Thánh Thiên Chiến âm u nói ra:
- Lão phu có thể dùng tính mệnh cam đoan, sẽ không có một ai nói ra!
- Thánh Thiên Chiến, Thánh Thiên gia các ngươi đã được định trước sẽ bị hủy diệt vào hôm nay, ta chẳng qua chỉ là phụng mệnh làm việc mà thôi.
- Vậy ngươi nói, đến cùng là vì sao?! Có phải Thiên Cung đã xảy ra chuyện rồi hay không?
Thánh Thiên Chiến chưa từ bỏ ý định, cho dù chết, cũng muốn biết rõ ràng đầu đuôi sự tình.
- Đã ngươi muốn biết như vậy, ta sẽ nói cho ngươi biết một chuyện, Thiên Cung gia chủ đổi, thần sứ cũng đổi.
Nghe thấy lời này, Thánh Thiên Chiến liền biết, Thiên Cung thật đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn là chuyện lớn, gia chủ rơi đài. . . thậm chí thần sứ đều đổi!
- Vậy hiện tại ai làm gia chủ?
Thánh Thiên Chiến nhìn thử xem có cơi hội hay không, biết đâu là người quen thì sao?
- Nghe nói là một người tên Dạ Côn, trở thành thần sứ chưởng quản Thiên Cung, kiêm chức gia chủ tạm thời.
Người áo đen từ tốn nói, thỏa mãn nguyện vọng Thánh Thiên Chiến.
Nghe thấy hai chữ Dạ Côn này, tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt một chút.
Đám người Thánh Thiên Chiến mộng bức! Suy nghĩ đầu tiên chính là trùng tên.
- Là đầu trọc sao?
Thánh Thiên U Tuyền vô thức hỏi.
Người áo đen nhẹ gật đầu:
- Đúng, là một tên đầu trọc.
- Thế nào lại là hắn!
Thánh Thiên U Tuyền khó có thể tin, nhi tử của Đông Môn Mộng, thế mà trở thành thần sứ Thiên Cung, hơn nữa còn là gia chủ tạm thời!
Chuyện này sao có thể!
Dạ Côn rõ ràng ở Huyền Nguyệt đại lục, sao lại có liên hệ với Thiên Cung, cho dù có liên hệ, cũng không thể lên làm thần sứ được! ! !
Hiện tại Thánh Thiên Chiến còn nhớ rõ ngày ấy, Đông Môn Mộng cùng Dạ Côn tới cửa, tiểu tử kia rất là cuồng, nhưng sự thật chứng minh, hắn có vốn liếng để cuồng!
Hiện tại thế mà xuống tay với mình!
- Các ngươi nhận biết?
Người áo đen nghi hoặc hỏi.
Mọi người lập tức sững sờ, làm sao có thể không biết, chính là có thù.
Nhưng mà Thánh Thiên Chiến đột nhiên cười một tiếng:
- Dĩ nhiên nhận biết, quan hệ chúng ta rất tốt, năm ngoái Dạ Côn còn đăng môn.
Nghe thấy gia chủ nói thế, tất cả mọi người liền biết, hiện tại chỉ có Dạ Côn mới có thể cứu mình, cho nên dồn dập phụ họa.
Hy vọng hắc y nhân kia xem ở trên mặt mũi Dạ Côn, đừng mở ra sát giới, chỉ cần thoát khỏi một kiếp, như vậy liền có cơ hội lật bàn.
- Ha ha, các ngươi tưởng rằng Dạ Côn có thể cứu các ngươi sao?
Người áo đen vừa dứt lời, hy vọng trong lòng tất cả mọi người trong nháy mắt sụp đổ.
- Cũng là bởi vì Dạ Côn, cho nên các ngươi mới phải chết, đương nhiên. . . nếu như Dạ Côn ý thức được, khẳng định sẽ tới cứu các ngươi, nhưng hiện tại Dạ Côn còn đang ở Thiên Cung, ta phải giết sạch các ngươi trước khi hắn tới.
Tuyệt vọng là gì, hiện tại tất cả mọi người đều thấu hiểu rất rõ.
Dạ Côn là cừu nhân, hiện tại thù càng thêm thù, nhưng mà tạo hóa trêu ngươi, hiện tại chỉ có hắn mới có thể cứu bọn họ.
Hiện tại mọi người hy vọng Dạ Côn mau đến, như thế Thánh Thiên gia mới có thể giữ được.
- Được rồi, các ngươi trì hoãn thời gian đã đủ lâu, trò chuyện cũng không xê xích gì nhiều, bắt đầu đi!
Người áo đen cảm giác thời gian không sai biệt lắm, không thể tiếp tục nói nhảm, lại kéo xuống, Dạ Côn tới liền không dễ làm.
Thánh Thiên Chiến biết việc đã đến nước này, không có bất kỳ biện pháp nào, chỉ có chiến!
Giết người này đi, Thánh Thiên gia mới có cơ hội!
- Thánh Thiên Thành, bảo đảm an toàn cho tộc nhân!
Thánh Thiên Chiến trầm giọng quát.
- Vâng!
Thánh Thiên Thành trầm giọng nói ra.
Người áo đen khẽ cười nói:
- Không cần phải như vậy.
Mọi người hơi sững sờ.
Chỉ thấy người áo đen vung điện thương trong tay ra, vô số lôi điện từ trong điện thương tản ra, toàn bộ Thánh Thiên gia lâm vào biển lửa.
