đá Xoáy!

Nhất Thương Xuyên Vân xoáy chân tung một cú đá, cùng lúc hai tay giao nhau trước ngực: Loạn Xạ!

Đạn bay tán loạn theo 360 độ. Diệp Tu vốn định dùng Thuật Phân Thân để dịch chuyển, nhưng chưa áp sát đã bị Loạn Xạ đẩy lùi, chỉ kịp rút kiếm chém cho Nhất Thương Xuyên Vân một nhát trước lúc bứt ra.

Nhất Thương Xuyên Vân thừa thắng xông lên, khiển Loạn Xạ tập trung bắn vào hướng di chuyển của Quân Mạc Tiếu, hỏa lực dày như giông bão.

Kiếm Ảnh Bước!

Kết thúc nhát kiếm vội vàng, Quân Mạc Tiếu thuận thế tách bóng. Hỏa lực tập trung của Nhất Thương Xuyên Vân lập tức khuếch tán, bốn kiếm ảnh của Quân Mạc Tiếu đều bị cơn bão đạn càn quét, giúp Chu Trạch Khải nhanh chóng phân biệt đâu là người thật.

Chém Vỡ Núi!

Bất chấp bị phát hiện, Quân Mạc Tiếu ôm kiếm nhảy lên cao chém xuống.

Quá gần!

Dù tìm thấy người thật rất nhanh, Chu Trạch Khải vẫn không kịp né nhát kiếm ngay trước mặt mình.

Tập Kích Gối!

Chọn kỹ năng tạm tính là đối không, Nhất Thương Xuyên Vân va chạm với Quân Mạc Tiếu. Sức đè kém cạnh, Tập Kích Gối bị Chém Vỡ Núi phủ đầu, ăn trọn sát thương. Có thể thấy Tập Kích Gối thua Chém Vỡ Núi trên mọi phương diện, nhưng đặc điểm lớn nhất của nó là buff Bá Thể. Tuy trúng chiêu, cơ thể Nhất Thương Xuyên Vân vẫn rất ổn định. Giây kế tiếp, hai họng súng đen ngòm đã dí thẳng vào trán Quân Mạc Tiếu ở khoảng cách 0.

Đoàng đoàng đoàng đoàng...

Đầu Quân Mạc Tiếu phụt máu giữa biển lửa khi hai nhát kiếm đan xéo thành hình chữ thập chém xuống, máu tràn khỏi ngực Nhất Thương Xuyên Vân.

Cả hai bật lùi về sau. Lực chấn động quá lớn buộc họ phải lùi, nhưng họ vẫn tiếp tục đánh. Chỉ cần đối thủ còn nằm trong tầm tấn công, không ai sẽ cho ai yên ổn.

Mưa đạn khoét vô số lỗ trên người Quân Mạc Tiếu, ánh kiếm rạch vô số đường trên người Nhất Thương Xuyên Vân. Ngoài máu chỉ có máu, máu tuôn trào như lũ đỏ...

Cơn lũ tràn qua, Quân Mạc Tiếu ngã xuống. Vào trận chỉ với 13% HP, hắn có thể làm gì hơn? Là người trụ vững cuối cùng, Nhất Thương Xuyên Vân vẫn trong tư thế chĩa hai nòng súng vào xác hắn, như thể kẻ đang nằm dưới đất kia sẽ bật dậy đánh tiếp bất cứ lúc nào.

Nhất Thương Xuyên Vân kết thúc trận đấu với 11% HP tiêu hao, ít hơn một chút so với Quân Mạc Tiếu, nhưng chút khác biệt đó không cần phải so đo nữa, bởi nó chẳng thể nói lên rằng phong độ ai hơn ai kém.

Vì sao? Vì thời gian thi đấu quá ngắn, quá trình thi đấu quá nhanh.

Giây thứ 16, đôi bên gặp gỡ.

Giây thứ 26, trận đấu kết thúc.

Từ phát súng đầu tiên của Quân Mạc Tiếu đến khi hắn ngã xuống, toàn trận không quá mười giây.

Mười giây định thắng thua!

Đọc truyện chữ Full