TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lưu Manh Lão Sư
Chương 704: Cố ý bị bắt

Tỉnh Điền Đại Lang nhìn tô phong đầy đặn của Liễu Sinh Lương Tử, hưng phấn mà nuốt nước miếng, nói:




"Liễu Sinh Lương Tử, mếu như cố không nói cho tôi biết, hiện tại tôi sẽ tìm trên người cô. Cô biết không? Mỹ nhân như vậy, tôi vẫn luôn nghĩ tới, bây giờ có cơ hội tốt như vậy, tại sao lại buông tha đây!"


"Tỉnh Điền Đại Lang, nếu như ngươi dám động đến ta, ta tuyệt đối sẽ không hợp tác với ngươi."
Liễu Sinh Lương Tử hung dữ nói:
"Đến lúc đó ngươi cũng chỉ có cách chờ muội muội của ta tới trả thù mà thôi."


Nghe Liễu Sinh Lương Tử nói như vậy Tỉnh Điền Đại Lang liền thu hồi ý ɖâʍ của mình lại, hắn liền lên tiếng hỏi:
"Chừng nào thì cô mới hợp tác với tôi?"
Liễu Sinh Lương Tử nói:
"Ta sẽ cân nhắc, ước định của các ngươi chẳng phải là còn bảy ngày nữa sao?"


Tỉnh Điền Đại Lang cho Liễu Sinh Lương Tử hai con đường để lựa chọn, một là hợp tác, Liễu Sinh Lương Tử gả cho Tỉnh Điền Đại Lang dùng tất cả sản nghiệp của Liễu Sinh gia tộc làm của hồi môn. Hai là Liễu Sinh Lương Tử đem tất cả sản nghiệp của Liễu Sinh gia tộc cho Tỉnh Điền Đại Lang, Tỉnh Điền Đại Lang sẽ buông tha cho Liễu Sinh Lương Tử. Hiện tại Liễu Sinh Lương Tử nghe Tỉnh Điền Đại Lang nói có người tới cứu mình, trong lòng của nàng có một tia hi vọng, cho nên nàng mới cố ý nói muốn hợp tác với Tỉnh Điền Đại Lang để có thể kéo dài thời gian.


"Tốt lắm, tôi chờ cô."
Tỉnh Điền Đại Lang gật đầu nói, không phải là chỉ bảy ngày thôi sao, mật thất này cho dù có người tới cũng không tìm thấy.
"Tỉnh Điền Đại Lang, ta hỏi ngươi phụ thân của ta có phải là do ngươi hạ độc hay không?"
Liễu Sinh Lương Tử đột nhiên hỏi.
"Gì?"


Tỉnh Điền Đại Lang không khỏi kinh hãi, hắn vội lắc đầu nói:
"Sao cô lại hỏi như vậy, tôi sao có thể hạ độc cha vợ chứ?"


Liễu Sinh Lương Tử tuy hoài nghi trong lòng, thế nhưng không có chứng cớ nàng đành phải chôn dấu hoài nghi trong lòng. Nhưng mà vừa rồi nhìn sắc mặt khẽ biến của Tỉnh Điền Đại Lang, có thể là hắn không thoát được có quan hệ.


Trần Thiên Minh ở trong trang viên của Tỉnh Điền Đại Lang, khi đám người phân tán, hắn đã bắt đầu theo dõi Tỉnh Điền Đại Lang. Nhưng chỉ theo một lát, cảnh vệ chợt xuất hiện rất nhiều, căn bản hắn đành từ bỏ ý định. Xem ra chỉ có thể bắt một hai tên để hỏi.


Lúc này có hai tên hắc y đang đứng cạnh một cây đại thụ, trông bộ dáng của bọn chúng dường như là đang trực ca. Thế cho nên Trần Thiên Minh từ từ hướng tới gần bọn chúng.
"Anh là ai?"
Hai người vội vàng lên tiếng hỏi.


Trần Thiên Minh há lại lên tiếng trả lời? Người phiên dịch bên kia còn chưa có nói cho hắn biết trả lời thế nào a, mà cho dù có nói cho hắn biết hiện tại với trình độ ngoại ngữ của hắn cũng phi thường khó nghe được. Cho nên Trần Thiên Minh học trên TV dáng đi đứng của đám người Mộc Nhật quốc, hắn lạnh lùng lung lay đi tới.