Nhưng mục đích người áo đen không phải thứ này, mà là kết giới mình bày ra.
- Không! ! !
Thánh Thiên Chiến tuyệt vọng hô, trơ mắt nhìn điện thương xông lên kết giới.
Lúc này tất cả mọi người ngẩng đầu nhìn vùng trời, ánh mắt hoàn toàn tĩnh mịch.
Bầu trời bỗng nhiên toát ra ánh sáng màu vàng óng, tất cả mọi người bị hào quang bao bọc, kết giới bị xuyên phá, kết giới vỡ vụn hóa thành bụi trần dần dần tan biến.
Thế nhưng cái gọi là phong nhận cũng chưa từng xuất hiện.
- Không có. . . không có. . . quá tốt rồi. . .
Không biết là người nào, lúc này phát ra tiếng kêu to vui sướng, phảng phất trở về từ cõi chết.
Thánh Thiên Chiến cũng hơi sững sờ, nhìn về phía người áo đen cách đó không xa, cảm giác y không giống như đang gạt người.
Trong lúc mọi người đang vui vẻ vì không có chuyện gì phát sinh.
Nguyên bản kết giới vỡ tan trong nháy mắt lần nữa xuất hiện, nhưng lúc này kết giới đã không còn trong suốt, mà là vật thể giống như hạt bụi.
"A! ! ! A! ! !" Mọi người nghe thấy cách đó không xa truyền đến tiếng kêu to hoảng sợ.
Thánh Thiên Chiến lập tức tan biến tại chỗ, người áo đen cũng không có ngăn cản, đứng tại chỗ lẳng lặng chờ lấy.
Những người khác mặt xám như tro, bọn họ biết, sát lục đã bắt đầu, Thánh Thiên gia xong.
Mặc dù Thánh Thiên Chiến đi cứu người, thế nhưng tiếng kêu thảm thiết vẫn không có dừng lại, trong đó còn kèm lấy âm thanh phòng ốc sụp đổ.
- Đủ rồi! ! !
Thánh Thiên Chiến bỗng nhiên lại xuất hiện, gào thét một tiếng.
Thánh Thiên Chiến cho rằng mình có thể cứu người, thế nhưng y sai... phía dưới loại kết giới này, y chỉ có thể tự vệ.
Người áo đen không nói gì, khí tức huyết hồng trên người bao phủ y vào bên trong.
- Phụ thân. . .
Thánh Thiên Phiêu thì thào hô.
Thánh Thiên Chiến nhìn về phía đại nhi tử, tựa hồ muốn đưa tay bắt lấy.
Phốc phốc!
Một âm thanh rất nhỏ vang lên, toàn thân Thánh Thiên Phiêu chấn động một thoáng, con mắt phồng lên như chuông đồng.
Sau ba hơi thở, từ vai trái Thánh Thiên Phiêu đến phần bụng phải dần dần trượt xuống, như là bị lưỡi dao tốc độ cao cắt mất.
Phốc! Phốc! Phốc! ! !
Không đến một hơi, thân thể Thánh Thiên Phiêu bị đao gió đập tan, một vũng máu rơi trên mặt đất, khiến người ta kinh hãi không thôi.
- Không, ta không muốn chết. . .
Một người trong đó không chịu được áp lực, quay người liền bay đi.
Ầm!
Bầu trời toát ra suối máu đẹp đẽ.
Thánh Thiên U Tuyền ngốc ngốc đứng tại chỗ, không hề nghĩ rằng, Thánh Thiên gia mạnh mẽ lại có ngày hôm nay, lần trước là bởi vì Dạ Côn, mà lần này cũng là bởi vì Dạ Côn.
Dạ Côn, tựa như ma chú.
- Cha. . .
Thánh Thiên U Tuyền nhìn thân ảnh trước mắt hô.
Thánh Thiên Thành quay đầu nhìn thoáng qua Thánh Thiên U Tuyền, ánh mắt mang theo dị dạng, mặc dù biết đứa nhỏ này không phải con ruột của mình, thế nhưng cũng là một tay mình nuôi nấng.
- Nhắm mắt lại, rất nhanh liền sẽ qua.
Thánh Thiên Thành nhẹ nói ra, đã vô lực phản kích.
Lúc này trong đầu Thánh Thiên U Tuyền xuất hiện rất nhiều hình ảnh, những hình ảnh này đều là mỹ hảo, mình cưới Đông Môn Mộng. . . đi đến nhân sinh đỉnh phong.
Nhưng đột nhiên một tên đầu trọc xuất hiện, đánh vỡ toàn bộ mộng đẹp.
- Ta không cam lòng. . .
Thánh Thiên U Tuyền quát lớn, cả người biến thành huyết thủy, nghe thấy âm thanh nhi tử hô to, Thánh Thiên Thành liếc mắt nhìn phụ thân, sau đó nhắm mắt lại.
Thánh Thiên Chiến nhìn từng đứa con chết ngay trước mắt mình, cả người đều ngây dại.
Toàn bộ Thánh Thiên gia bị quấy nát, tất cả biến thành bụi phấn, chỉ để lại đất đai bằng phẳng.
Thế nhưng Thánh Thiên Chiến tam đoạn không bị tổn thương, lục diễm trên người đã bảo vệ y.