Hưu hưu hưu!
Ba mũi Vạn Hồn Tiễn thẳng hướng Vạn Hồn Tiễn màu đỏ
Quỷ Súc Thiên Tôn khẽ cười một tiếng, nhẹ nhàng phẩy tay.
Chỉ thấy mấy mũi tên hung mãnh đột nhiên biến mất, hóa thành một đạo hắc vân dung nhập vào trong thân thể Quỷ Súc Thiên Tôn.
- Quả thật đã xem thường kiếm của ngươi.
- Đúng vậy.
Không Không trong tay Dạ Côn lần nữa hóa thành lưỡi đao tím, mang theo tiếng kiếm ngâm hưng phấn.
Vạn Hồn Cung trong tay Quỷ Súc Thiên Tôn đột nhiên hóa thành mây mù, sau khi nhúc nhích liền hóa thành một thanh Vạn Hồn Kiếm, chẳng qua là Vạn Hồn Kiếm khác với những thành kiếm khác, lưỡi của nó rất dài, tối thiểu cũng dài một trường, có hơi cong, giống như
một thanh thái đao.
Dạ Côn nhíu mày, hỏi:
- Ngươi có thể biến ảo ra tất cả vũ khí?
- Đương nhiên, chỉ cần ngươi có thể nghĩ đến, ta liền có thể huyễn hóa ra, cường độ trực tiếp đến tam đoạn.
Dạ Côn thầm mắng một tiếng, thật đúng là có chút biến thái, có tình nghi gian lận.
Xem ra đã đến lúc dùng đòn sát thủ.
Quỷ Súc Thiên Tôn nhìn Dạ Côn từ trong ngực lấy ra một cái bình nhỏ, bên trong chứa huyết dịch màu đỏ, tò mò hỏi:
- Đây là thứ gì?
- Đây là chung cực sát chiêu dùng để đối phó ngươi, ban đầu muốn lưu lại cuối cùng sử dụng, thế nhưng thôi được rồi.
Quỷ Súc Thiên Tôn nghe xong liền hứng thú:
- Chung cực sát chiêu đối phó ta? Trong bình nhỏ của ngươi chứa thứ gì? Máu?
- Đây cũng không phải máu bình thường, chỉ người người nhiễm phải máu này, ngươi liền sẽ hồn phi phách tán!
Dạ Côn trầm giọng nói ra, Không Hư đã nói như vậy.
- Ha ha ha... hồn phi phách tán. ..
Quỷ Súc Thiên Tôn nghe xong cất tiếng cười dài, cảm thấy chuyện cười này đúng là thái quá.
- Cười cái gì... "Người yêu cũ" sẽ mang ngươi thắng thiên!"
- Người yêu cũ?
- Hả, đây là tên ta đặt cho chung cực sát chiêu.
- Xem ra người rất hận "người yêu cũ".
Dạ Côn nhẫn nhịn nghẹn miệng, mở nắp bình, tiện tay rút huyết dịch ra. .. máu tươi trong không khí hóa thành một cây châm.
- Hãy thử uy lực của "người yêu cũ" đi!
Theo Dạ Côn nhất chỉ, "người yêu cũ" cấp tốc bay về phía Quỷ Súc Thiên Tôn.
Nhìn người yêu cũ đã trúng mục tiêu, khóe miệng Dạ Côn không khỏi giương lên, dựa theo lời Không Hư nói. .. lúc này nên tỏa ra khỏi xanh mới phải.
- "Người yêu cũ" này của ngươi, ngoại trừ buồn nôn bản tôn ra, hình như không có tác dụng gì khác.
Quỷ Súc Thiên Tôn nhìn vết máu ở trên ngực, có chút không vui.
- Không sao?
- Chỉ là long huyết, cộng thêm chí âm chi huyết, còn có một CỖ... cảm giác không ra. ..
- Vạn năm đồng tử.
Vẻ mặt Quỷ súc Thiên Tôn trong nháy mắt kéo căng, nhìn Dạ Côn thật sâu:
- Ngươi thế mà dùng loại máu thối này tới vũ nhục ta!
- Ngại quá, ta cũng là bị hại.
Dạ Côn cảm thấy trở về phải tâm sự với Không Hư thật tốt, biện pháp mà người nói, không có một chút tác dụng nào.
- Chết đi!
Quỷ Súc Thiên Tôn thật giận, Vạn Hồn Kiếm dài hơn một trượng lập tức bổ về phía Dạ Côn.
Ánh mắt Dạ Côn tụ họp một chút, những chiếc cánh có vết nứt không gian tạo thành bảo hộ Dạ Côn ở bên trong.
Vạn Hồn Kiếm hung hăng chém vào vết rách không gian, một điểm gợn sóng đều không có, toàn bộ khí tức bị không gian hấp thu.
Chuyện này khiến Quỷ Súc Thiên Tôn hơi sững sờ, không ngờ năng lực thanh kiếm này lại xuất chúng đến như thế.
- Quả thật đã xem thường ngươi.
Quỷ Súc Thiên Tôn lạnh giọng nói ra.
Cánh lần nữa tản ra, Dạ Côn từ tốn nói:
- Ngươi không ngừng xem thường ta, lại không biết tình huống của mình.
Dạ Côn vừa mới dứt lời, chỉ thấy vô số vết nứt bắt đầu tuôn động, trong chốc lát liền bao trùm toàn thân Dạ Côn, phóng nhãn nhìn đến, lúc này Dạ Côn tựa như một cái hắc động, ngoại trừ còn hình người ra, đã không còn gì khác.
