TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 361 “SỜ LUNG TUNG GÌ THẾ HẢ?”

“Bắt đầu từ hai trăm năm trước thương hội Hội Phong đã kinh doanh ngân hàng và tiền gửi, giống như kiểu tiệm cầm đồ thời cổ đại”.

“Chúng tôi nghi ngờ mẹ của cậu đã gửi đồ ở thương hội Hội Phong”, Vạn Lăng Phong nói.

Diệp Bắc Minh khẽ động trong lòng.

Mẹ đã gửi đồ gì?

“Được rồi, tôi biết rồi, ông tu luyện cho tốt, cho người tiếp tục điều tra”.

Diệp Bắc Minh quay người đi ra khỏi mật thất.

“Rõ!”

Vạn Lăng Phong nhìn bóng lưng của Diệp Bắc Minh, cung kính trả lời một tiếng, rồi mau chóng đi theo.

Trong phòng.

Tôn Thiến giống như đang nằm mơ vậy: “Nhược Tuyết, tốt quá rồi, chúng ta có công ty của mình rồi”.

“Diệp Bắc Minh này rất được mà, ấy vậy mà bỏ ra một tỷ lập công ty cho cậu”.

“Ha ha ha, sau này chúng ta giàu rồi!”

“Tớ muốn mua một căn nhà lớn, tớ muốn mua siêu xe…”

“Mình muốn thật nhiều thật nhiều trai đẹp!”

Tôn Thiến hưng phấn nói.

Hạ Nhược Tuyết đưa tay ấn lên trán của cô ta: “Câu nghiêm túc chút đi”.

“Hi hi, tớ không nghiêm túc đấy”.

Tôn Thiến vòng tay ôm Hạ Nhược Tuyết, vùi đầu vào lồng ngực cô ấy: “Tớ phải tìm bảy anh chàng đẹp trai, tối nào cũng ngủ cùng tớ, ngày nào cũng lật thẻ bài”.

*Lật thẻ bài: xuất phát từ các hoàng đế Trung Hoa xưa chọn phi tần để thị tẩm mỗi đêm. Trước mỗi bữa tối, quan thái giám sẽ chuẩn bị các thẻ bài có ghi tên từng phi tần. Hoàng đế chọn ai thì sẽ lật úp thẻ bài của người đó, và phi tần được chọn sẽ được gọi vào hầu hạ vua suốt bữa tối và buổi đêm.

Hạ Nhược Tuyết trừng mắt thật to.

Cô ấy biết cô bạn này chỉ nói cho sướng mồm.

Trên thực tế cô ta giống cô, vẫn là cô gái trong trắng.

“Sờ lung tung gì thế hả?”

“Hi hi hi, tớ cứ muốn sờ đấy, to thế này mà Diệp Bắc Minh đó lại không ăn thịt cậu, thật lãng phí quá! Vậy để tớ”, Tôn Thiến nhào đến.

“A!”

Hạ Nhược Tuyết kinh hãi kêu một tiếng, hai người đùa cười ầm ĩ.

Hai cô gái véo ngực, véo eo, véo chân của nhau.

Đọc truyện chữ Full