TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Chương 307

Hạ Ngôn Hoan lấy lại tinh thần, ánh mắt có chút phức tạp nhìn thoáng qua Sở Trần, “Điều ta càng tò mò hơn là với nhiều thế lực như vậy, làm thế nào cậucó thể liên hợp bọn họ? Trong đó có mấy nhà còn có quan hệ không tệ với Hoàng Gia. Nếu như bọn họ dốc toàn lực đối phó, Hoàng Gia tất nhiên trở tay không kịp.”

Hạ Ngôn Hoan nói: “Lần này, Tống Gia nhất định sẽ làm cho giới doanh nhân Thiền Thànhthất kinh.”

Sở Trần cười, “Lão gia tửTống Gianhà chúng ta đức cao vọng

trọng, tất cả đều nguyện ý cho cái thể diện này.”

Tống Trường Thanh mặt tối sầm lại.

Vậy mà kéo tới trên người mình.

Hắn tự hỏi bản thân cũng không có mặt mũi lớn như vậy.



“Có điều, muốn nói phần thắng, cho dù chín nhà liên thủ, chưa chắc đã thương tổn đến xương tủy của Hoàng Gia.”

Hạ Ngôn Hoan nói, “Nói cho cùng, chín nhàcác ngươi, bao

gồm cả Tôn Gia, quá yếu trong lĩnh vực bất động sản. Sản nghiệp chính của Hoàng Gia, lấy Kim Than Thành làm gốc, chính là hệ thống bất động sản.”

Hạ Bắc nói, “Ý của chú Tư có nghĩa là ngay cả khi chín nhà hợp lực, cũng không thể lay chuyển sản nghiệp chính của Hoàng Gia?”

“Dù sao, nếu muốn tổn hại nghiêm trọng Hoàng Gia, thì phải bắt đầu từ Kim Than Thành, đừng quên Hoàng Gia còn có Diệp Gia giúp đỡ.”

Hạ Ngôn Hoan nói, “Đương nhiên, sau khi chín nhà liên thủ, Hoàng gia muốn đối phó Tống gia cũng không dễ dàng. Trong trận chiến kinh doanh này, tỷ lệ thắng thua giữa hai bên, ta ước tính là năm mươi năm mươi đi.”

Tống Thiên Dương hào hứng.

Năm mươi năm mươi.

Còn hơn bị Hoàng Gia đè bẹp thì tốt hơn rất nhiều.

“Vậy thì đi khách sạn Hoa Đằng đi.”

Tống Thiên Dương nói dứt khoát, “Buổi trưa ngày mai, hy vọng các nhà có thể đến.”

Tống Thiên Dương liếc nhìn Sờ Trần, “Sở Trần, cậu cũng phải cùng đi.”

Bao gồm cả Tôn Siêu Lỗitrong đó, khi những người này nói chuyện điện thoại, đều là cố ý hay vô ý nhắc tới Sở Trần.

Chín nhà hợp lực, do Sờ Trầnmột tay xúc tiến.

Sở Trần nghĩ đến rồi gật đầu.

“Có điều, cụ thể mà nói, vẫn còn có một nhà.”

Sở Trần nói, “Có lẽ vừa vặn đánh trúng yếu điểm của Hoàng Gia.”

“Còn có một nhà khác?”

Ánh mắt của mọi người lại rơi vào Sở Trần.

Thứ duy nhất có thể đánh trúng yếu điểm của Hoàng gia, chỉ có thể là bất động sản.

“Trần Ca, đừng nói là Thiền Thành, ngay cả những thành phố xung quanh Thiền Thành, có

năng lực để sánh ngang Kim Than Thành của Hoàng Gia, gần như không có.”

Hạ Bắcnhịn không được nói.

Sờ Trần khẽ cười, “Xung quanh trong miệng ngươi bao gồm cả Dương Thành sao?”

Hạ Bắc giật mình.

Quả thật, Dương Thành có không ít đại gia trong ngành bất động sản.

Tuy nhiên, Hạ Bắc trong vô thức đã bỏ qua.

Đọc truyện chữ Full