TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Chương 908: Gió Tanh Mưa Máu Tới

- Ách. . . lão đại Thiên Phạt, thật ra là cha vợ của ta.
Mọi người: ......
Nghe Dạ Côn nói, ba người rất là kinh ngạc, Thiên Phạt lão đại lại là cha vợ Dạ Côn.
Dạ Tư Không bỗng nhiên cười nói:
- Vậy thì tốt. . . gia gia an tâm.




Trước đó còn lo lắng Thiên Phạt có động thủ với Thái Kinh hay không, hiện tại xem ra không có khả năng này.
- Côn Côn, con ngồi trước đi.
Dạ Côn nhẹ gật đầu, ngồi ở bên cạnh.
Dạ Tư Không lại lần nữa ngồi xuống, hướng phía Dạ Dương hỏi:
- Chứng cứ xác thực rồi?


- Đúng vậy phụ thân, chứng cớ trong tay con, đủ để chứng minh viện trưởng Bùi Thiên Học Viện An Kinh có quan hệ với Thương Minh, thậm chí bọn họ còn qua lại với Thánh Thiên gia.


Dạ Côn nguyên bản nghe thấy Bùi Thiên, trong lòng giật mình, sớm cảm thấy Bùi Thiên có vấn đề, nhưng không nghĩ tới, Bùi Thiên lại có quan hệ với Thánh Thiên gia, rất là ngoài ý muốn.
- Dạ Dương, Thiên La Viện các con lần này làm việc không tệ.
Dạ Tư Không tán dương nói ra.


Dạ Côn nhíu chặt lông mày, này có ý gì. . . Thiên La Viện rơi vào trong tay Dạ Dương rồi?
- Đây là chuyện phải làm.
Dạ Dương chắp tay.
Dạ Tư Không quay đầu nhìn về phía Dạ Tư Niên, nhàn nhạt hỏi:
- Con thì sao?


- Gia gia, tam quốc đã rục rịch, tựa hồ muốn phát binh. . . con đã chuẩn bị phương án phòng thủ.
Dạ Tư Niên cung kính nói ra.
Dạ Côn cảm giác mình đi một hồi, Thái Kinh liền thay đổi rất lớn, tam quốc lại muốn phát binh, hoàng đế của bọn họ đều là đồ đần độn sao?


Còn nữa, gia gia giao tân quân cho Dạ Tư Niên, đây là dự định muốn chiến bại sao. . .
Dạ Tư Không nghe xong nhíu chặt lông mày.
Thấy gia gia cau mày, Dạ Tư Niên tranh thủ thời gian cúi đầu.
- Thái Tử, tam quốc muốn động thủ với chúng ta, con liền chuẩn bị phương án phòng thủ?


Dạ Tư Niên tranh thủ thời gian đổi lời nói:
- Gia gia yên tâm, con sẽ chủ động xuất kích.
- Chủ động xuất kích? Con làm thế sẽ khiến Huyền Nguyệt đại lục nhìn Thái Kinh ta như thế nào, khi dễ tiểu quốc, đến lúc đó sẽ bị quần công.


Dạ Tư Niên cảm giác mình sắp không kềm được, chống cự không được, vậy liền chủ động tiến công, như thế cũng bị mắng. . .
Kỳ thật Dạ Côn minh bạch ý nghĩ của gia gia, hẳn là muốn lấy cớ tiến công, từ đó thống nhất toàn bộ Đông U.


Như vậy Thái Kinh, liền lại biến thành Đông U Thành năm đó, phóng nhãn toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục, không có một cái hoàng triều nào có thể thống nhất địa vực.
Thấy bộ dáng không có tiền đồ của Dạ Tư Niên, Dạ Tư Không lạnh giọng nói ra:


- Con tranh công tích, gia gia cho con binh quyền, chế tạo công tích như thế nào, vậy liền phải phải động não, trên trời sẽ không rớt xuống công tích! Hiểu chưa!
- Gia gia, tôn nhi biết sai.
Dạ Tư Niên thành khẩn nhận lầm.
Thế nhưng câu nói này Dạ Tư Không nghe quá nhiều.


Mà Dạ Dương đứng ở bên cạnh lẳng lặng nghe, giống như mọi chuyện đều không liên quan gì đến y cả.
- Dạ Dương, nhớ kỹ bắt sống Bùi Thiên.
- Vâng!
- Các con lui xuống đi, Côn Côn lưu lại.
Dạ Tư Không từ tốn nói.


Dạ Dương cùng Dạ Tư Niên hơi sững sờ, liếc mắt nhìn Dạ Côn, không nói gì liền rời đi.
Chờ sau khi hai người đi, Dạ Tư Không nhìn tấu chương từ tốn nói:
- Có phải hay không cảm thấy gia gia tâm cơ?
Dạ Côn đứng dậy, nhẹ nói ra:


- Gia gia, chúng ta vừa mới thu nhập Ngũ Nhạc cùng Cổ U, lẽ ra nên tu chỉnh củng cố thực lực.
Dạ Côn cảm thấy ăn nhiều sẽ bị nghẹn chết, có lẽ còn sẽ tạo thành phiền toái không cần thiết.