"Mẹ kiếp, có phải là mày muốn chết hay không? Hiện tại cả trang viên đều được giới nghiêm, vậy mà mày cũng dám uống rượu?"


Một tên hắc y lên tiếng mắng Trần Thiên Minh. Hắn nhìn bộ dáng của Trần Thiên Minh, cho rằng Trần Thiên Minh say rượu. Nếu như là trước kia, lúc trực ca bọn chúng cũng có uống chút ít rượu, thế nhưng khuya hôm nay Thạch Căn Đại Nhẫn đã hạ lệnh với tất cả đám cảnh vệ trong trang viên bất luận kẻ nào cũng không được rời khỏi trang viên, nếu có chuyện gấp phải báo lên nhất cấp cảnh vệ.


"Hai, hai"
[ tiếng nhật có nghĩa là vâng, dạ, ừ, ờ...] Trần Thiên Minh tiếp tục lung la lung lay đi về phía hai hắc y. Tên áo đen mắng:
"Mày mau cút đi ngủ đi, nếu không để người khác gặp, mày khó giữ được cái mạng nhỏ đó con."


Lúc hắn vừ dứt lời, Trần Thiên Minh đã xuất thủ, hiện tại với khoảng cách này, hắn có đủ tự tin để khống chế hai tên canh gác này.
"Bọn mày không nên động, nếu không tao sẽ giết."
Trần Thiên Minh điểm trúng huyệt đạo của hai hắc y nhân, sau đó còn
"Hảo tâm"
khuyên bọn chúng một câu.


"Mày là ai?"
Tên áo đen cảm giác huyệt đạo của mình đã bị Trần Thiên Minh khống chế, hắn kinh hoảng nói. Nhưng mà hắn lại không hiểu Trần Thiên Minh đang nói cái gì.


Lúc này bên kia vang lên tiếng bước chân, hình như là một đội tuần tra đang đi tới. Trần Thiên Minh vội vàng điểm vào huyệt đạo của hai tên này khiến bọn chúng không thể nhúc nhích cùng lên tiếng, tiếp đó ném hai người vào trong góc, sau đó hắn đứng thẳng người gần ở bên gốc cây nhìn tình huống bên kia.


"Cậu phải cẩn thận đó, nếu như phát hiện tình huống gì lập tức phát tín hiệu ngay."
Đội trưởng đội tuần tra nói với Trần Thiên Minh.
"Hai."
Trần Thiên Minh lập tức nghiêm giọng cúi đầu xuống nói. Từ
"Hai"


này Trần Thiên Minh học rất giống, mà hiện tại hắn đang cúi đầu xuống nên tên đội trưởng kia không nhìn thấy mặt hắn. Không thể tưởng được lễ tiết của Mộc Nhật quốc lại có thể khiến Trần Thiên Minh tránh được một kiếp.


Nhìn đoàn người đi xa dần, Trần Thiên Minh liền bay tới góc bên kia, hắn dẫn theo một tên áo đen, sau đó nghé miệng vào micro nói nhỏ:
"Tôi nói cái gì, anh lập tức giúp tôi phiên dịch bằng tiếng Mộc Nhật quốc nhé."
Nói xong Trần Thiên Minh hỏi tên áo đen kia Liễu Sinh Lương Tử đang ở nơi nào?
"Mày giết tao đi!"


Người nọ lắc đầu nói, nhìn bộ dạng của hắn dường như chết không chịu khai vậy. Nhưng mà Trần Thiên Minh cũng không khách khí với hắn, ngược lại ở đây có rất nhiều kẻ đi tuần, bắt thêm vài tên khác cũng không sao.
Trần Thiên Minh giết chết một tên hắc y, sau đó kéo tên thứ hai tới hỏi:


"Hiện tại đến mày nói cho tao biết Liễu Sinh Lương Tử đang ở chỗ nào? Nếu như không nói, kết cục của mày cũng giống như tên kia đó."
"Tôi thực sự không biết mà, chuyện bí mật như vậy, tôi chỉ là nhân vật nhỏ, làm sao mà biết chứ."


