TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 817: Côn Ca Mọc Tóc

Tóc trắng màu bạc vô cùng tự nhiên phiêu động, thậm chí Dạ Tần còn ngửi được một cỗ dị hương, chẳng lẽ là nữ?
Đây là ý nghĩ đầu tiên của Dạ Tần.




Nhưng lúc này Long Liệt không nghĩ như vậy, mặc dù nắm đấm bị đối phương nắm chặt, nhưng y cũng không kinh ngạc chiêu này, mà là kinh hô một tiếng:
- Ngươi mọc tóc! ! !
Theo Long Liệt nói như thế, tất cả mọi người đều nghĩ đến...
Dạ Côn thế mà mọc tóc! ! !
Hơn nữa còn dài như vậy! ! !


Lúc này Dạ Côn quả thật mọc tóc... thậm chí bản thân Dạ Côn nguyên bản còn không biết, từ trong lời nói của Long Liệt mới biết được, mình thế mà mọc tóc.
Chuyện này sao có thể?
Bao nhiêu năm cố gắng đều vô vọng, thế mà hôm nay lại mọc ra! ! !
Đây là có chuyện gì


Lúc này bộ dáng Dạ Côn hoàn toàn thay đổi, tóc như thác bạc, mặt Côn ca phát sinh biến hóa về chất, năm đó Côn ca nữ trang, đều là đại mỹ nữ xinh đẹp, mà bây giờ ... quả thật giống như đúc lúc trước, nếu không nhìn kỹ, thật sự không khác gì một cô nương.


Một nam nhân đẹp trai tới trình độ nào mới có thể như vậy, thật quá loá mắt.
Nhưng mà nguyên khôi giáp màu bạc bản vỡ tan cũng phát sinh biến hóa về chất, thế mà hòa tan vào trong thân thể Dạ Côn, tựa như một lớp da vậy.


Hai tay cùng hai chân hóa thành trảo, phần mông thế mà còn hiện ra một cái đuôi rồng màu bạc.
Dạ Côn ở trong trạng thái này khiến mọi người trợn mắt hốc mồm, vừa rồi rõ ràng bị đánh sắp chết, hiện tại lại cứng lên.
- Phu quân, rất đẹp a...


Nhan Mộ Nhi che cái miệng nhỏ nhắn, cảm giác mình còn không đẹp bằng không phu quân.
Diệp Ly cùng Diệp Lưu cũng nhìn ngây người, đột nhiên phát hiện một chuyện, may mà phu quân không có tóc, bằng không liền sẽ biến thành một nam nhân hồng nhan họa thủy.


Mà Diệp Hoa sờ lên cằm của mình, tiểu tử này thế mà còn dễ nhìn hơn bản tôn mấy phần, ánh mắt nữ nhi thật không tệ.
Dạ Côn chậm rãi buông lỏng nắm đấm của Long Liệt ra, sờ lên đầu của mình ... loại xúc cảm tơ lụa kia, khiến mặt Dạ Côn đều cứng.


Bắt lấy một lọn tóc thả ở trước mắt, ánh mắt Dạ Côn dần dần trở nên hưng phấn, đến cuối cùng cất tiếng cười to.
- Lão tử mọc tóc! ! ! Ha ha ha ha! ! !


Tiếng cười to của Dạ Côn thế mà chấn động mặt đất đã vỡ tan, thậm chí ngay cả Long Liệt cũng cau mày lên, nguyên bản ánh mắt khinh thị dần trở nên cẩn thận.
Dạ Côn nhìn hai tay, lại sờ lên thân thể của mình, không ngờ mình lại nắm quyền không chế thân thể ở trong tay.


Thanh Hoa Cổ Long thật quá trâu bò! Thế mà có thể biến mình thành như thế, mặc dù giống một đầu Long, nhưng chỉ cần có tóc, biến thành Hổ Điêu cũng không thành vấn đề.
- Lúc này mới ra dáng, bằng không thì cũng quá nhàm chán.
Long Liệt thu thập xong tâm tình, ánh mắt trở nên nóng rực.


Lúc này Dạ Côn cảm giác toàn thân đều muốn nổ tung, loại cảm giác này rất thoải mái, phảng phất có thể tùy tiện bóp chết Long Liệt ở trước mắt.
Nhẹ nhàng vung vẩy mái tóc của mình, Dạ Côn hướng phía Long Liệt ngoắc ngón tay:
- Ngươi, hiện tại không xong rồi.
- Hừ, cuồng vọng!


Long Liệt gầm thét một tiếng, tiện tay vung ra một đạo sóng xung kích màu đỏ tươi.
Nhưng mà Dạ Côn căn bản không có di chuyển, trong nháy mắt bị thôn phệ đi.
Lúc thân ảnh Dạ Côn xuất hiện lần nữa, trên thân không có nửa điểm vết thương, một đầu tơ bạc đều bình yên vô sự.


Côn ca có tóc, thực lực cũng liền cọ cọ tăng lên, người đều trở nên tự tin, một hơi có thể cùng ba thê tử trao đổi một phen.
- Chuyện này sao có thể?!


Thấy Dạ Côn thế mà bình yên vô sự, Long Liệt nhịn không được kinh hô, dưới hình thái cuối cùng của mình, hắn thế mà lông tóc không chút tổn thương.
Dạ Côn nhếch miệng lên cười tà:
- Đột nhiên rất thích vẻ mặt kinh ngạc của ngươi.
Thổi phù một tiếng!