- Căn cứ tin tức mật thám truyền đến, hiện tại Đông U tam quốc toàn bộ bị một thế lực khống chế, thực lực bây giờ ở phía trên chúng ta, chuyện này những người khác không biết, chỉ có chúng ta biết.


Dạ Côn nghe xong nhíu mày thật sâu, tam quốc bị khống chế, chỉ sợ không phải người bình thường có thể làm được.


- Côn Côn, không phải gia gia muốn động bọn họ, mà là bọn họ muốn động đến chúng ta, chậm chạp bất động, chẳng qua là đang tìm cơ hội, binh lực tam quốc cộng lại, nhiều hơn Thái Kinh chúng ta gấp ba.
- Gia gia, có đệ đệ tại, nhiều hơn cũng vô dụng.


Đệ đệ ngay cả Thiên Lôi đều không ngại, còn sợ binh lực sao?
- Dạ Tần không ngại Thiên Lôi, chuyện này bọn họ cũng biết, không có chắc chắn, bọn họ sẽ không dám động thủ, một khi động thủ, khẳng định đã có át chủ bài, bọn họ sẽ không ngu xuẩn như thế.


- Gia gia, vậy chúng ta nên làm gì? Ngồi chờ chết không được, chủ động xuất kích cũng không tốt.
- Chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn.
- Gia gia, tội danh của viện trưởng Bùi Thiên chắc chắn rồi?
Dạ Côn nói sang chuyện khác, tò mò hỏi.


- Bùi Thiên người này xem như bị lạc lối đi, con hẳn biết lúc còn trẻ y chỉ là một tên nho sinh nhỏ, từng bước một đi đến viện trưởng, còn khai sáng học viện, kỳ thật tất cả những thứ này đều là có người giúp đỡ y, mặc dù Bùi Thiên trợ giúp người y, thế nhưng tâm y vẫn luôn đặt ở phía trên học viện.


Dạ Côn cẩn thận suy nghĩ một chút, Chu Tuấn cùng Thương Minh có quan hệ, mà Thương Minh cùng Bùi Thiên cũng có liên hệ, chỉ sợ bọn họ đều là cùng một bọn.
Bùi Thiên khẳng định biết rất nhiều.
- Gia gia, ta muốn đi bắt y có được hay không?
- Con muốn đi?


- Đúng vậy, năm đó y đuổi ta và đệ đệ khỏi học viện, khẩu khí này ta còn không có nuốt xuống đây.
Dạ Tư Không cười một tiếng:
- Được thôi, con đi theo Dạ Dương bắt y đi.


Dạ Côn nghĩ mình đi bắt tương đối an toàn hơn, nếu để cho y chạy thì biết làm sao bây giờ, nói không chừng còn có thu hoạch ngoài ý muốn thì sao?


Hai người lại tham khảo thế cục hiện tại một thoáng, Dạ Côn liền rời khỏi thư phòng, tâm tình trĩu nặng, tam quốc có động tĩnh lớn, nói rõ bọn họ quả thật có biến, đến cùng là thế lực nào.


Ở trên Huyền Nguyệt đại lục, ngoại trừ Cổ tộc, chỉ có Thánh Điện, cả hai đều không có thực lực như vậy.
Chẳng lẽ lại là Thần tộc? Hoặc là Ma tộc?
Cũng là có khả năng.


Rời khỏi hoàng cung, Dạ Côn liền trực tiếp về nhà, chỉ muốn thương thảo cùng đệ đệ một thoáng, thế nhưng gia gia nói chuyện này tạm thời phải giữ bí mật, Dạ Côn đành nhịn xuống.
Bồi dưỡng tình cảm với hai đứa cháu một chút, hiện tại rốt cục không khóc.


Lúc ăn cơm tối, Dạ Côn liền bị Đông Môn Mộng gọi lại, Dạ Côn đột nhiên nghĩ tới, buổi tối hôm nay mẫu thân muốn bắt người! Còn có mẹ vợ. . .
Hy vọng cha cùng cha vợ có thể cảm giác được, tuyệt đối đừng ra cửa.


Dạ Minh tại Thiên Khiếu phía xa hắt xì một cái, thậm chí ngay cả Thượng Hiên ở bên cạnh cũng hắt xì.
- Ngớ ra làm gì?
Diệp Hoa đi ở phía trước nhàn nhạt hỏi.
Dạ Minh cùng Thượng Hiên liếc nhau một cái, lập tức cười nói:


- Đã mấy ngày không có đi, cuối cùng có cơ hội, vợ ngươi sẽ không tới bắt đấy chứ.
Diệp Hoa lạnh nhạt nói ra:
- Các nàng dám sao?
Dạ Minh cùng Thượng Hiên trực tiếp giơ ngón tay cái lên, vẫn là ngươi ngưu bức.
Thế nhưng không biết là ai, tại lúc ra cửa nói:


- Bản tôn phát hiện một đám người thần bí, dẫn hai người bọn họ đi diệt trừ.
Ba nam nhân trước sau như một lựa chọn đến hoa lâu uống hoa tửu, đêm này rõ ràng là một đêm đấu trí giữa nữ nhân và nam nhân.


Mà Đông Môn Mộng canh thời gian rất chuẩn, đi sớm, Dạ Minh đoán chừng còn chưa có ra cửa, đối với điểm này, Đông Môn Mộng là xe nhẹ đường quen.


Đọc truyện chữ Full