Dạ Côn cũng cảm thấy như thế, thế nhưng phải chuẩn bị sẵn sàng mới được, dù sao nơi này có rất nhiều ám tuyến, nếu như mình và đệ đệ đột nhiên biến mất, tin tức chẳng mấy chốc sẽ truyền đến Thái Kinh.
Cho nên phải để Đông Tử cùng Đất Từ biến thành hình dạng của mình xuất hiện, đây mới là biện pháp giải quyết ổn thỏa nhất.
Về phần thân phận khi đến Thái Kinh, giả bộ một chút là được rồi, đóng vai thành kẻ ngoại lai, ai mà biết được.
Sau khi nghĩ kỹ, hai người liền chuẩn bị các loại quần áo vật phẩm, dự định giá thành người Cổ U.
Thấy hai đứa con trai lại dự định bất chấp nguy hiểm, Đông Môn Mộng bắt đầu lo lắng, trước đó kém chút mất đi Côn Côn, không chịu
nổi đau xót như thế nữa.
- Mẫu thân, người yên tâm đi, thực lực của Con đã có tiến triển, sẽ không có việc gì.
Dạ Côn nhìn ánh mắt mẫu thân liền biết nàng đang miên man suy nghĩ.
Đông Môn Mộng than nhẹ một tiếng, cười nói:
- Đứa nhỏ ngốc, thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, không có chuyện gì là tuyệt đối, cẩn thận thuyền dùng được vạn năm.
- Vâng, con biết rồi.
Dạ Côn nhẹ gật đầu.
Nhóm thê tử nhìn phu quân của mình, trong lòng tràn đầy lo lắng, không thể hòa bình một chút sao... tại sao lại có nhiều tranh đấu như vậy, đấu tới đấu lui đến cùng là vì cái gì.
Dạ Côn biết thê tử sợ, sau khi nhẹ nhàng ôm mỗi người một cái, Dạ Côn liền mang theo đệ đệ biến mất, thay vào đó là Đông Tứ cùng Đát Từ.
Thái Kinh vẫn hừng hực trước sau như một, tinh đồn mẫu thân Thái Tử tự sụp đổ, có người trông thấy mẫu thân Thái Tử xuất hiện, cho
nên đây nhất định là bịa đặt.
- Ôi, bụng đã sắp rách ra, thật vui vẻ.
La Sát tiểu cô nương sờ lấy cái bụng tròn vo, gương mặt thỏa mãn, trên mặt bàn đều là xương vịt, nhìn số lượng dường như có đến mấy
con.
Vịt nướng Thái Kinh nứt tiếng gần xa.
Độc Phượng cùng Bạch Lang đứng ở bên cạnh nhếch miệng lên một tia đường cong, tiểu thư vui vẻ quan trọng hơn tất cả.
- Ta đã ăn trưa xong, sao còn không có một chút động tĩnh nào?
La Sát quay đầu tò mò hỏi.
Độc Phượng cung kính nói ra:
- Hắc Dạ đang nghĩ biện pháp, tin chắc qua không bao lâu sẽ cho tiểu thư một câu trả lời hài lòng.
- Hừ, nếu không có, ta liền răng rắc y.
La Sát tiểu cô nương vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên, tách xương vịt ra thành hai đoạn.
Bạch Lang bất đắc dĩ cười một tiếng.
Trong lúc La Sát chuẩn bị đứng dậy rời đi, chỉ thấy một tên nam tử đoan chính chạy vào, đi đến trước mặt bằng hữu của mình ngụm lớn thở dốc.
- Huynh đệ, vừa rồi ở bên ngoài ta nghe được tin tức kinh thiên.
- Tin tức gì? Sẽ không lại là tin tức mẫu thân Thái Tử đấy chứ? Kia đều là giả.
- Không không không, chuyện này càng nghiêm trọng hơn, liên quan tới thân phận Thánh Hậu! ! ! !
- Thánh Hậu? ? ?
Nguyên bản La Sát muốn rời đi lại ngồi xuống, khóe miệng mang theo một tia nghiền ngẫm, người xung quanh đều lắng tai nghe.
- Cũng không phải, ban đầu Thánh Hậu rất thần bí, không ngờ bản danh Thánh Hậu gọi là Tố Vận, là người cổ tộc Tố gia Thiên Khiếu...
- Còn có loại chuyện này ư, sao người Thiên Khiếu chen chân đến Đông y chúng ta rồi?
- Cũng không rõ, nghe nói là vì đạt được Thần Kiếm nhất đoạn.
- Tố gia này có thể nói là trăm phương ngàn kế a, vậy tại sao Thánh Nhân tiếp quản Thánh Hậu tiền triều, không trách tội, ngược lại đón nhận?
- Ài, đoán chừng Thánh Nhân cũng bị mê hoặc, nghe nói Thánh Hậu rất là xinh đẹp, Trưởng Tôn Ngự đều không trốn thoát, huống chi Dạ Tư Không cao tuổi đây.
- Xuyt xuyt xuyt, ngươi nhỏ giọng một chút, bằng không sẽ bị chém đầu đấy!
