TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Lưu Manh Lão Sư
Chương 716: Phòng tắm

"Không được, như vậy quá nguy hiểm. Để anh đi!"
Trần Thiên Minh cũng lắc đầu nói.
"Không được, em muốn đi chung với anh."
Liễu Sanh Lương Tử kiên định nói.
Trần Thiên Minh suy nghĩ một chút nói




"Vậy cũng tốt. A Quốc, ngươi tiếp nhận tổ của Lương Tử để Lương Tử hấp dẫn Tỉnh Điền Đại Lang. Nếu Lương Tử xuất hiện Tỉnh Điền Đại Lang có thể dễ dàng tin tưởng hơn. Hắn nhất định sẽ lập tức phái người bao vây chúng ta. Mà các ngươi liền bọc ở phía sau giết chết bọn họ. Bất quá chúng ta cần thêm một ít nhân thủ là được."


Trần Thiên Minh tạm thời thay đổi kế hoạch. Để cho Lương Tử đi chung để hấp dẫn. Tỉnh Điền Đại Lang cũng là muốn giết Lương Tử. Mà Trần Thiên Minh cũng đang nghĩ đến khuya hôm nay phải giúp Liễu Sanh Lương Tử đề cao nội lực.
"Tiểu thư, để ta đi thay ngươi."
Trinh Tử nói với Liễu Sanh Lương Tử.


"Ngươi bây giờ còn không đủ hấp dẫn Tỉnh Điền Đại Lang. Hiện tại mục tiêu chính của Tỉnh Điền Đại Lang là Lương Tử. Khi Lương Tử xuất hiện nhất định hắn sẽ trúng kế của chúng ta."
Trần Thiên Minh nói.


"Tốt lắm, Trinh Tử, ngươi đừng nói nữa. Ta đã quyết định. Các ngươi còn có chuyện gì sao? Nếu không còn chuyện gì thì về nghỉ ngơi đi. Tối ngày mai sẽ hành động."
Liễu Sanh Lương Tử nói với mọi người.
Những người khác rối rít lắc đầu đi ra ngoài.
"Thiên Minh, anh lưu lại."


Liễu Sanh Lương Tử nói với Trần Thiên Minh. Ánh mắt nhu tình của nàng đã bán đứng nàng, nghĩ tới tối ngày mai sẽ phải hành động, nàng không biết là sinh hay là tử. Khuya hôm nay hay là cùng Trần Thiên Minh hảo hảo hưởng thụ.
"Tốt"


Trần Thiên Minh gật đầu nói. Dù sao tối nay hắn cũng muốn đem nội lực của mình truyền vào Liễu Sanh Lương Tử.
Lúc này Liễu Sanh Lương Tử cầm điện thoại di động của mình ra, gọi một cú điện thoại
"Trinh Tử, ngươi tự mình giúp ta chuẩn bị nước nóng. Ta muốn tắm."


Nói xong nàng di động tới bên người Trần Thiên Minh ôn nhu nói
"Thiên Minh, anh tắm chung với em được không? Em muốn hầu hạ nam nhân của em."
"Hầu hạ anh? Em..."
Trần Thiên Minh nghĩ tới phải giúp Liễu Sanh Lương Tử truyền công, không khỏi chần chừ một chút.
"Chẳng lẽ anh không muốn sao?"
Liễu Sanh Lương Tử khẽ nhíu mày.


"Rất nguyện ý, làm sao anh không muốn chứ?"
Trần Thiên Minh liều mạng gật đầu. Dù phải truyền công cũng có thể chờ cho Liễu Sanh Lương Tử hầu hạ mình một lát. Sau đó mình giúp nàng cũng được.
Liễu Sanh Lương Tử cười híp mắt nói
"Đi, chúng ta đi tắm."


Trần Thiên Minh đi theo Liễu Sanh Lương Tử tới một gian phòng tắm. Phòng tằm này ước chừng hơn năm mươi mét vuông. Mà sàn cũng dùng bằng chăn đệm. Trần Thiên Minh giẫm lên cảm giác không tệ. Trong phòng tắm đang có một thùng nước ước chừng cao hơn một thước, miệng là một hình tròn đoán chừng đường kính hơn ba thước.