Tên áo đen kia lắc đầu nói. Vừa rồi hắn chứng kiến Trần Thiên Minh không nói hai lời đã giết chết tên đồng bạn của mình, trong lòng hắn phi thường sợ hãi. Thế nhưng Trần Thiên Minh hỏi vấn đề này hắn lại không biết.
Trần Thiên Minh lạnh lùng nói:


"Nếu như mày không biết vậy cũng chết như tên vừa rồi đi!"
Trần Thiên Minh giơ tay lên chuẩn giết chết tên này.
"Không, anh đừng giêt tôi, tông chủ của chúng tôi là Tỉnh Điền Đại Lang, nhất định hắn biết, anh có thể đi tìm hắn."
Tên áo đen kia sợ hãi nói.


"M nó, mày cho tao là đứa ngốc hay sao, tao đương nhiên biết tông chủ của bọn mày biết, thế nhưng vấn đề là làm sao tìm được hắn?"
Trần Thiên Minh nhỏ giọng mắng.
Tên áo đen nói:


"Khả năng thủ hạ thân tín của tông chủ là Thạch Căn Đại Nhẫn biết, nhân thủ chúng tôi đều là do hắn điều động."
"Vậy trông bộ dạng của hắn như thế nào? Có đẹp trai bằng tao không?"
Trần Thiên Minh nghe Thạch Căn Đại Nhẫn có thể biết chỗ giấu Liễu Sinh Lương Tử, cho nên hắn vội hỏi.


Tên áo đen đơn giản tả lại bộ dạng của Thạch Căn, mà chi tiết quan trọng nhất chính là quần áo tên Thạch Căn này mặc không giống như bọn họ, áo ngoài của hắn là màu vàng nhạt.
"Tốt lắm, mày có thể đi theo đồng bạn được rồi đấy, hắn đang ở dưới đất chờ kìa!"


Trần Thiên Minh vừa cười vừa nói.
"Tôi đã cho anh biết tin tức, sao anh còn muốn giết tôi?"
Tên áo đen kinh ngạc nói.
Trần Thiên Minh nói:
"Tao có nói qua là sẽ không giết mày sao? Mày không cần phải tự sướng làm gì."
Nói xong Trần Thiên Minh giết chết tên này.


Sau khi giết chết hai tên áo đen, Trần Thiên Minh nghĩ cách nên làm thế nào để tìm được tên Ninja Thạch Căn kia. Thế cho nên hắn tiếp tục đi tới phía trước, nghĩ muốn nửa đường bắt thêm vài tên áo đen hỏi một chút xem có biết chỗ giấu Liễu Sinh Lương Tử hay không? Đồng thời cũng muốn hỏi xem Thạch Căn đang ở nơi nào? Chỉ biết đêm nay hắn phải trực.


Trần Thiên Minh xem qua đồng hồ, thời gian trôi qua thật chậm, thực sự nếu không tìm được Liễu Sinh Lương Tử, khả năng hành động đêm nay sẽ bị thất bại. Khi hắn đang tiếp tục đi vào bên trong, bỗng xuất hiện một đội tuần tra ước chừng có mười người.
"Mọi người cẩn thận không cho người lạ đi vào."


Đầu lĩnh hắc y nói với đám người phía sau.
"Vâng."
Đám người phía sau đều gật đầu đáp ứng.


Đột nhiên ánh mắt của Trần Thiên Minh sáng lên bởi vì hắn thấy có một tên mặc áo vàng, chẳng lẽ chính là Thạch Căn. Nhìn đám người này, trong lòng Trần Thiên Minh không khỏi ngầm hạ quyết định liều lĩnh. Hắn nhẹ bấm nút micro nhỏ giọng nói. Sau đó hắn đem đồ của mình vứt vào trong một cái túi nhỏ, sau đó bóp nát micro.


"Xoạt."
Trần Thiên Minh làm cho đám bụi cỏ vang lên thanh âm, hắn cố ý làm như vậy để dụ đám người kia tới.
"Ai?"
Thạch Căn có võ công cao cường, nghe thấy tiếng động, hắn lập tức xoay người quát về phía Trần Thiên Minh đang ẩn thân.


Lúc này Trần Thiên Minh lập tức chui ra khỏi bụi cỏ, bay vụt ra, hai tay vận nội lực đánh tới một tên hắc y đang đi lại gần mình. Hiện tại Trần Thiên Minh vì muốn giấu diếm thực lực, cho nên chỉ có dùng 1/10 nội lực.
"Bụp."


Tên Ninja bị Trần Thiên Minh công kích cũng lập tức đánh trả. Đám Ninja này đều được Thạch Căn lựa chọn hầu hết là Trung Nhẫn trong đó còn có Đại Nhẫn.