- Huynh đệ nói đúng lắm, xem cái miệng của ta này.
Đường cong trên khóe miệng La Sát càng lúc càng lớn, vui vẻ cười nói:
- Chúng ta ra ngoài ăn tiếp đi.
Nhìn nụ cười hài lòng của tiểu thư, xem ra Hắc Dạ lại trốn qua một kiếp.
Tuy không biết tin tức từ đâu truyền ra, thế nhưng lại nhanh chóng lan truyền, người Thái Kinh đều biết Thánh Hậu, nhưng nói thật...
Cho tới bây giờ chưa từng thấy qua Thánh Hậu, Có đôi khi Thánh Nhân sẽ đi tuần, nhưng Thánh Hậu căn bản không ra tới.
Hiện tại biết Thánh Hậu Có thể là một quân cờ nhà khác cắm vào hậu cung, tiếng vọng tương đối lớn, một nữ nhân như thế làm sao xứng làm Thánh Hậu Thái Kinh, nên bị Thánh Nhân xử tử, đây là một loại phản bội.
Đêm qua mẫu thân Thái Tử bị ám sát, lúc này lại muốn buộc Dạ Tư Không giết thê tử, hành động tương đối tàn nhẫn.
Phảng phất muốn bức điên Dạ Tư Không vậy.
Trong hoàng cung, Dạ Tư Không cũng đã nhận được tin tức, yên lặng nghe.
Tố Vận đứng ở bên cạnh nghe xong sắc mặt nghiêm túc, kỳ thật năm đó Trưởng Tôn Ngự biết thân phận của mình, cho dù là Dạ Tư Không cũng đã biết đến.
Nhưng cho tới nay không có công bố ra ngoài, CỔ tộc vốn cao hơn hoàng vị, người trong gia tộc gả vào hoàng thất, ban đầu đã rất dễ khiến cho người ta hoài nghi, huống chi là cổ tộc Thiên Khiếu.
Nếu như là Đông U Nạp Lan gia, vậy còn nghe được.
Thế nhưng hiện tại Thái Kinh quá mạnh, mọi người cảm thấy Thánh Hậu có vấn đề, là người ngoài, sao có thể để một ngoại nhân làm Thánh Hậu, không phải muốn cả Huyền Nguyệt đại lục chê cười sao?
Dạ Tư Không nghe xong nhẹ nhàng giật giật ngón tay, ra hiệu thái giám có thể lui ra.
Thái giám tổng quản cúi người cẩn thận rời khỏi, mẫu thân của Thái Tử tối đa cũng chỉ là việc nhà, nhưng chuyện của Thánh Hậu, lại chính là quốc sự.
- Thật sự không nghĩ tới, lại đến nhanh như vậy.
Dạ Tư Không từ tốn nói.
Tố Vận ở bên cạnh kiên định nói ra:
- Thánh Hậu này, ta không làm nữa.
Dạ Tư Không quay đầu nhìn về phía Tố Vân, ánh mắt kia phảng phất giống như đang nhìn một kẻ ngốc:
- Nàng nói không làm là không làm à, nàng cảm thấy không làm liền có thể giải quyết được vấn đề ư? Bọn chúng rõ ràng là muốn bức ta giết nàng.
Tổ Vận nghe xong nhíu mày, ngày thường nàng hết sức thông tuệ, đối mặt với tình huống này, nhất thời không biết nên xử lý như thế
nào.
- Chuyện này nàng đừng quản, để ta tới xử lý là được.
Dạ Tư Không âm u nói ra, lập tức rời khỏi tẩm cung.
Tổ Vận nhất thời tê liệt ngồi dưới đất, không ngờ thân phận của mình bị bọn chúng lợi dụng, những người kia đến cùng làm sao làm
được. ..
Cùng lúc này, Dạ Côn cùng Dạ Tần đã về tới Thái Kinh, mới vừa vào kinh thành liền nghe được tin tức này, cũng trợn mắt hốc mồm...
Thân phận Thánh Hậu rất ít người biết đến, lúc này thế mà bị tuôn ra, tình huống vô cùng bất lợi.
- Đại ca, có cần trở lại hoàng cung hay không?
- Không thể, cho dù đi chúng ta cũng không giúp được gì, hiện tại chúng ta đã bị trục xuất.
Dạ Côn âm u nói ra, không biết gia gia sẽ xử lý chuyện của Thánh Hậu như thế nào.
- Vậy hiện tại chúng ta đi đâu, khách sạn đã đầy, Dạ phủ khẳng định không thể trở lại.
- Đi theo ta, ta có một nơi có thể đi.
Dạ Côn nghĩ đến biệt viện Mộ Dung Khang mua, hiện tại cũng nên phát huy được tác dụng.
Một bên khác, Dạ Tư Không trở lại ngự thư phòng liên viết thành chỉ, sau đó thông cáo thánh chỉ ra toàn bộ Thái Kinh.
Thái Kinh, rất nhiều người trông thấy cũng sử phi hành, bình thường công sở chuyên dùng để truyền đạt tin tức, cho nên được phép phi hành trong nội thành Thái Kinh.