- Ngươi tới tìm đệ đệ ta sao? Hôm nay y trở về...
Dạ Côn nhìn Hoa Sa La nhẹ nói ra, chuyện như vậy Dạ Côn cũng không là gì, nữ hài leo tường vào nhà không ít, Hoa Sa La không phải người đầu tiên.
Hoa Sa La im lặng, Dạ Côn này quả thật rất không Dạ Côn, ở bên ngoài là bản cực mạnh, còn ở đây lại là bản siêu yếu.
- Ta...
Hoa Sa La còn chưa nói hết lời, ngoài viện đã truyền đến tiếng Dạ Tần gọi.
- Đại ca... đại ca. ..
Nghe thấy Dạ Tần gọi, nguyên bản sắc mặt Dạ Côn cứng đờ lại lộ ra nụ cười, Hoa Sa La thấy Dạ Côn cười như thế, xem như tìm được một chút cảm giác quen thuộc.
- Đệ đệ, trở về sớm như vậy. ..
Hai huynh đệ hung hăng ôm nhau, Dạ Tần cũng không có ghét bỏ mùi mồ hôi bẩn trên người Dạ Côn.
- Đúng vậy, một đường tranh thủ trở về, cho nên nhanh hơn một chút... đại ca, nửa năm nay thế nào?
Dạ Tần cao hứng hỏi.
Dạ Côn giơ cánh tay lên, nói khoác:
- Có tiến bộ, đều muốn đến kiếm đồ.
- Đại ca lợi hại, gần đây ta học được một chút kiếm thuật, có thời gian chúng ta tới nghiên cứu thảo luận đi..."
- Đương nhiên là được.
Dạ Côn cao hứng đáp ứng, nhưng kỳ thật. .. Dạ Côn căn bản xem không hiểu... nhưng lại không muốn làm đệ đệ mất hứng.
Mà Dạ Tần chỉ đơn thuần muốn trợ giúp đại ca.
Hoa Sa La nhìn ở trong mắt, tình cảm huynh đệ bọn họ vẫn giống như bên ngoài.
Mà lúc này Dạ Tần phát hiện Hoa Sa La, cũng bị dung mạo của Hoa Sa La kinh diễm.
- Đệ đệ, vị cô nương này tới tìm ngươi.
Dạ Côn cười cười.
Hoa Sa La trực tiếp trợn trắng mắt, Dạ Côn sao lại ngu như vậy.
- Tim ta?
Dạ Tần cũng có chút mộng bức, dù sao nhan trị cao như vậy, cho dù nam hài ưu tú đến thế nào cũng bị luân hãm.
Lúc này Hoa Sa La nhẹ nói ra:
- Ta là tới tìm Dạ Côn.
- Tim ta?
Lúc này đến lược Dạ Côn kinh ngạc.
Nhưng mà Dạ Tần bên cạnh mang theo một chút thất vọng, bất quá rất nhanh liền trêu ghẹo nói ra:
- Đại ca, không thành thật a...
Nói xong còn cọ xát bả vai Dạ Côn.
Lúc này Côn ca đột nhiên thẹn thùng lên... Hoa Sa La nhìn mà câm nín, trước kia Dạ Côn là như thế sao? Thật muốn cho hắn một quyền
tỉnh lại.
- Không được sao?
Hoa Sa La bỗng nhiên trở nên cường thế.
Côn ca và Tần ca đều có hơi bị dọa, dù sao thực lực Hoa Sa La vẫn bày ở nơi này.
- Người tìm đại ca ta làm gì?
Lúc này Dạ Tần cảnh giác lên, mặc dù nữ nhân này xinh đẹp, nhưng thoạt nhìn không dễ trêu.
- Ta... ta tìm hắn có việc.
Hoa Sa La tùy tiện nói.
- Đại ca, ngươi biết nàng không?
- Không biết.
Dạ Côn khẳng định nói ra.
Dạ Tần trầm giọng nói:
- Cô nương, nếu đại ca ta không biết người, vậy mời người rời đi cho.
- Ai nói ta không biết đại ca ngươi... ta. .. ta là. ..
Hoa Sa La nhất thời không biết nên lấy cớ gì.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Đông Môn Mộng bưng bánh ngọt đi tới:
- Tần Tần, Côn Côn, mau tới ăn bánh ngọt.
Lời vừa mới nói xong, bỗng nhiên phát hiện Hoa Sa La, đầu tiên cũng bị kinh diễm, sau đó liền đổi thành nghi hoặc.
- Vị cô nương này là?
Đông Môn Mộng nghi hoặc hỏi.
Hoa Sa La nhìn Đông Môn Mộng một chút, vừa mới gặp qua...
- Ta tới tìm Dạ Côn.
- Tìm Côn Côn? ? ? Người tìm Côn Côn làm gì?
Đông Môn Mộng tò mò hỏi.
- Ta... ta tìm Dạ Côn...
Đông Môn Mộng thấy Hoa Sa La ấp úng, bỗng nhiên cười rộ lên:
- Cô nương, có phải người thích Côn Côn nhà ta không?
