Hai người đi theo người phục vụ vào cổng nhỏ bên cạnh quầy bar.
Vào cổng, men theo hành lang quanh co, đến trước cánh cửa sắt ở cuối đường.
Trước cửa sắt có bảo vệ, người phục vụ nhỏ giọng nói vài câu, bảo vệ nhìn lướt qua Thiên Nga Đen và Lâm Chính một lượt, sau đó mở cửa sắt ra.
Sau cửa sắt có một thang máy.
“Mời vào”.
Bảo vệ lên tiếng.
Hai người đứng dậy.
Người phục vụ vào trong, sau đó bấm vào nút tầng hầm số 5.
“Quán bar này cũng lớn thật”.
Lâm Chính nói.
“Đương nhiên, tầng một là nơi uống rượu, nhưng xuống phía dưới thì là nơi kích thích, có chỗ đấm bốc, cũng có thiên đường của đàn ông, ở đây cái gì cũng có, chỉ cần anh có tiền”.
Thiên Nga Đen lên tiếng.
“Đây là Thánh Thành kia mà!”.
Lâm Chính hơi bất ngờ.
“Không sai, đây đúng là Thánh Thành! Nhưng suy cho cùng nó chỉ là một thành phố, một thành phố phồn hoa!”.
Thiên Nga Đen cười đáp.
Lâm Chính không nói thêm nữa.
Chẳng mấy chốc, thang máy đã xuống tầng năm dưới lòng đất.
Hành lang tầng năm lạnh thấu xương, ánh đèn vô cùng u ám.
Trong mơ hồ có thể nghe được một vài tiếng la mắng và gào thét.
Người phục vụ đi phía trước dẫn đường như không có chuyện gì, đến một căn phòng ở phía cuối hành lang.
Hắn cẩn thận gõ cửa.
Vách ngăn trên cửa sắt mở ra, lộ ra một đôi mắt âm u, nhìn lướt qua bọn họ, sau đó mở cửa sắt.
“Thiên Nga Đen đại nhân, mời vào”.
Người phục vụ nói với Thiên Nga Đen.
Thiên Nga Đen gật đầu, đi thẳng vào phòng.
Nhưng khi hai người vừa vào phòng.
Vèo vèo vèo…
Nhiều súng ống nhắm thẳng vào hai người họ.
Đồng thời có mấy luồng khí kình đáng sợ nhắm vào Thiên Nga Đen.
“Ồ?”.
Lâm Chính cực kỳ kinh ngạc, nhìn về phía chủ nhân của khí kình.
Mặc dù số khí kình này đối với anh mà nói chẳng là gì, nhưng ở Forever Night cũng thuộc hàng cao thủ.
Đẳng cấp như Thiên Nga Đen đương nhiên không là gì trong mắt bọn họ.
“Hailey, nếu tôi là ông, tôi sẽ không làm ra hành động vô lễ như vậy!”.
Thiên Nga Đen nói, gương mặt hết sức bình tĩnh lạnh lùng.
“Thiên Nga Đen đại nhân, chuyện của tổng bộ chúng tôi đã biết rồi, nghe nói là một tên điên hủy diệt tổng bộ, ngay cả Dạ Vương đại nhân cũng bị giết! Bây giờ bên ngoài nguy hiểm, đương nhiên tôi phải cẩn thận”.
Lúc này, một người đàn ông da ngăm đen bụng phệ trước bàn ông chủ đứng dậy, lấy điếu xì gà bên miệng xuống, lạnh lùng nói: “Tôi muốn biết, mọi người đều đã chết, vì sao… cô vẫn còn sống?”.
“Tôi đến để tìm Hắc Hoàng! Hailey, nếu ông biết tung tích của Hắc Hoàng thì nói tôi biết, tôi không có hứng thú trả lời còn câu hỏi của ông”.
Thiên Nga Đen nói thẳng, trong lời nói tràn đầy vẻ kiêu ngạo.
“Hắc Hoàng? Không không không, Thiên Nga Đen đại nhân, cô không thể sai khiến chúng tôi làm bất cứ việc gì, tôi phải làm rõ lý do của chuyện này, giờ tôi không tin được ai hết!”.
Người đàn ông tên Hailey lạnh lùng lên tiếng.
Forever Night đột nhiên bị hủy khiến mỗi người đều bất an.
Thiên Nga Đen nhíu mày nhìn Hailey, sau đó lên tiếng: “Các ông hãy tắt tất cả thiết bị điện tử sau đó tôi sẽ nói cho ông biết đáp án!”.
“Thiên Nga Đen, cô muốn làm gì?”.
Hailey hỏi.
