Mẹ ơi đau quá!
Cầm thú, không phải người!
Ngoại tình lại còn ngông nghênh đúng không?
“Cố Gia Huy, anh đánh phụ nữ, tôi muốn tố cáo anh!”
“Em đi tố cáo đi, nói cho tất cả mọi người biết rằng Cố Gia Huy tôi đánh mông vợ mình!”
“Anh… sao anh lại nói được như thế chứ!”
Mặt Hứa Minh Tâm đỏ tới mang tai.
“Nếu em dám làm ồn nữa thì anh sẽ đánh mông em cho tới khi nó nở hoa đấy!”
Cố Gia Huy ép giọng xuống, anh nói với vẻ hung dữ.
Hứa Minh Tâm há miệng nhưng lại không dám nói câu gì.
Cô sợ đau, cũng sợ mông mình nở hoa. Ngày mai cô còn phải ngồi vào bàn học!
Cuối cùng Hứa Minh Tâm bị Cố Gia Huy bế lên xe.
“Cô Minh Tâm sao lại… mặc như thế này?”
Khương Tuấn thấy Hứa Minh Tâm bị bao bởi áo khoác thì có chút kinh ngạc, anh ta không kiềm chế được mà nhìn thêm mấy lần.
Cố Gia Huy híp mắt, trực tiếp kéo tấm màn ngăn cách ghế trước và ghế sau lên.
Hứa Minh Tâm nghe Khương Tuấn nói thế thì mới chú ý tới việc mình chỉ mặc một cái áo khoác.
Vừa rồi cô còn cãi nhau với Cố Gia Huy nửa ngày trời trong tình trạng trần truồng ư?
Hứa Minh Tâm vừa nghĩ tới đây thì máu dồn lên não, cô há to miệng nhìn Cố Gia Huy.
Cố Gia Huy thấy Hứa Minh Tâm nhìn mình như thế thì trong mắt anh có chút trêu chọc.
“Cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy, vẫn nhỏ như cũ!”
Cố Gia Huy ghé vào tai Hứa Minh Tâm rồi nói nhỏ.
Hứa Minh Tâm nghe thấy thế thì mặt cô đỏ bừng lên, cả người như muốn sụp đổ mất.
Hứa Minh Tâm nổi giận đùng đùng đưa tay lên rồi giáng cho Cố Gia Huy một cái táng.
Cố Gia Huy cũng không kịp đỡ, anh không ngờ rằng cô lại đánh mình,
Góc mặt hoàn hảo của anh đỏ bừng lên với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Khương Tuấn đang lái xe nghe được tiếng động này thì vội vàng dừng xe lại.
“Lái xe của cậu đi.”
Cố Gia Huy cất lời, anh nói rất lạnh lùng.
Khương Tuấn không dám hó hé câu gì, chỉ có thể tiếp tục lái xe.
Hôm nay cô Minh Tâm ăn thuốc súng ư? Cô ấy là người đầu tiên trên thế giới này dám đánh cậu chủ đó!
Hứa Minh Tâm run rẩy nhìn chằm chằm bàn tay của mình, dưới tình huống vừa nãy cô không hề suy nghĩ quá nhiều.
Là do Cố Gia Huy giở trò lưu manh, không liên quan gì tới mình.
“Là do anh chọc tôi trước…”
Hứa Minh Tâm ôm lấy cơ thể của mình rồi nói với giọng run rẩy.
“Anh không ngờ rằng em muốn phân chia với anh một cách triệt để như vậy.”
Giọng của anh trầm khàn, Hứa Minh Tâm có thể nghe được một chút đau thương ở trong đó.
Trái tim của cô run lên.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 111
Chương 111