Hoa Sa La: .....
Mà mặt Dạ Côn trong nháy mắt đỏ lên, được một nữ nhân như vậy thích, hạnh phúc đến quá đột nhiên.
Hoa Sa La vừa muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ lại, đây không phải cơ hội để tiếp cận Dạ Côn sao?
- Bá mẫu, đúng là như vậy.
Hoa Sa La ôn nhu nói, giả bộ cũng rất giống.
Ánh mắt Đông Môn Mộng sáng lên, chắp tay trước ngực:
- Ông trời phù hộ, Côn Côn nhà ta có nữ hài tử yêu thích.
Hoa Sa La lại không lời.
Dạ Côn ở đây lăn lộn cũng quá thảm rôi.
- Cô nương, đã như vậy, chúng ta liền quyết định mối hôn sự này.
- Bá mẫu làm chủ là được.
Hoa Sa La biểu hiện rất ngoan ngoãn, thật không phù hợp với khí chất của nàng.
- Quá tốt rồi. .. phu quân... người chết ở chỗ nào rồi, nói cho ngươi một tin tức tốt.
Đông Môn Mộng một đường chạy chậm, còn há miệng gào to, xem ra cực kỳ vui vẻ.
- Đại ca, chúc mừng.
Dạ Tần thọc eo Dạ Côn, đại ca thật có số đào hoa.
Mà lúc này Dạ Côn vẫn rất mơ hồ.
- Vậy ta sẽ không quấy rầy đại ca và tẩu tẩu nói chuyện.
Dạ Tần chắp tay, tạm thời rời đi.
Hoa Sa La thấy tất cả mọi người rời đi, bộ dáng tiểu nữ nhân trong nháy mắt tan biến, ở trong mắt Dạ Côn, nàng giống như trở mình biến thành một con hổ cái.
- Ngươi muốn làm gì. ..
Dạ Côn cảnh giác hỏi, thầm nghĩ mình quá chủ quan, bị mê hoặc đến.
Hoa Sa La ngồi ở bên trong cái đình nhỏ, hướng phía Dạ Côn nhàn nhạt hộ:
- Ngươi qua đây.
Ở trong mắt Dạ Côn, hiện tại nàng nhìn giống như nữ hoàng vậy.
Dạ Côn không có cách nào chỉ có thể thành thật đi đến đối diện Hoa Sa La.
- Còn nhớ A Ly không?
Hoa Sa La trực tiếp hỏi.
- A Ly?
- Diệp Ly.
- Dạ Côn lắc đầu, không biết cô nương này muốn làm gì.
Kỳ thật ở trong lòng Dạ Côn, nếu như không có một thân bản lĩnh này, có lẽ A Ly các nàng sẽ không chọn mình... cho nên mới tạo thành cục diện như vậy.
Nhưng Dạ Côn không biết, A Ly cùng Mộ Nhi cũng không phải bởi vì thực lực mới đồng ý ở cùng với hắn.
Hoa Sa La có hơi đau đầu, cũng không quanh co lòng vòng, nói thẳng:
- Dạ Côn, đừng chìm đắm ở trong thế giới này nữa, bên ngoài có nhiều người đang chờ ngươi.
Lúc này Dạ Côn nghe xong, Ctrên đầu trọc đều là dấu chấm hỏi:
- Ngươi đang nói gì thế?
- Hiện tại người đang sống trong thế giới nội tâm mình, có biết không? Phải đi ra ngoài! ! !
- Cô nương, dung mạo người rất đẹp, nhưng...
Dạ Côn chỉ chỉ đầu của mình, ám chỉ người bị ngốc à.
Hoa Sa La hận không thể đánh tới một quyền, nhưng sợ sẽ đâm chết Côn ca.
- Dạ Côn, ở bên ngoài người bị chiến tử, hiện tại ta đang cứu ngươi, ngươi có hiểu không?
- Không hiểu.
Hoa Sa La rất là đau đầu, xem ra cách này không dùng được, phải tìm biện pháp khác kích thích.
Chuyện này đối với Hoa Sa La mà nói, có hơi khó giải quyết.
- Cô nương, ta biết một y sư, có thể cho ngươi vài đơn thuốc.
- Ngươi mới cần phải uống thuốc!
Hoa Sa La quát lạnh một tiếng.
Dạ Côn thầm nghĩ nữ nhân này thật hung, không dễ chọc... Còn nói những lời khó hiểu.
- Cô nương, người bao nhiêu tuổi?
Dạ Côn bỗng nhiên tò mò hỏi.
- Mười tám!
Hoa Sa La tức giận nói ra.
- Vậy thì lớn hơn ta...
Dạ Côn nói nhỏ một tiếng, cảm giác giống như hắn là người ăn thiệt thòi vậy.
Hoa Sa La cũng là một vị nữ nhân hơn vạn tuổi.
Xem ra đời này Côn ca rất có duyên với nữ nhân trên vạn tuổi nha.
Dưới sự an bài của Đông Môn Mộng, hôn lễ được tổ chức vào ba ngày sau, giống như sợ Hoa Sa La chạy vậy...