Tống Thu không để ý đến cảm xúc của Triệu gia, hắn đầy hớn hở tới trước mặt Sở Trần, háo hức nhìn Sở Trần.
“Anh rể, biểu hiện của em thế nào?”
Tống Thu tràn đầy vui mừng, chờ đợi khen ngợi, “Em một chiêuliền đánh bại Triệu Sơn, thật không ngờ.”
Tống Thuđắc ý.
Sờ Trần mỉm cười, “Nam QuyềnTống Thu, một tiếng hót kinh người.”
Tống Thucười sung sướng.
ờ bên cạnh, Tống Nhanliếc mắt, “Cậu vừa bước lên lôi đài, Sở Trần đã nói một chiêu cậu liền có thể đánh bại Triệu Sơn.”
Tống Thu há to miệng, ngây người nhìn Sở Trần, “Cái này mà anh rể cũng cỏ thể nhìn ra sao?”
“Nghề nghiệp của ta chính là tính.”
Sở Trần nói.
“Tính là gì?”
Hạ Bắc dường như đột nhiên bật chế độ trẻ con tò mò.
“Đoán mệnh vận, tính tiền đồ, tính tài vận, tính nhân duyên. Hạ thiếu gia muốn cái nào?”
Sờ Trần cười nhìn Hạ Bắc, hắn ước tính, Hạ Bắc đối cái cuối cùng cảm thấy hứng thú nhất.
“Đương nhiên là kết hôn rồi.”
Hạ Bắc buột miệng, tuy nhiên hắn chợt nhận ra mình không nên nói ra lời này vào dịp này, hắn vội ho hai tiếng để che giấu sự xấu hổ, xua tay lắc đầu,
“Tôichưa bao giờ tin thứ này.”
“Tôi tin.”
Tống Thu nói, “Chỉ cần là anh rể tôi nói, tôi đều tin.”
Tống Thu đã là một fan cứng của Sờ Trần.
Lúc này, Chu Vũ và một số võ sinh khác của Tinh Anh quyền quán cũng đã đi tới.
“Thu Ca, anh quá tuyệt vời.”
Chu Vũ nóng lòng nói.
Tống Thu mỉm cười, “Danh sư chỉ điểm.”
Vẻ mặt tràn đầy tự hào.
Không phải ai cũng có anh rể có thể chỉ điểm võ công.
Tống Thu thậm chí còn cảm thấy kiêu hãnh vào lúc này.
Lấy anh rể làm vẻ vang.
Vẻ mặt của Chu Vũ và những người khác cũng lộ ra vẻ ghen tị, nhao nhao liếc mắt nhìn Sờ Trần.
Tất cả bọn họ đều đã chứng kiến
khoảnh khắc vinh quang của Sở Trần tại buổi lễ đoạt Thanh.
Tuy nhiên, không ngờ rằng kỹ năng chỉ điểm công phu của Sở Trần lại thần kỳ đến vậy.
Có thẻ nói là sửa đá thành vàng.
“Tiểu Vũ, đem cái này mang trở về.”
Tống Thu nói, “Hãy nói với quán chủ rằng cái này là đường đường chính chính cầm về.”
“Được!”
Chu Vũ hào hứng gật đầu, vẫn liếc nhìn Sờ Trần với vẻ hâm mộ.
Thật tuyệt khi có một người anh rể như vậy.
Bọn họ cũng muốn gọi Sờ Trần là anh rẻ.
“Tống Thu, tôi không phục!”
Lúc này trên lôi đài, Triệu Sơn rốt cuộc không nhịn được nữa, tức giận gầm lên một tiếng, đồng thời thân thể nhảy lên, xông về phía Tống Thu, “Tôi không có khả năng thua cậu!”
Triệu Sơn quyền phong mạnh mẽ, nhảy tới với lực lượng mãnh liệt vô cùng.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Chương 240
Chương 240