Dạ Côn nhớ tới Thần tộc đối tốt với mình như vậy, chẳng lẽ mình chính là hậu thủ của bọn chúng?
- Côn Côn, chuyện Thần tộc làm trước kia, nhân thần cộng phẫn, dù cho bọn chúng làm ra vô số chuyện tốt, cũng không bù được những vong linh bị giết kia.
Dạ Côn khẽ thở dài một tiếng:
- Gia gia, hiện tại chuyện chúng ta phải làm chính là nhất thống Huyền Nguyệt đại lục sao?
- Không sai, ta thành lập Thánh Điện ở các địa vực chính là vì nhất thống, thời gian qua lâu như vậy, địa vị Thánh Điện ở trong lòng mọi người cao hơn hết thảy, có Thánh Điện ủng hộ, làm ít công to.
Dạ Côn không thể không bội phục gia gia, vạn năm trước đã bắt đầu thiết lập ván cục cho hôm nay, nghị lực như thế không phải người
bình thường có thể có.
Lúc này Dạ Côn đột nhiên nhớ tới một chuyện, chính là năm đó năm thanh Hình Kiếm nhà mẫu thân đột nhiên hủy Thánh Điện Thiên
Cương.
- Gia gia, Thiên Cương Thánh Điện bị diệt, là năm thanh Hình Kiếm nhà mẫu thân ta, hình như là do một người áo đen thức tỉnh Hình
Kiếm.
Dạ Tư Không cười khẽ một tiếng:
- Côn Côn, con cảm thấy ngoại trừ Đông Môn gia, còn có ai có thể thức tỉnh Hình Kiếm?
Theo Dạ Tư Không nói như thế, Dạ Côn lập tức hiểu rõ, người áo đen kỳ thật chính là người của Thần tộc, mục đích là diệt trừ đi một cái Thánh Điện, khiến Thánh Điện nảy sinh mâu thuẫn với cổ tốc, trai có tranh nhau ngư ông đắc lợi.
- Còn có một tin tức xấu.
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra.
- Tin gì?
- Nhị thúc các con, đã bị Thần tộc tẩy não, hiện tại làm mọi chuyện đều là vì Thần tộc, mặc dù y không biết thân phận của ta, nhưng Thần tộc đã lợi dụng nhị thúc các Con bắt đầu động thủ.
Dạ Côn vẫn luôn cảm thấy nhị thúc có chút vấn đề, e là cho dù không có Thần tộc xuất hiện, hắn cũng sẽ như vậy.
- Côn Côn, còn nhớ Bùi Thiên viện trưởng không?
Dạ Tư Không hỏi.
- Dĩ nhiên, lần kia không phải ta và nhị thúc cùng đi bắt sao?
Dạ Côn vừa mới nói xong, đột nhiên ý thức được một chuyện.
Dạ Tư Không nhẹ gật đầu nói ra:
- Thời điểm Trưởng Tôn Ngự còn tại vị, ta liền hoài nghi Bùi Thiên, mà y chính là người tẩy não nhị thức Con, lần kia sai Dạ Dương đi bắt người, cũng chỉ muốn xem thử phản ứng của nó thôi.
Dạ Côn xem như phục, mỗi một bước đi của gia gia, đều có quyết sách tinh tế không gì sánh nổi, quá lợi hại.
Dạ Tần vội vàng hỏi:
- Gia gia, vậy Thái Tử có vấn đề không?
- Kỳ thật Dạ Tư Niên không có vấn đề, là mẫu thân Dịch Y Vân của y có vấn đề, chuyện này ta đã biết rất sớm, cho nên mới để bọn họ đi An Khang châu, ai ngờ Dịch Y Vân vẫn không từ bỏ.
- Cho nên liền để Dạ Tư Niên làm Thái Tử, khiến Dịch Y Vân lộ ra chân tướng?
Dạ Côn suy đoán nói.
Dạ Tư Không hơi uốn nắn một chút:
- Là dẫn xuất người đứng phía sau Dịch Y Vân, Côn Côn... mấy ngày nay con hẳn có thu hoạch đi.
Dạ Côn cũng không có giấu diếm, nói chuyện của La Sát ra.
Dạ Tư Không nghe xong hít một hơi thật sâu:
- Nguyên lai là như thế, năm đó ta tại Đông U Thành từng gặp nàng, tiểu cô nương này không đơn giản, Côn Côn con làm như thế là
đúng.
- Gia gia, liệu nhị thúc Có nhân lúc Tiết Khánh Nguyên làm loạn hay không?
Dạ Tần tò mò hỏi.
- Dĩ nhiên sẽ không, nó sẽ chờ, chờ đến lúc ta nhất thống toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục, thế nhưng loại đại sự này. .. ta không cho phép có bất kỳ sai lầm nào, nhị thúc các con trong triều kéo bè kết phái, ta dùng Thái Tử hạn chế nó, nhưng Thái Tử còn quá trẻ, không phải đối thủ của nó, nhất là sau khi Dịch Y Vân chết, Thái Tử càng thoái chí.
- Gia gia, Dạ Tư Niên hẳn còn chưa biết chuyện của mẫu thân y?
Dạ Côn hỏi.
