Bài đăng này làm xôn xao web đen.
Nhiều người bình luận dưới bài đăng, cao thủ các nước có đủ.
Ai cũng không dám tin là người này nói sự thật.
“Chiến sĩ ở mỗi đất nước đều là những người mạnh nhất! Dù cảnh giới thực lực của một người đạt tới cực hạn, đạt tới độ cao hơn người cũng không thể đối kháng với quân đội của một quốc gia! Rõ ràng anh đang lan tin đồn!”.
Một cao thủ kiếm thuật của nước Y lên tiếng chất vấn.
“Đúng vậy, mặc dù nước Dick không phải cường quốc, nhưng suy cho cùng cũng là quốc gia có đến mấy triệu người dân, quân đội mấy trăm nghìn người. Hơn nữa, quốc gia đó toàn dân là binh sĩ, bất cứ một người dân nào cũng có thể cầm súng chiến đấu. Sao lại có người không biết sống chết chạy tới đó làm loạn, còn đi một mình?”.
Cao thủ quyền kích của nước F cũng hùa theo bình luận.
“Thật nhảm nhí!”.
Bình luận thứ ba xuất hiện.
“Tôi thà tin rằng Chúa đang trừng phạt nước Dick!”.
“Tôi thà tin rằng tôi là Chúa!”.
Người thứ tư, thứ năm đồng loạt lên tiếng.
Những bình luận bên dưới cơ bản đều khác nhau.
Không ai dám tin vào chuyện kinh hãi thế tục đó.
Đó là quân đội của một đất nước!
Ưu thế của bọn họ không phải về nhân số, mà là độ mạnh của cơ khí quốc gia và sự đáng sợ của khoa học kỹ thuật hiện đại.
Một võ giả khổ tu mười năm hay hai mươi năm, đánh ra một quyền chưa chắc đã có uy lực của một viên đạn.
Cho dù có thể có uy lực đáng sợ như vậy thì có thể đánh ra được mấy quyền?
Nhưng trước mặt vũ khí chiến tranh thì khác!
Tập hợp sức mạnh của cả quốc độ, bọn họ có thể vận chuyển mười, một trăm thậm chí là một nghìn tên lửa đạn đạo tấn công những võ giả này!
Một quyền đối chọi với uy lực bùng nổ của tên lửa đạn đạo ít nhất phải là cao thủ siêu cấp trên tông sư, muốn liên tục đánh ra hàng trăm nghìn quyền như vậy đã vượt qua cực hạn của nhân loại theo kiến thức bình thường.
Cho nên một mình chiến đấu với nghìn quân là chuyện không thể!
Có lẽ một người có thể giết chết hàng nghìn vạn người, nhưng muốn tiêu diệt quân đội trên mười nghìn người của một quốc gia thì với bất cứ ai mà nói cũng là chuyện nghìn lẻ một đêm.
Dưới bài đăng toàn là câu hỏi nghi ngờ, thành viên đội Cấm Vệ cũng hồi hộp xem lướt qua.
Nhưng người đăng bài không giải thích gì nhiều với những người đó, chỉ đăng vài bức ảnh.
Trên ảnh là cảnh sa mạc bên ngoài biên cảnh nước Dick.
Lúc này, cả sa mạc đã máu đổ thành sông, thi thể đầy đất.
Vô số người dùng trên web đen lướt xem bức ảnh đó.
Thành viên đội Cấm Vệ cũng chú ý đến bức ảnh đó.
Người trong ảnh cách chiến trường rất xa, bọn họ không nhìn rõ hình dạng của người đang chiến đấu với chiến sĩ nước Dick.
Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy bóng người thẳng tắp nhưng mơ hồ xuất hiện trên bức ảnh.
Anh toàn thân đầy máu, cứ vậy đứng giữa thi thể vô số chiến sĩ nước Dick, quay lưng với người chụp ảnh, chỉ nhìn chằm chằm phía trước.
Ở phía trước, người của nước Dick đông đen.
Nhưng lúc này không ai trong bọn họ không dám tiến tới.
“Mau phân tích xem bức ảnh này có qua xử lý hậu kỳ không”.
Hứa Chỉ Sương lập tức ra lệnh.
Zero sực tỉnh, vội vàng lưu bức ảnh lại, sau đó mở phần mềm phân tích ra.
Một phút sau, vẻ mặt của Zero trở nên vô cùng đặc sắc.
“Bức ảnh không qua xử lý gì, là thật!”.
Mọi người kinh hãi.
“Nói vậy là thật sự có người… đang đại khai sát giới ở nước Dick?”.
Hứa Chỉ Sương lắp bắp.
“Đội trưởng! Người này… phải chăng là người mà cấp trên cho chúng ta điều tra?”.
A Mai ở cạnh hỏi.
“Không rõ, nhưng giờ xem ra chuyện nước Dick sẽ gây chấn động thế giới. Mọi người hãy đi theo tôi, ngay lập tức lên đường đến nước Dick! Mau!”.
Hứa Chỉ Sương nói.
“Vâng!”.