Thạch Căn thấy trong bụi cỏ bay ra một tên áo đen cùng giao phong với thủ hạ của mình. Sau khi tung ra một chưởng Trần Thiên Minh cố ý lùi lại phía sau hai bước, tên Ninja liều mạng tung ra một chưởng cũng lùi lại một bước.
"Vây lấy hắn đi."


Thạch Căn đang suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể bắt được một tên về thẩm vấn, đừng để Tỉnh Điền Đại Lang nói mình vô dụng. Hiện tại cơ hội đã tới, không thể tưởng được trong bụi cỏ lại có địch nhân.


Nghe Thạch Căn nói như vậy, mấy tên nhẫn giả lập tức đem vây Trần Thiên Minh lại. Vừa rồi bọn chúng cũng chứng kiến Trần Thiên Minh xuất thủ, dường như võ công của người này không có cao bằng Trung Nhẫn, bọn chúng sợ cùng ra tay sẽ giết chết Trần Thiên Minh.
Trần Thiên Minh cố ý hét to:
"Tao liều mạng với mày!"


Nói xong hắn vận khởi một thành nội lực đánh tới Thạch Căn.
"Người của Z quốc?"


Nghe Trần Thiên Minh nói tiếng Z quốc, Thạch Căn thoáng sửng sốt. May mà Trần Thiên Minh không muốn giết hắn, chẳng qua chỉ dùng có một thành nội lực mà công kích. Thạch Căn lập tức đưa song chưởng ra, vận dụng nội lực đánh tới chưởng của Trần Thiên Minh, chưởng lực như cuồng phong bạo vũ ngăn trở công kích của Trần Thiên Minh, khiến cho hắn té trên mặt đất.


Mấy tên mấy tên nhẫn giả khác lập tức vọt lên phong bế huyệt đạo của Trần Thiên Minh.
"Không nên giết hắn, lưu hắn lại."
Thạch Căn sốt ruột nói. Thật vất vả mới bắt được một người, nếu để cho thủ hạ giết ngươi này, thực không còn cách nào hỏi khẩu cung để tới nói chuyện với tông chủ.


Trần Thiên Minh bị đám người bắt, Thạch Căn tiến tới trước mặt hắn hỏi:
"Mày là ai? Tới đây làm gì?"


May mà Thạch Căn nói được tiếng Z quốc, Trần Thiên Minh cũng nghe ra được, lúc đó hắn vì diễn trò này cho nên đã bóp nát micro ném đi, bây giờ vẫn còn một cái tai nghe bằng cúc áo nữa, bọn chúng không thể phát hiện được. Cho nên tình huống hiện tại của Trần Thiên Minh lúc này, người bên ngoài vẫn có thể biết.


"Tôi không biết."
Trần Thiên Minh cắn răng nói. Không quản như thế nào trước tiên hắn cứng rắn nói, sau đó mới chậm rãi cung khai.
"Phải không? Nếu như không nói tao sẽ giết mày."


Thạch Căn dùng tay đặt lên cổ Trần Thiên Minh, hăn khẽ dùng lực một chút, Trần Thiên Minh liền cảm giác hô hấp của mình càng lúc càng khó khăn.
"Tôi nói."
Trần Thiên Minh giả bộ như sợ hãi nói.
Thạch Căn cười to nói:


"Ha ha, chỉ là một con chó thôi, dọa một chút đã phải mở miệng. Mày nói cho tao biết, nếu như tin tức của mày khiến tao thỏa mãn tao sẽ suy nghĩ tha cho mày một mạng."
Dù sao hắn nghĩ võ công của Trần Thiên Minh cũng không có cao lại bị thủ hạ của mình phong bế, hắn có muốn trốn cũng không thoát.


"Anh thực sự sẽ tha cho tôi sao?"
Nhãn tình của Trần Thiên Minh không khỏi sáng lên, khi nghe được Thạch Căn nói sẽ buông tha, hắn làm ra một bộ dạng cái gì cũng nói để được tha vậy.
"Đương nhiên, bất quá tao muốn xem lời nói của mày có giá trị hay không, có phải là thật hay không mới được?"


Thạch Căn nhìn Trần Thiên Minh nói. Bởi vì người của Z quốc xuất hiện ở đây khiến hắn phi thường nghi hoặc.


Đọc truyện chữ Full