Wow, thùng tắm lớn như vây. nếu như mình cùng ba, bốn mỹ nữ tắm chung một chỗ cũng được a! Không nghĩ tới trong nhà Liễu Sanh Lương Tử có tiền như vậy, sau này trong nhà mình cũng phải có một nơi tắm rửa giống vậy mới được. Chẳng những các nàng có thể giúp mình chà rửa mà mình còn có thể cùng các nàng làm chuyện ấy ở đó. Thoải mái a! Trần Thiên Minh thầm than thở.


"Lương Tử, đây là chỗ em tắm sao?"
Trần Thiên Minh hỏi Liễu Sanh Lương Tử. Hắn thấy có một nữ nhân mặc ki-mô-nô đang đun nóng nước, hắn còn tưởng rằng là người giúp việc.
Liễu Sanh Lương Tử cười nói


"Đúng vậy. Đây là chỗ tắm đặc biệt của em. Lúc em mệt mỏi rất thích ở chỗ này, thật thoải mái."
"Em rất biết hưởng thụ a!"


Trần Thiên Minh hâm mộ nói. Người ta là đại gia tộc ngay cả việc tắm rửa cũng có người giúp việc châm nước. Giống như trên ti vi, có thể còn có nữ nhân giúp Liễu Sanh Lương Tử đấm bóp lưng và vân vân. Ai, chờ ta sau này có tiền liền gọi hai mươi mỹ nữ cỡi hết y phục hầu hạ ta tắm. Trần Thiên Minh bắt đầu có ý nghĩ kỳ lạ.


"Hì hì, khuya hôm nay em sẽ cho anh hưởng thụ."
Liễu Sanh Lương Tử quay đầu nhìn nữ nhân mặc ki-mô-nô nói
" Trinh Tử, ngươi tới đây với ta, giúp Thiên Minh cỡi quần áo."
"Trinh Tử?"


Trần Thiên Minh kinh ngạc quay đầu nghiêm túc nhìn một chút. Người phía trước kia thật sự là Trinh Tử, sao nàng thay quần áo nhanh như vậy? Vừa rồi không phải nàng mặc một bộ váy sao? Làm sao đã đổi thành ki-mô-nô rồi? Trần Thiên Minh thấy một cái váy treo trên tường chính là váy của Trinh Tử.


Liễu Sanh Lương Tử gật đầu nói
"Đúng, hôm nay em sẽ để anh hảo hảo hưởng thụ một chút. Thủ pháp hầu hạ của hai tỷ muội chúng em cũng đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp."
Trần Thiên Minh nói
"Này…này….hình như không được tốt lắm. Em để Trinh Tử đi ra ngoài đi!"


"Thiên Minh, em đã nói rồi, hai tỷ muội chúng em đều là của anh. Mọi chuyện sẽ luôn thay đổi, hiện tại ai cũng không nói chính xác đươc chuyện sau này. Có thể sau tối mai Liễu Sanh gia tộc cũng không còn tồn tại."
Nói tới đây, sắc mặt Liễu Sanh Lương Tử tối sầm lại.


"Tiểu thư, không có đâu. Chúng ta nhất định có thể chiến thắng Tỉnh Điền Đại Lang."
Trinh Tử thấy Liễu Sanh Lương Tử sắc mặt thay đổi, vội vàng đi tới bên cạnh an ủi nàng.
Trần Thiên Minh vốn định đem chuyện truyền công nói cho Liễu Sanh Lương Tử, nghĩ tới một hồi nữa nói cho nàng biết để nàng vui mừng.


"Lương Tử em không phải sợ, có lão công của em ở đây. Em nhất định không có chuyện gì."
Liễu Sanh Lương Tử chùi chùi mắt cười nói
"Khuya hôm nay chúng ta không nói chuyện mất hứng, chúng ta phải hảo hảo hầu hạ nam nhân của chúng ta một chút. Trinh Tử tới giúp ta một tay."


Nghe Liễu Sanh Lương Tử nói như vậy, Trinh Tử đỏ mặt nàng cúi đầu vẫn không nhúc nhích. Hiện tại nàng biết mình thích Trần Thiên Minh nhưng kêu nàng giúp hắn cỡi quần áo, cái này gọi là….nàng rất xấu hổ a!


