Rất lâu trước kia có một vị lão đạo từng nhắc nhở bổn quân.
- Lão đạo kia hiện đang ở đâu?
Diệp Hoa lạnh giọng hỏi, ánh mắt tản ra hàn mang, lão đạo chính là cái gai trong lòng Diệp Hoa, một ngày không rút, sẽ khó chịu không
thôi.
- Bổn quân cũng không biết.
- Trở lại chuyện chính, năm đó nhân số dị tộc rất nhiều, bổn quân đương nhiên phải chèn ép bọn họ, miễn sau này nguy hại nhân gian.
Dạ Côn nghĩ lại, đứng ở vị trí Đế Quân, khẳng định phải suy tính rất nhiều, xử lý như thế quả thật không có vấn đề gì.
- Đã nhiều năm như vậy, nhân số dị tộc cũng không còn nhiều, mà đám dị tộc vạn năm trước cũng đã hóa thành cát bụi, dị tộc thế hệ này chỉ cầu sống sốt, ta cảm thấy ít nhất nên cho bọn họ đất đai sông ngòi để sinh hoạt.
Dạ Côn chủ trương nói ra.
Đế Quân nhìn Dạ Côn nói ra:
- Bổn quân có thể thỏa mãn yêu cầu của ngươi, nhưng nếu như sau này dị tộc náo động, ngươi sẽ phải gánh lấy nhiện vụ tiêu diệt bọn chúng, dù sao cũng là người cho đảm bảo cho bọn chúng.
- Được.
Dạ Côn đáp ứng, mặc dù chỉ ở đó ba ngày, nhưng Dạ Côn cảm thấy dị tộc không người hiếu chiến, nhưng nếu như ăn no rồi, liền sẽ kiếm chuyện để làm. .. không ai biết được sau khi dị tộc no đủ rồi sẽ làm ra chuyện gì.
- Bổn quân sẽ cho bọn chúng đất đai sông ngòi.
Sau khi nói xong, ánh mắt Đế Quân nhìn về phía Thượng Hiền.
- Đông U Thành năm đó có thể nói là xưng bá một phương, bốn phương triều bái, nói thật, bổn quân còn rất cao hứng nhìn thấy, dù sao ngươi cũng sẽ xử lý một chút việc vặt trên Huyền Nguyệt đại lục, không cần bổn quân đi xử lý, nhưng vị Diêm Dương Văn này không thích nha, từ bên trong cản trở, cho nên mới xuất hiện thân ảnh của Thần tộc.
- Huống hồ thời điểm đó, ngươi quả thật quá phách lối, bị diệt, cũng không phải hoàn toàn là trách nhiệm của ai, mà là đến từ bản thân
ngươi.
Thượng Hiên nắm chặt nắm đấm, bởi vì Đế Quân đang nói thật, ngay cả thê tử của mình cũng nói. .. năm đó mình rất là hung hăn càn quấy, bằng không sao có thể bị quần công.
- Nói tới chỗ này, các ngươi hẳn rất tò mò thân phận của Diêm Dương Văn, phía sau y đến cùng là ai.
Ngữ khí Đế Quân mang theo một cỗ ma lực, tựa như một vị nữ tử trẻ tuổi đang dần thoát y, sắp được nhìn thấy thứ không thể tả.
Lúc này Đế Quân dùng một chút, nhìn về phía Dạ Côn cười nói:
- Ngươi hẳn nhận biết.
- La Sát.
Dạ Côn không hề nghĩ ngợi, nói thẳng ra.
- Không hổ là người trẻ tuổi ưu tú nhất bổn quân từng gặp qua.
Dạ Côn: ........
Côn ca từ nhỏ đã được đại nhân vật khen, đến cuối cùng liền Đế Quân cũng tới khen, Côn ca thật sợ bị nãi chết.
- Bổn quân dẫn đầu Thần tộc không biết bao nhiêu tuế nguyệt, trong năm tháng dài đằng đẵng cũng phong ấn không ít yêu ma, nhưng nếu thiên hạ yêu ma xuất hiện, vậy cũng là pháp tắc cần, cho nên bổn quân cũng không giết chết chúng nó, mà chỉ phong ấn, năm đó vị Diêm Dương Văn này chính là người canh giữ phong ấn.
- Bản lĩnh La Sát hết sức đặc biệt, thời điểm vừa mới gặp nàng, bổn quân kém chút liền tin chuyện hoang đường của nàng, nhưng nàng nói cũng không phải không có lý, cho nên tụ tập rất nhiều người cùng chung chí hướng, bán mạng cho nàng, cho dù bị phong ấn, La Sát cũng có thể thuyết phục Diêm Dương Văn bán mạng vì nàng.
- Mà Diêm Dương Văn làm hết thảy, cũng vì muốn chúng ta tự giết lẫn nhau, mục đích suy giảm quyền lực, mà ở bên trong Thần tộc, còn có không ít mật thám, nếu như lần này không phải bổn quân cùng Ma Quân diễn kịch, chỉ sợ còn không phát hiện ra được.