Ngay cả Không Không cũng dung nhập vào.
- Nhanh như vậy đã thi triển tuyệt kỹ, ta sợ lúc nữa ngươi không còn chiều nào khác.
Quỷ Súc Thiên Tôn từ tốn nói, nhưng chỗ sâu trong mắt tựa hồ tuôn ra một cỗ ngưng trọng.
- Đã đủ để đối phó với ngươi.
Dạ Côn gầm thét một tiếng, vết nứt không gian chậm rãi toát ra từ sắc liệt diễm.
- Hừ!
Quỷ Súc Thiên Tôn tiện tay trảm, kiếm khí to lớn nửa vầng trăng đánh tới Dạ Côn, lưu lại trên mặt đất một đạo lỗ khảm thật sâu.
Song khi kiếm khi tiếp xúc với Dạ Côn, trong nháy mắt liền bị không gian hấp thu hết, chỉ còn hai đoạn bay sượt ra sau.
- Vô dụng!
Dạ Côn quát lạnh, cả người lao lên phía trước, tốc độ khủng khiếp triệt để bùng nổ, ngay cả Quỷ Súc Thiên Tôn đều cảm thấy kinh ngạc không thôi.
Àm!
Nắm đấm của Dạ Côn hung hăng thống kích vào bụng Quỷ Súc Thiên Tôn, Quỷ súc trực tiếp bay ra ngoài, không thấy bóng dáng, mà lúc này quyền phong mới bắt đầu tuôn ra, nói rõ quyền phong đều không theo kịp tốc độ của Dạ Côn.
Rõ ràng hiện tại Côn ca đã biến thái tới trình độ nào.
Đột nhiên, Quỷ Súc Thiên Tôn xuất hiện ở sau lưng Dạ Côn, Vạn Hồn Kiếm trong tay mang theo uy lực khủng bố chém về phía Dạ Côn.
Bich!
Dạ Côn không thèm trảnh, chỉ thấy Vạn Hồn Kiếm trực tiếp bị gãy mất.
Quỷ Súc Thiên Tôn tay cầm Vạn Hồn Kiếm nói thầm một tiếng:
- Không có khả năng!
Mà Dạ Côn chậm rãi xoay người, duỗi tay nắm chặt kiếm gãy, tay phải dùng lực.
Chuôi kiếm trực tiếp tiến vào ngực Quỷ Súc Thiên Tôn, Quỷ Súc Thiên Tôn ngốc ngốc nhìn. .. lập tức lại ngẩng đầu nhìn về phía Dạ Côn.
- Từ khi nào ngươi biến mạnh như vậy?
- Ta cũng mới vừa biết.
Dạ Côn ăn ngay nói thật, không dùng không biết, vừa dùng liền giật mình.
- Quỷ Súc Thiên Tôn, nếu người còn không dùng ra thực lực chân chính, chỉ sợ đến lúc đó sẽ không còn cơ hội.
Dạ Côn phát ra cảnh cáo cuối cùng, chiến đấu kế tiếp, sẽ không giống vừa rồi, cho ngươi một quyền nhẹ nhàng.
Chuôi kiếm ở trong ngực dần dần bị Quỷ Súc Thiên Tôn hấp thu hết phần bụng lõm vào tại thời khắc này phục hồi như cũ.
- Ngươi có tư cách khiến bản tôn nghiêm túc! Có thể khiến tiểu thư xem như đối thủ, quả nhiên lợi hại. Vậy ta liền diệt trừ ngươi thay tiểu thư!
Vừa mới dứt lời, chỉ thấy dung mạo anh tuấn dần dần rút đi, lần nữa hóa thành huyết vân.
Dạ Côn cảm thấy đối phương hẳn muốn lộ ra bản thể.
Không biết bản thể đối phương đến cùng là quái vật gì.
Dần dần, xuất hiện ở trước mắt Dạ Côn, đúng là một con quái vật, trên thân thể xuất hiện vô số khuôn mặt, có dữ tợn, có cười, có thút
thít, Có điên cuồng...
Dạ Côn mắc chứng sợ hãi những thứ tập trung thấy cảnh này, toàn thân đều run lên.
- Khặc khặc khặc... Sợ rồi sao! Còn phát run.
Một khuôn mặt trong đó đột nhiên cười nói.
- Thật là buồn nôn... ngươi không thể đổi một cái thân thể nào khác sao? Ta nghiêm túc đấy.
Quỷ Súc Thiên Tôn vỗ nhẹ vào mặt mình, nhẹ nhàng nói ra:
- Thân thể đẹp như thế, chỉ là các ngươi không biết thưởng thức mà thôi.
- Thật ngại quá, thẩm mỹ quan chúng ta khác biệt, chúng ta vẫn nên nanh chóng giải quyết đi.
Dạ Côn không chịu nổi.
- Vậy ta liền thành toàn cho ngươi!
Quỷ Súc Thiên Tôn chiến ý tăng vọt, giờ khắc này đưa tới thiên địa cộng minh, phảng phất toàn bộ thiên hạ đều là y, bầu trời xanh thẳm đỏ ngòm như máu.
Còn không đợi Dạ Côn kịp phản ứng, nắm đấm của Quỷ Súc Thiên Tôn đã đánh tới.