Thân thể Long Liệt thế mà bị xuyên thấu.
Không biết từ lúc nào, đuôi rồng phía sau Dạ Côn thế mà chuyển tới Long Liệt sau lưng, mà Long Liệt căn bản không có phát hiện, trực tiếp bị xuyên tim.
Dạ Côn câu lấy Long Liệt chuyển tới trước mặt, sâu lắng nói ra:
- Hiện tại ai mới là phế vật đây!
- Chết đi!


Long Liệt một quyền đánh vào ngực Dạ Côn, sinh ra tiếng vọng.
Mà Dạ Côn vỗ vỗ ngực, từ tốn nói:
- Quá nhẹ.
Lời vừa mới dứt âm, Dạ Côn tiện tay liền cho Long Liệt một quyền.


Không có tràng diện khoa trương, một quyền này trực tiếp xuyên thấu thân thể Long Liệt, cường độ thân thể của Long Liệt ở trước mặt Côn ca, hiện tại giống như là đậu hũ yếu ớt.
Long Liệt khó có thể tin nhìn miệng vết thương của mình:
- Ngươi làm sao đột nhiên mạnh như thế?! Chuyện này không thể nào!


- Mặc dù hiện thực rất tàn khốc, nhưng làm người, liền phải đối mặt với hiện thực, ngươi nói xem?
Dạ Côn duỗi ra long trảo.
Oanh!
Long viêm đột nhiên bắn ra, trong nháy mắt nuốt chửng lấy Long Liệt, không khí nóng bỏng khiến cho tất cả mọi người ngụm lớn thở dốc, hiện tại Dạ Côn ... quá mạnh! ! !


Nói nhảm, đều dung hợp với Thanh Hoa Cổ Long, có thể không mạnh sao...
Hư không lại an tĩnh, Dạ Côn hướng phía không khí từ tốn nói:
- Biết ngươi không chết, đừng giả bộ.
Theo Dạ Côn nói xong, Long Liệt lần nữa ngưng kết ra, cười lạnh nói:
- Thực lực mạnh lên, còn thông minh hơn.


- Tự sát đi, cho chính ngươi một cái công đạo.
Dạ Côn ma sát long trảo, thật sự rất thích tóc của mình, ai có tấm gương cho Côn ca mượn nhìn một chút a...
- Ha ha ha, ngươi cũng quá coi thường Long Liệt ta rồi! Long Liệt ta có thể xưng là Thần, đương nhiên có đạo lý!


- Vậy thì ngươi bắt đầu biểu diễn đi.
Dạ Côn lắc lắc một đầu tóc dài nhu thuận, yêu.
Thấy bộ dáng tự luyến của Dạ Côn, Long Liệt nổi giận, toàn thân toát ra một cỗ huyết tinh.


Chỉ thấy thân thể Long Liệt dần dần nứt ra, vô số xúc tu từ trong thân thể Long Liệt duỗi ra, từng sợi xúc tu vừa to vừa dài khiến người tê cả da đầu.
- Run rẩy đi, có thể nhìn thấy bản thể tối cường của ta, ngươi hẳn nên cảm thấy vinh hạnh.
Thổi phù một tiếng!


Long Liệt trực tiếp cứng ngắc lại, trước mắt xuất hiện bóng dáng của Dạ Côn, long trảo vạch ra ba đạo ngân mang, tách rời thân thể của y ra.
Dạ Côn lạnh giọng nói ra:
- Nguyên bản còn muốn trò chuyện với ngươi một lúc, thế nhưng ngươi biến ra đồ vật buồn nôn như thế! Không chơi nữa!
Xoạt xoạt xoạt! ! !


Dạ Côn hai tay như là đập bột mì, đập tan Long Liệt ở trước mặt đi, sau đó lần nữa vung ra một đạo long viêm đánh thành cặn bã.
Biết Long Liệt không chết, thậm chí còn có thể cảm giác được Long Liệt nộ khí, khi Long Liệt lần nữa ngưng tụ, cả người đã vô cùng dữ tợn.
- Không có khả năng! ! !


Long Liệt gầm thét một tiếng, thân thể cấp tốc bành trướng, nguyên bản tứ chi như cây trúc, lúc này trở nên cứng cáp, bộc phát ra khí tức mạnh hơn.
Ánh mắt Dạ Côn ngưng tụ, không có chút e ngại nào, hai tay hướng về sau nâng lên.


Long Liệt nhìn ở trong mắt, trước đó đã dùng qua, sẽ xuất hiện một đạo sóng xung kích kinh khủng.
Cho nên Long Liệt không ngốc, thái này sẽ không miễn cưỡng ăn! Trực tiếp tránh ra!
Nhưng mà Dạ Côn nhếch miệng lên vẻ tươi cười, hai tay hướng về phía trước hung hăng vỗ.
Ba!
Chính là vung tay chưởng!


Một cỗ chưởng phong to lớn như lưỡi dao, cho dù Long Liệt né tránh như thế nào đi nữa, thân thể đều bị xoắn nát.
Hoàn toàn bị Côn ca vò ngược bán sống bán chết.


Đọc truyện chữ Full