Mà Trần Thiên Minh giống như đầu gỗ. Đứng im không phản ứng. Trinh Tử xinh đẹp thông minh như vậy lại muốn trở thành nữ nhân của mình. Trong lòng Trần Thiên Minh có chút vui mừng. Hơn nữa mới vừa rồi lời của Liễu Sanh Lương Tử làm cho hắn rất xúc động. Để nắm chắc một chút hắn quyết định cũng truyền chân khí vào Trịnh Tử.


"Tiểu thư, ta..."
Trinh Tử khó xử không nói ra lời.
"Tốt lắm chúng ta bây giờ cởi y phục của mình."
Nói xong Liễu Sanh Lương Tử lại bắt đầu cỡi y phục của mình. Dù sao nàng đã cùng Trần Thiên Minh làm cái kia nên cũng không có ngượng ngùng nữa.


Ngược lại Trinh Tử muốn cởi cũng không dám cởi không đành lòng để cho Trần Thiên Minh nhìn.
"Trinh Tử chẳng lẽ ngươi muốn ta giúp ngươi cởi sao?"
Giọng nói Liễu Sanh Lương Tử trở nên cường ngạnh.
Trinh Tử vội vàng lắc đầu nói
"Không, không phải"


Trinh Tử thấy Liễu Sanh Lương Tử muốn nổi giận, nàng vội vàng đem y phục phía ngoài cởi ra chỉ để lại nội y màu đỏ hồng.
"Còn gì nữa không, sao không cởi hết?"


Liễu Sanh Lương Tử nhíu mày. Nàng hiện tại đã đem y phục toàn thân cởi hết. Ngọn núi tròn đầy đặn ở dưới ánh đèn lóe lên, mà địa phương cỏ thơm bay ra mùi hương mê người làm cho Liễu Sanh Lương Tử càng thêm mị lực.


Trinh Tử nhẹ cắn môi một cái, sau đó đem nội y màu đỏ trên người rời khỏi. Ngọn núi tròn của nàng cao ngất không giống như của Liễu Sanh Lương Tử. Đặc biệt bởi vì nàng xấu hổ hoặc là sợ làm tiểu anh đào kia khẽ đung đưa trong không khí làm cho Trần Thiên Minh không khỏi nuốt nước miếng. Wow, không nghĩ tới vóc người Trinh Tử tốt như vậy, không biết nàng còn phải là lần đầu tiên không đây? Nghe nói ca kỹ giỏi ca múa, ngọn núi tròn kia cùng cái mông thật làm cho người ta thích a!


Hiện tại Trần Thiên Minh không biết nói cái gì cho phải. Hai mỹ nữ ở trước mặt của mình cỡi quần áo, khi hắn thấy từng kiện nội y rơi xuống, địa phương ẩn người kia từ từ hiện ra, tất cả đều lọt vào trong mắt hắn. Hắn muốn lập tức xông vào a. Nhưng nghĩ đến Liễu Sanh Lương Tử nói tối nay muốn hắn hảo hảo hưởng thụ, không để cho hắn động cho nên hắn vẫn nhịn xuống.


Liễu Sanh Lương Tử nghiêm nghị nói với Trinh Tử:
"Trinh Tử, ta hiện tại lấy thân phận tông chủ Liễu Sanh gia tộc ra lệnh ngươi, tối nay ngươi nhất định phải hầu hạ Thiên Minh cho tốt, nếu không ta đem ngươi trục xuất khỏi gia môn."
"Dạ"


thân thể trần truồng Trinh Tử khẽ khom xuống hướng tới thân thể trần truồng của Liễu Sanh Lương Tử. Hiện tại Trinh Tử đã ra lệnh cho mình, muốn đem mình dâng ra. Đây là khóa tập huấn thứ nhất của nàng, thiên chức của Ninja chính là phục tòng mệnh lệnh chủ nhân. Cho dù chết cũng phải nghe chứ đừng nói chi là hiến thân cho nam nhân.


"Qua đêm này, Trinh Tử ngươi cũng sẽ không oán hận mệnh lệnh của ta đâu."
Liễu Sanh Lương Tử nhìn Trinh Tử thầm suy nghĩ nói. Nàng biết Trinh Tử thích Trần Thiên Minh cho nên nàng mới dùng cái phương pháp này tác hợp cho Trần Thiên Minh cùng Trinh Tử. Như vậy Trinh Tử sẽ một mực trung thành đem lại vinh dự cho Liễu Sanh gia tộc.


