Đối với Liên Minh Tông Sư Cửu Thành và đám người đến xem náo nhiệt của Sở Trần, phương pháp của Liên Minh Tông Sư Cửu Thành không quan trọng, quan trọng là ván cược này có thắng được hay không.
Lấy thành bại luận anh hùng.
Sự việctối nay mặc dù sẽ có một số chỉ trích, nhưng chuyện này sẽ sớm qua đi,trong tương laikhi nhắc về chuyện này cũng chỉ có thể nói là Sở Trần thất bại.
Trong chớp mắt.
ỏ’ trung tâm vòng tròn, Sở Trần ánh mắt quét qua, hai mắt sáng như sao.
Cơ thể đột nhiên nhảy lên.
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn theo động tác của Sở Trần … Bát đại tông sư đồng thời bộc phát ra đòn công kích mạnh nhất của mình.
Oanh! Oanh! Oanh! Sờ Trần hai chân đá xuống.
Trong nháy mắt, bộc phát tiếng sấm nổ ra, thối pháp huyền diệu được thi triển, bát đại tông sư thậm chí không thể bắt đưực thối ảnh của Sở Trần, trong nháy mắt truyền tới cơn đau thấu tim truyền đến từ ngực.
Bang bang bang … Tám vị tông sư ngã xuống tứ phía như hoa rụng.
Sở Trằnquần đen áo trắng phiêu nhiên đáp xuống đất, ánh mắt quét qua, trên mặt lộ ra vẻ bình tĩnh, MĐã nhường.”
Giang Phong thổi qua.
Tất cả đều hóa đá.
Nhãn cầu sắp lồi hết ra ngoài, ngây ra như phỗng.
Trái tim đập dữ dội.
Tống Nhan cũng sững sờ, thậm chí còn quên nhìn đồng hồ bấm giờ trên điện thoại, đã ba mươi phút trôi qua.
Tay của Tôn Tiểu Nguyệt đang run rẩy khi cầm điện thoại, cô hào hứng nhìn về phía trước.
Hình ảnh Sở Trằn nhảy cao lên sau đó đá tám tám vị tông SU’ trên không trung cứ lởn vởn trong tâm trí cô.
Phòng phát sóng trực tiếp.
“A a a a, ta nhìn thấy cái gì? Đây mới thực sự là cường giả a!”
“Cái gì mà bát đại tông sư? Thời điểm tự mất mặt thi rất quả quyết, thế nhưng, khi bị đánh rụng như hoa, thì càng thêm gọn gàng mà linh hoạt.”
“Quả báo nó đến nhanh quá.”
“Nguyệt nữ hiệp chớ run tay, bổn cô nương vẫn chưa thấy sự soái khí của chồng ta đâu.”
Phòng phát sóng trực tiếp nhiệt độ đã tàng vọt.
Hiện trường.
ở đẳng xa, mọi người đã dần định thần lại, tất cả bọn họ đều vô thức phát ra một tràng pháo tay.
Vào thời khắc cuối cùng vừa rồi, Liên Minh Tống Sư Cửu Thành quá vô liêm sỉ, nhưng chiêu thức phá giải của Sở Trầnlại quá
mức tiêu sái phiêu dật, hai bên tương phản quá mãnh liệt, không ít người qua đường trực tiếp hướng về cổ vũ cho Sở Trần.
Mà lại, đến thời điểm này, tất cả mọi người đều rõ ràng ai là người đang nói dối.
Với thực lực của Sở Trần, hắn còn cần phải cầu xin gia nhập Liên Minh Tông Sư Cửu Thành sao?
Anh ta hoàn toàn có đủ tư cách để khai tông lập phái, tự mình có thể thành lập một liên minh.
“Xem ra sự thật đứng như những gì Sở Trần đã nói, vì mối quan hệ của Vệ Thu Căn với nhà họ Diệp, Vệ Thu Căn chỉ muốn lập đại cục để dạy cho anh ta một bài học mà thôi.”
Tiêu Lãng cũng định thần lại, cô và Tiêu Ly nhìn nhau.
Tiêu Ly khẽ nói: ‘Ta nghĩ không ra sẽ có kết cục này, chỉ là, vụ cá cược này …” Ánh mắt cùa mấy người đều nhìn về phía Sờ
Trần.
Trong Liên Minh Tông Sư Cửu Thành, mấy vị tông sư nhìn chằm chằm vào Vệ Thu Căn với vẻ tức giận.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Chương 467
Chương 467