- Đáng tiếc La Sát thua bổn quân, lần này cũng không hiện thân, mà lần Tiết Khánh Nguyên kia của các ngươi, Hình Thiên đến tìm La Sát, kịp thời ngăn cản La Sát, chẳng qua là không nghĩ tới La Sát từ bỏ kế hoạch, đều nhờ Dạ Côn ngươi dỗ dành.
Dạ Côn mím môi, không ngờ La Sát còn có chuyện xưa như thế, thế nhưng La Sát ở trong mắt Dạ Côn, bất quá chỉ là một tiểu cô nương, thích ăn vịt nướng, thích chơi khắp nơi.
Căn bản không nghĩ đến mặt khác.
- Đúng rồi, ta còn muốn giới thiệu một người cho các ngươi biết.
Đế Quân cười cười, tiện tay vung lên. ..
Chỉ thấy một bóng người xinh đẹp đi ra, thấy hình bóng xinh đẹp này, Dạ Côn đều choáng váng, Dạ Tư Không cũng khó có thể tin.
Bởi vì người kia chính là Hoa Sa La!
- Ngươi lại là một thám của y!
Dạ Tư Không khó có thể tin, nghìn tính vạn tính đều không tính ra, Hoa Sa La lại là người của Đế Quân.
Đế Quân cười nói:
- Nàng cũng không phải mật thám, mà là nữ nhi của bổn quân.
Phốc!
Da đầu của Dạ Côn tê dại, Hoa Sa La lại là nữ nhi của Đế Quân, mình thế mà ngủ với nữ nhi của Đế Quân...
- Ngươi thế mà nhẫn tâm đẩy nữ nhi của mình đi làm mật thám, đúng là điên rồi.
Dạ Tư Không trầm giọng nói ra, nhất cử nhất động của mình đều bị y chưởng không, Dạ Tư Không vừa tức giận, vừa bất đắc dĩ.
Đế Quân lắc đầu:
- Ta đương nhiên không đành lòng để nữ nhi của mình phiêu bạc ở bên ngoài, là nàng chủ động xin đi.
- Không có khả năng, từ trước đến giờ ta chưa từng nghe nói ngươi có con cái!
Dạ Tư Không chất vấn, đây nhất định là giả.
Để Quân ngượng ngùng cười nói:
- Lúc còn trẻ bổn quân cũng là người phong lưu phóng khoáng, các ngươi hiểu.
Mọi người: ......
- Kỳ thật người đầu tiên bổn quân phát hiện chính là Chu Hoài Nhân, theo Chu Hoài Nhân điều tra, liền có thể tra càng nhiều... nhưng bổn quân không thể tự mình đi xử lý, cho nên cần một thiếu niên ổn trọng, tuổi trẻ tài cao tới làm thay.
Côn ca lại được tán dương, đều có chút ngượng ngùng.
- Đế Quân, ta còn muốn biết một chuyện.
Dạ Côn nói ra.
- Hỏi.
- Cổ Sâm Thụ là ai?
- Biết ngay người muốn hỏi chuyện này, Hình Thiên, biến cho hắn xem.
Chỉ thấy Hình Thiên đứng ở phía sau dần dần biến hóa bộ dáng, Dạ Côn đều choáng váng! Cổ Sâm Thụ lại là do Hình Thiên biến thành.
- Dạ Côn, bổn quân từ sớm đã quan tâm ngươi, hai vị Thiên Tôn lão sư của ngươi là hảo hữu của bổn quân, năm đó bọn họ tính một quả, tương lai không lâu, sẽ có một thiếu niên đầu trọc xuất hiện, hắn sẽ là một nhân vật trọng yếu.
Đầu trọc... khóe miệng Dạ Côn hơi hơi run rẩy, xem ra là hai vị Thiên Tôn nhìn thấy mình đầu trọc, cho nên mới truyền công ...
- Nếu như không có Dạ Côn ngươi, ta nghĩ các ngươi sẽ không ngồi cùng một chỗ.
Đế Quân cười nhạt nói, phát huy mưu kế vô cùng nhuần nhuyễn, ngay cả Dạ Tư Không từng trải cũng không phải đối thủ.
Dạ Côn nghĩ như vậy, khó trách hôm qua Hình Thiên thả ngoan thoại, nguyên lai là muốn mình tụ tập tất cả mọi người, sau đó Đế Quân liền ra giải thích.
- Chuyện của Dạ Dương người nói thế nào?
Dạ Tư Không lạnh giọng hỏi.
Đế Quân nhìn thoáng qua Diêm Dương Văn quỷ ở bên ngoài.
- Bản sự vung nồi không tệ! Chuyện gì cũng có thể vung...
Dạ Tư Không không phục, tín niệm nhiều năm như vậy, không thể bởi vì mấy câu nói liền mặc kệ.
Hơn nữa nhìn nụ cười lão đầu này, giống như là đang cười nhạo mình vậy...
- Các ngươi hẳn biết Bùi Thiên đi, chính là thuộc hạ của Diêm Dương Văn, lần này bạo động cũng có thân ảnh của y.