"Lương Tử, như vậy không tốt lắm!"
Trần Thiên Minh nhìn Liễu Sanh Lương Tử nói.
Liễu Sanh Lương Tử không để ý tới Trần Thiên Minh, nàng tiếp tục nói với Trinh Tử
"Trinh Tử, ngươi là người có thành tích ưu tú nhất, để ta xem một chút bản lãnh của ngươi, hi vọng ngươi không làm cho ta thất vọng."


Nói xong Liễu Sanh Lương Tử lại bắt đầu ngồi xổm người xuống. Lấy tay vuốt dây lưng của Trần Thiên Minh xuống.


Trinh Tử vừa thấy Liễu Sanh Lương Tử động thủ, nàng cũng đi tới bên người Trần Thiên Minh. Bất quá nàng không phải giúp Trần Thiên Minh cỡi quần, mà giúp hắn cỡi áo. Kể từ khi Trinh Tử nghe được Liễu Sanh Lương Tử nói đây là mệnh lệnh, Trinh Tử cũng đã hết xấu hỗ. Nàng hiện tại giống như một người lão luyện thuần thục bắt đầu giúp Trần Thiên Minh cỡi áo.


"A!"


Trần Thiên Minh bắt đầu rên rỉ lên. Bởi vì hiện tại Liễu Sanh Lương Tử cùng Trinh Tử hkhông phải giúp hắn cỡi quần áo mà là đang trêu chọc hắn. Trinh Tử dùng miệng cắn cúc áo của hắn, mặc dù rất chậm nhưng Trần Thiên Minh cảm giác được hàm răng của Trinh Tử và động tác ở đầu lưỡi. Đặc biệt mỗi khi Trinh Tử cắn một cúc áo, lưỡi của nàng ɭϊếʍƈ trên da thịt của hắn làm hỏa khí trong cơ thể của hắn bạo nộ. Mà hai tay nàng ở sau lưng của hắn từ từ ma sát làm cho hắn thoải mái hơn.


Liễu Sanh Lương Tử đem dây lưng của hắn giải khai, nhưng nàng không cỡi quần hắn ra, mà là cách quần vuốt vuốt cái kia của Trần Thiên Minh. Cái này không được a. Ở phía trên Trần Thiên Minh đã bị Trinh Tử trêu chọc, nơi dưới còn bị Liễu Sanh Lương Tử sờ như vậy, cái kia của hắn dựng thẳng lên trời.


Hừ, ta xem nàng làm sao cỡi quần của ta? Trần Thiên Minh ở trong lòng âm thầm nói. Hắn nhớ lại lần trước Ái Liên cũng giúp mình cỡi quần, nhưng bị nơi đó của mình dựng thằng lên nên cỡi không được.


Bất quá lần này làm cho Trần Thiên Minh thất vọng. Liễu Sanh Lương Tử cố ý làm như vậy, nàng chính là làm cho cái kia của Trần Thiên Minh cương lên ngàn dặm mới từ từ cởi quần của hắn. Các nàng ở trong đợt huấn luyện đặc biệt, Liễu Sanh Lương Tử cùng Trinh Tử được người huấn luyện chấm max điểm.


"Thiên Minh thoải mái à?"
Liễu Sanh Lương Tử giảo hoạt hỏi Trần Thiên Minh.
"Rất thoải mái!"
Trần Thiên Minh cắn răng nói. Sớm biết Liễu Sanh Lương Tử có kỹ thuật như vậy, buổi sáng hôm nay mình sẽ để cho nàng làm hết.
"Hì hì, đây mới là bắt đầu thôi. Chân chính thoải mái còn ở phía sau."


Liễu Sanh Lương Tử một tay vuốt cái kia của Trần Thiên Minh một tay nhẹ nhàng lôi kéo khóa quần Trần Thiên Minh. Đây là Liễu Sanh Lương Tử cố ý, nàng chính là muốn để cho Trần Thiên Minh vĩnh viễn nhớ được các nàng. Làm tốt như vậy Trần Thiên Minh nhất định sẽ nhớ các nàng thường xuyên. Nếu tới nước Nhật là phải gặp các nàng.


Đọc truyện chữ Full