Ngôn Hải chỉ cười cười, cũng không nói thêm gì khác.
Sau khi tan học, anh ta đưa cô tới quán bar, cứ ngồi trong một góc xó xỉnh nào đó, yên lặng chờ cô tan làm.
Chị Lưu chú ý tới, nhịn không được bèn hỏi: “Bạn trai của em à?”
“Không… Không phải…”
Hứa Minh Tâm vội vàng xua tay, cô sợ chị Lưu hiểu lầm cái gì đó. Chị Lưu cười: “Xem ra là cũng chưa đâm thủng một tấm màng mỏng ngăn cách cuối cùng nhỉ, thời điểm mấy cô cậu trẻ tuổi mới biết yêu, uống hai ly là có thể mở miệng rồi đấy.”
“Chị Lưu, chị hiểu lầm bọn em rồi, anh ấy chỉ là đàn anh khóa trên của em mà thôi. Hôm nay Thư Hàn không đến đây được, nên em mới nhờ anh ấy đưa em về. Em không dám về một mình giữa đêm khuya thế này, em cần phải có người đi cùng ạ.”
Chị Lưu nhìn thấy mặt của Hứa Minh Tâm đã đỏ lên, liền biết da mặt cô gái nhỏ này mỏng, chỉ cười cười không nói gì.
Đến chín giờ, cô thu dọn đồ đạc rồi tan làm.
Ngôn Hải lái xe đưa cô về nhà.
Gia cảnh nhà Ngôn Hải rất tốt, vì vậy xe cũng thuộc loại hàng không tồi, tuy không so được với mấy loại xe Rolls-Royce, Phantom hay Porsche Cayenne gì gì đó, nhưng cũng là một con Audi giá tầm trung.
Cô tiện miệng nói ra địa chỉ nơi ở của Cố Gia Huy, Ngôn Hải nghe xong thì có chút bất ngờ: “Đó là khu nhà chỉ dành cho người giàu có ở, nhà cô ở đó sao?”
Hứa Minh Tâm rất muốn nói với anh rằng là bạn trai cô ở đó, nhưng lại sợ việc nam nữ ở chung một nhà bị truyền ra ngoài thì không hay cho lắm.
“Nhà em có người họ hàng ở đó.”
Ngôn Hải gật đầu.
Tin tức con gái của nhà họ Hứa kết hôn với Cố Tử Vị đã bị truyền ra ngoài rồi, nếu trong nhà người họ hàng có người bạn như vậy, chắc cũng chẳng có gì kỳ lạ.
Hứa Minh Tâm xuống xe liền khom lưng cảm ơn.
“Chắc khoảng mười giờ bốn mươi là tôi về tới nhà rồi, lúc đó tôi sẽ mở máy, nhớ gọi cho tôi đấy nhé.”
“Cảm ơn đàn anh!” .
Trên thế giới này đúng là có nhiều người tốt nha!
Hứa Minh Tâm vội vàng về nhà, vốn định trước tiên sẽ tắm cho thỏa thích, tắm xong sẽ đi làm bài tập.
Nhưng vừa vào tới cửa đã nhìn thấy Cố Gia Huy đang dựa vào cửa sổ, bình tĩnh hỏi: “Ai đưa em về nhà vậy?”
“Đàn anh của em đó.” Cô tiện miệng nói: “Em không nói nhiều với anh nữa, cơm tối em ăn rồi, em tắm rửa trước đây, một lát nữa em còn phải gọi video cho anh ấy nữa.”
Hứa Minh Tâm nhanh chóng thay giày, xỏ dép lê vào rồi vội vàng chạy lên lầu.
Mà ấn đường của Cố Gia Huy đã nhăn lại, một câu nói này của cô, thế mà lại chất chứa mấy tầng ẩn ý.
Em không nói nhiều với anh nữa, câu này có nghĩa là cô ấy không muốn nói chuyện với anh.
Cơm tối em đã ăn rồi, điều này tức là rõ ràng bữa tối ngày hôm nay, cô ấy đã đi ăn với thằng nhóc con kia.
Em tắm rửa trước đây, một lát nữa em còn phải gọi video cho anh ấy nữa.
Câu này còn nghiêm trọng hơn!
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 69
Chương 69