- Chưa biết, thế nhưng nói cho y biết còn không bằng không nói, gần đây Dạ Tư Niên tới tìm ta, nói không muốn làm Thái Tử, muốn mang mẫu thân y trở lại An Khang châu sinh hoạt.
Dạ Côn cùng Dạ Tần ngàn vạn không nghĩ tới, Dạ Tư Niên thế mà không muốn làm Thái Tử nữa! Chuyện này cũng quá khiến người kinh ngạc đi, nhất là Dạ Tần... lúc ấy vì một chút lợi ích, đều muốn giết mình.
Hiện tại thế mà nửa đường bỏ cuộc.
- Kỳ thật đứa nhỏ Tư Niên này không tệ, mấy năm gần đây trưởng thành không ít, các con cũng biết, nam nhân Dạ gia chỉ có mấy người như thế, nhị thúc các Con không sớm thì muộn cũng có ngày tạo phản, phụ thân các con không thích ràng buộc, có đôi khi gia gia cũng rất mệt.
Nói xong Dạ Tư Không thở dài một tiếng, ánh mắt mang theo một cỗ mệt mỏi.
Dạ Tần nhẹ nói ra:
- Gia gia, ta còn có thể giúp người.
- Tần Tần, con chạy không thoát, con không giúp gia gia, ai đến giúp gia gia.
Dạ Tư Không cười cười, đưa tay vỗ vỗ bả vai Dạ Tần.
Dạ Côn âm u nói ra:
- Gia gia, làm quan thì thôi, bất quá ta vẫn có thể xử lý một ít chuyện khác.
- Mặc dù gia gia không nhìn thấy các con lớn lên, nhưng cũng biết các con đã trưởng thành như thế nào, ngày đầu tiên Tần Tần đi học đã lấy ghế đánh đồng học.
Dạ Tần cười khổ một tiếng, Dạ Côn cũng khẽ cười, nhớ lại khi đó quả thật buồn cười.
- Côn Côn bắn tên trong Tiết Khánh Nguyên, mặc dù toàn bộ bắn không trúng bia, nhưng đều bắn trúng người tới hành thích, có thể nói là phong quang vô cùng.
Dạ Côn bất đắc dĩ cười một tiếng, tình huống ngày đó là muốn nhường, nhưng ngàn vạn không nghĩ tới. .. vẫn biến thành vạn chúng chú mục.
- Còn có rất nhiều chuyện gia gia đều biết, cũng biết các con đều là hài tử ưu tú, sớm muộn sẽ có ngày giương cánh bay cao.
Thổ lộ tâm tình không khỏi kéo đến quan hệ, nguyên bản biết gia gia là Điện Hoàng, còn có một chút cảm giác không quen, nhưng theo những lời này, cảm giác không quen không còn sót lại chút gì, thân tình lập tức tuôn ra.
- Còn có một chuyện xấu muốn nói với các con.
Bỗng nhiên, Dạ Tư Không trầm giọng nói ra.
Vừa rồi còn trò chuyện vui vẻ, sao đột nhiên lại có chuyện xấu rồi?
Thế nhưng có thể khiến gia gia nói là chuyện xấu, Dạ Côn cảm thấy chuyện này sẽ rất không tốt.
Hai huynh đệ nghiêm túc nghe.
- Lão sư Ngô Trì của các con, hắn cũng bị Thần tộc đồng hóa.
Dạ Côn cùng Dạ Tần nhíu chặt lông mày! Hiện tại Ngô Trì lão sư là người của Thần tộc? ? ?
- Côn Côn, còn nhớ lần kia các con cùng đi Thiên Khiếu sao? Nửa đường Huyền Trạch đột nhiên tử vong, sau khi ta điều tra, Ngô Trì có
tình nghi lớn nhất.
Dạ Côn nhớ tới chuyện ngày đó, Ngô Trì lão sư biểu hiện thoạt nhìn rất bình thường, nhưng vẫn không dám tin, Ngô Trì lão sư lại trở thành người của Thần tộc, thế nhưng nghĩ kỹ lại sẽ cảm thấy bình thường.
Thần tộc tới tìm ngươi, làm việc cho bọn họ, đoán chứng chỉ cần là người đều sẽ cảm thấy vô cùng vinh hạnh, chuyện mình làm là vĩ đại, Ngô Trì lão sư cũng không sai.
- Hiện tại không động đến Ngô Trì, là không muốn đánh có động rắn, nhưng sẽ có một ngày binh đao đối mặt. ..
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra, cũng xem như đề tỉnh cho hai người, thật đến lúc đó, Ngô Trì liền không phải lão sư của các ngươi, mà là địch nhân.
Dạ Côn cùng Dạ Tần cũng bất đắc dĩ, luôn có nhiều chuyện không thể làm gì như vậy.
- Chuyện hôm nay không nên nói với người khác, dù cho là cho dù là phụ mẫu, thê tử, thậm chí là hài tử của các con.
Dạ Tư Không nhẹ giọng căn dặn.
Dạ Côn cùng Dạ Tần tính nghiêm trọng trong đó, dù sao để Thần tộc biết gia gia chính là Điện Hoàng, đoán chừng cao thủ Thần tộc sẽ trực tiếp bao vây Thái Kinh.