TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vứt Bỏ Chàng Rể Ngốc
Chương 480

Xung quanh luyện võ trường lúc này, rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy Sở Trần, tất cả đều rất tò mò, người trẻ tuồi dung mạo hiền lành nho nhâ nảy,như thế nào mà bát đại tống sư không thể đối phó với hắn?

Sờ Trần nhanh chóng cho họ câu trả lời.

Trước sự tấn công đầy hung hăng dọa người của Vệ Thu Cãn, bộ pháp củaSỞ Trầnhuyền diệu,hắn dễ dàng tránh được còn tấn công của Vệ Thu Căn.

Vệ Thu Căn sắc mặt thay đồi đột ngột.

Sở Trần tối hôm qua không nhúc nhích nửa bước, liền đem hắn đẩy lui, nhưng lúc này, Sở Trầnbộ pháp khẽ động, thực lực phát huy càng mạnh mẽ hơn.

Bang! Vệ Thu Căn còn chưa kịp phản ứng thì cảm thấy xương sườn đau nhói, thân thể bay ra ngoài, nặng nề ngã trên mặt đất.

Có một sự náo động trong khán giả.

“Đây lả thực lực của Sở Trần sao? Quả nhiên mạnh mẽ.”



“Những tông sư bình thường thực sự không phải là đối thủ của Sở Trần.”

“Ta giờ đây đã kiến thức, thế nào là thiên tài chân chỉnh.”

Vệ Thu Căn chật vật đứng lên.

Đôi mắt hắn lóe lên dữ tợn.

Đột nhiên, một cuộc tấn công mạnh mẽ khác lại được tung ra.

Hắn không cầu có thể đánh bại Sở Trần, mà chỉ muốn tiêu hao thể lực của Sở Trần.

Theo suy nghĩ của Vệ Thu Căn, Sở Trần quá mức kỳ dị, cho dù cóHoàng Phủ minh chủ ở đây, Vệ Thu Căn cũng muốn phòng ngừa sai sót, làm mọi cách để đối phó với Sở Trằn.

Vệ Thu Căn lại bị đẩy lui.

‘Ta thua rồi.”

Lần nảy Vệ Thu Căn không đánh nữa, nếu xông lên lần nữa hắn sẽ bị thương.

Đôi mắt Vệ Thu Căn nhìn về một hướng.

“Ta sẽ thử một chút.”



Lê Trí Quân sải bước về phía trước.

Trước khi Vệ Thu Căn tiến lên, bọn họ đã hẹn trước lượt ra trận, nhằm tiêu hao thể lực của Sở Trần.

Khi Lê Trí Quản bước tới, mọi người có mặt đều nhận ra ý định của bọn họ.

Hoàng Phủ Hòa Ngọc khẽ cau mày, nhưng không nói gì.

Rốt cuộc, thứ mà Sở Trần đe dọa thách thức hôm nay chỉnh lả toàn bộ Liên Minh Tông Sư Cửu Thành, tiền đặt cược là cổ phần của Công ty Dược phẩm Cửu Thành trong tay bát đại tông sư, bát đại tông sư ra tay cũng không có gì đáng trách.

Sau khi Lê Trí Quân bị Sờ Trần đánh bại, một tông sư khác cũng bước ra ngoài.

Không cho Sở Trần thời gian để thở, trực tiếp xông lên.

“Sở Trầnmặc dù cuồng vọng, nhưng thực sự có thực lực.”

Một bên tỏng sư đang quan sát trận chiến cau mày nói, “Chúng ta thay nhau khiêu

chiến Sở Trần,dùng phương thức xa luân chiến để đối chiến Sở Trần, cho dù thắng cũng có chút... thắng mà không võ.”

“Lấy thực lực bày racủa Sở Trằn, Liên Minh trừ ngũ đại minh chủ ra, chỉ sợ thật đúng là khó tìm ra một người, có thể đánh thắng Sở Trần.”

Rất nhanh, Sở Trầnmột hơi đã đánh bại bảy vị tông sư, ánh mắt rơi vào Tiêu Thiên Hà.

Nếu không có gì ngoài ý muốn, người tiếp theo lên chiến chính là vị lão tông SƯ này.

Vẻ mặt Tiêu Thiên Hà trầm xuống.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên bên cạnh.

“Sư phụ, consẽ thay người giáo huấn hắn.”

Vừa dứt lời, một nam tử dáng người khôi ngô sải bước tới.

Trong luyện võ trường, trước mặt Sở Trần, nam tử khôi ngô, thân cao bảy thước, lưng hùm vai gấu, đôi mắt như chuông đồng, bắp tay cơ bắp cứng như đá, khiến người ta có cảm giác đầy sức mạnh.

Qua giọng nói của một số người xung quanh, Sờ Trần đã biết được danh tính của người đàn ông trước mặt mình.

Đọc truyện chữ Full