“Tôi không nói lần thứ hai, các ông phải làm theo ngay”.
Thiên Nga Đen nói.
Vẻ mặt Hailey thay đổi, âm thầm nháy mắt ra hiệu cho thuộc hạ.
Hiển nhiên, ông ta sẽ không ngoan ngoãn làm theo lời Thiên Nga Đen.
Nhưng lúc đó, Lâm Chính đột nhiên lên tiếng.
“Thiên Nga Đen, những người này… Hắc Hoàng biết sao?”.
“Mỗi lần Hắc Hoàng đến Thánh Thành, Hailey và những người khác sẽ cung cấp tiện nghi”.
Thiên Nga Đen nói.
“Đã vậy thì không cần bọn họ tắt thiết bị điện tử nữa. Với năng lực của Hắc Hoàng, nếu thiết bị liên lạc của tất cả mọi người đều mất liên lạc, ngược lại sẽ dẫn tới nghi ngờ”.
Lâm Chính bình tĩnh nói.
“Anh có ý gì?”.
Thiên Nga Đen ngạc nhiên nhìn anh.
Lâm Chính đi tới, nhìn chằm chằm Hailey, thản nhiên nói: “Tôi muốn biết Hắc Hoàng ở đâu, các ông có sẵn lòng phối hợp với tôi không?”.
“Cậu là ai?”.
Hailey hỏi.
“Tôi chính là người đã diệt Forever Night”.
Lâm Chính nói thẳng.
Dứt lời, trong phòng im lặng như tờ.
Hô hấp, nhịp tim của mọi người như dừng lại vào giờ phút này.
Hailey kinh ngạc, cầm súng trên bàn nhắm vào Lâm Chính.
Nhưng súng vừa cầm lên.
“A!”.
Hailey kêu lên thảm thiết, ném súng xuống.
Cây súng vừa rơi xuống đất nhanh chóng biến thành màu đỏ, chỉ một giây sau đã hóa thành sắt nóng chảy…
Đám người Hailey sợ hãi biến sắc.
Lần này xem như bọn họ đã biết anh không nói dối!
“Tôi sẵn sàng phối hợp với cậu, tôi sẵn sàng!”.
Hailey vội vàng hét lên.
Ông ta hiểu Thiên Nga Đen đã đầu hàng người này.
Ngay cả Forever Night còn không đối phó được với người này, ông ta dựa vào đâu mà chống cự?
“Thông minh”.
Lâm Chính gật đầu: “Trả lời câu hỏi của tôi trước đi!”.
“Hắc Hoàng sắp đến Thánh Thành, tối nay cậu ta sẽ qua đêm ở Thánh Thành, ngày mai sẽ rời đi!”.
Hailey vội vàng nói.
“Hắn đến Thánh Thành làm gì?”.
Lâm Chính hỏi.
“Tôi không biết… Mỗi năm hắn đều đến Thánh Thành vào đêm vọng Giáng sinh. Hắn đến đây nhiều lần rồi nhưng tôi chưa bao giờ gặp được hắn, càng không thể biết được hắn đến để làm gì”.
“Tôn thượng, với tính thận trọng của Hắc Hoàng, chắc chắn hắn sẽ không đi phương tiện giao thông công cộng đến đây”, Thiên Nga Đen nói.
“Tôi biết”.
Lâm Chính liếc sang Hailey: “Các ông làm sao liên hệ với Hắc Hoàng?”.
“Nhà hát kịch Đức Mẹ…”, Hailey nói.
“Nhà hát kịch?”.
“Đúng, chúng tôi sẽ đặt vật mà Hắc Hoàng cần ở nhà hát kịch, hắn lấy thứ đó rồi sẽ đi làm việc của mình. Trừ chuyện này ra, chúng tôi không có bất cứ giao thiệp nào”.
“Vật Hắc Hoàng cần là gì? Tiền sao?”.
Lâm Chính hỏi.
“Không phải, là hoa, loại hoa rất quý hiếm, chỉ Thánh Thành mới có!”.
“Hoa đâu?".
“Mau đi lấy hoa tới đây!”.
Hailey hét lên.
Chẳng mấy chốc, một thuộc hạ đưa một chiếc hộp đen tới đặt trước mặt Lâm Chính, sau đó mở ra.
Trong nháy mắt, một luồng ánh sáng tỏa ra từ trong hộp.
Lâm Chính ngạc nhiên, cúi đầu nhìn.
Trong hộp có những đóa hoa trắng tinh.
Đáng ngạc nhiên hơn là, số hoa này… lại phát sáng!
“Đây… Đây là?”.
Lâm Chính kinh ngạc, trong đầu dường như đã nghĩ tới gì đó…