TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm Chính
CHƯƠNG 4537 VẬY TỨC LÀ ÍT NHẤT LÀ CẤP THIÊN SỨ ĐÚNG KHÔNG?

Lâm Chính khẽ chau mày, đưa tay lên chỉ điểm.

Vụt...

Nguồn sức mạnh tinh thuần tạo thành bức bình phong trước mặt anh.

Keng keng...Những đường sáng kia đập vào bức bình phong nhưng chẳng làm gì được.

“Cái gì?”, Huyết Sa giật mình.

“Đội trưởng, sức mạnh mà người này phóng ra giống như của thánh thần vậy. Hơn nữa độ mạnh còn cao hơn của chúng ta nữa”, một người đàn ông bỏ kính xuống, đôi mắt ánh lên ánh sáng xanh.

“Chắc chứ”, Huyết Sa quay lại hỏi.

“Theo số liệu phân tích thì là vậy. Sức mạnh thánh thần của người này cao gấp đôi chúng ta”

“Vậy tức là ít nhất là cấp thiên sứ đúng không?”, Huyết Sa không thể tin.

“Ở web đen thì đạt tới cấp SSS rồi. Đội trưởng, xem ra điều chúng ta lo lắng là đúng”.

“Không cần căng thẳng, phóng toàn bộ hỏa lực đi”, Huyết Sa nói.

Đám đông điên cuồng bóp cò. Cơn mưa lửa đạn phóng về phía Lâm Chính. Nhưng dù bọn họ có tấn công như thế nào thì bức bình phong trước mặt Lâm Chính cũng không hề dao động. Nó giống như một tấm bia đá cực dày chống lại mọi sự tấn công vậy.

Lâm Chính từ từ bước về phía tiểu đội Thiên Sa.

“Tản ra”, Huyết Sa nín thở, hô vang.

Trong nháy mắt mười ba người lập tức tản ra bốn phía.Đúng lúc này Lâm Chính cũng vung tay.Nguồn sức mạnh đáng sợ bùng nổ tỏa ra bốn phương tám hướng.

13 người mặc dù né được quyền đấm của Lâm Chính nhưng đòn tấn công vẫn tạo ra sức mạnh khiến họ không thể né kịp.

Tất cả đều bay bật ra. Dù là Hakuoh ở phía xa thì cũng không tránh được, tất cả đều ngã ra đất, khó có thể đứng dậy được.

“Đáng sợ quá”, Hakuoh chật vật bò dậy.

“Đòn tấn công này không khác gì bom cỡ nhỏ”, Thiên Sứ Tình Yêu lầm bầm.

Một đòn tấn công thôi mà có uy lực tới vậy. Thật quá khủng khiếp.

“Anh ta là người của Long Quốc à? Long Quốc từ khi nào mà có một kẻ mạnh như vậy chứ?”, có người hỏi. Thế nhưng không ai có thể trả lời.

“Lùi về sau”.

Huyết Sa đứng vững lại và hô lên. 13 người cố gắng lùi về sau. Lâm Chính không định nương tay, nắm đấm của anh nhanh như điện xẹt, dội tới trước.

Ầm! Anh vung tay lên, cú đấm như rồng gầm giáng xuống Kình Sa đứng ngay phía trước.

Kình Sa tái mặt, vội lấy dao ra đỡ. Thế nhưng thanh sắt trong tay cô ta sao có thể chặn được đòn tấn công ghê người đó?

“Tránh ra”.

Lúc này Hổ Sa lao lên, hai tay đan chéo trước ngực. Cánh tay hắn phóng ra ánh sáng xanh, tạo thành một tấm khiên trong suốt.

Bùm! Lửa bắn tung tóe, tấm khiên nổ tung.

Hổ Sa bay bật ra sau, hai cánh tay bị nát bấy nhầy, hắn tông vào Kình Sa và đập mạnh xuống đất.

“Á”, tất cả đều tái mặt.

Bọn họ hiểu sức mạnh đáng sợ từ tấm khiên của Hổ Sa, vậy mà nó không đỡ nổi một giây trước đồn tấn công của Lâm Chính.

“Nhanh lên”, Huyết Sa run rẩy gầm gừ.

Đám đông lại rút vũ khí ra chém về phía Lâm Chính. Kình Sa vội bò dậy, đâm con dao xuống đất.

Lâm Chính đang định tấn công thì bỗng cảm nhận được điều gì đó sai sai. Anh phát hiện ra mặt đất phóng lên ánh sáng vàng.

Từng đường sáng đan xen vào nhau lấy anh làm trung tâm.

“Đây là trận pháp sao?”, Lâm Chính ngạc nhiên.

Đọc truyện chữ Full