Nếu gặp phải kẻ địch mạnh, ông ta có thể giúp ra tay.
Giết chết ngay lập tức!
Nhưng sau khi giết đối phương, mình cũng sẽ rơi vào tình trạng hư yếu.
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Tôi hiểu rồi”.
Có nghĩa là không đến lúc bất đắc dĩ, hoặc là tuyệt đối an toàn, trong tình huống còn lại một kẻ địch, không thể để Tháp Càn Khôn Trấn Ngục ra tay!
Nếu không quá nguy hiểm.
…
Tàu cao tốc lăn bánh.
Mấy người nhà họ Khương còn đứng trên sân ga, chưa rời đi.
“Diệp Bắc Minh, anh ta tên là Diệp Bắc Minh!”, đầu gối Khương Bộ Trần vỡ nứt, xương vai bị gãy.
Cơn đau dữ không thể che đậy cơn lửa giận của anh ta!
Trong mắt anh ta đầy tia máu!
Khuôn mặt anh tuấn méo mó!
Anh ta lại phải quỳ xuống.
Hơn nữa, còn xin lỗi Diệp Bắc Minh.
Khương Bộ Trần càng nghĩ càng giận, hận không thể giết Diệp Bắc Minh ngay bây giờ: “Tôi sẽ không tha cho anh ta! Diệp Bắc Minh tôi xin thề, chuyện lớn đầu tiên trong đời tôi chính là giết Diệp Bắc Minh!”
Khương Sơn Hà cũng lấy điện thoại ra, gọi một cuộc: “Điều tra một người cho tôi, Diệp Bắc Minh”.
Ông ta cất giọng băng lạnh vô tình: “Điều tra lai lịch, người nhà, thân phận của người này, tất cả thông tin!”
“Điều tra mọi thông tin từ lúc ra đời cho tôi!”
“Không được bỏ qua bất kỳ người nào!”
Khương Hàn Nguyệt cau mày: “Trưởng lão, làm vậy có phải quá…”
“Từ xưa đến nay, không ai có thể sỉ nhục gia tộc Cổ Võ!”, Khương Sơn Hà lạnh lùng nói:
“Kẻ sỉ nhục, phải chết!”
…
Trên tàu cao tốc.
Sau khi Diệp Bắc Minh nói chuyện xong với tháp Càn Khôn Trấn Ngục, trực tiếp nói với Vạn Lăng Phong: “Vạn Lăng Phong!”
“Có thuộc hạ!”
Chiến thần Lăng Phong trả lời.
Lúc này, ông ta đã hoàn toàn coi mình là thuộc hạ của Diệp Bắc Minh!
Cam tâm tình nguyện!
“Không tiếc mọi giá, đi khắp cả Long Quốc, điều trả tất cả thông tin của gia tộc Cổ Võ cho tôi”, Diệp Bắc Minh ra lệnh.
“Còn nữa, điều tra nhà họ Diệp ở Long Đô cho tôi!”
“Mấy năm nay, đặc biệt là tất cả gia tộc Cổ Võ mà nhà họ Diệp đi lại thân thiết trong hai mươi năm gần đây”.
“Trọng điểm điều tra là Diệp Minh Viễn, tôi muốn tất cả thông tin và tài liệu về ông ấy!”
Diệp Bắc Minh nói hết một lúc.
“Cái gì?”