TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
CHƯƠNG 609 “CÒN PHẢI ỔN ĐỊNH LÒNG NGƯỜI!”

Mình chỉ biến mất mấy ngày.

Mấy sư tỷ đã chiếm cả Đông Doanh rồi?

Tút tút tút!

Lúc này.

Điện thoại của Diệp Bắc Minh lại đổ chuông.

Thất sư tỷ Ngọc Diện La Sát Liễu Như Khanh gọi đến: “Tiểu sư đệ, đệ làm chúng ta lo muốn chết”.

“Đệ đang ở đâu? Chúng ta đến đón đệ ngay!”

Diệp Bắc Minh chỉ đánh nói ra vị trí của mình.

Tinh tinh tinh…

Điện thoại sắp hết pin.

Trực tiếp sập nguồn.

Mấy ngày không sạc pin, nghe một cuộc đã hết pin.

Chưa đến mười phút.

Ầm!

Một chiếc máy bay chiến đấu bay đến, trực tiếp dừng trên không đỉnh đầu Diệp Bắc Minh.

Soạt! Soạt! Soạt!

Bốn bóng hình xinh đẹp lần lượt nhảy xuống.

Thập sư tỷ, cửu sư tỷ, bát sư tỷ, thất sư tỷ, đều mặc chiến giáp.

Ôm Diệp Bắc Minh vào lòng.

Kiểm tra một lượt.

Đã thành việc phải làm đầu tiên.

Chân tay, người, mắt, mũi, miệng đều không vấn đề.

Ngược lại, cơ thể còn rắn chắc hơn!

Cơ bắp nổi cuồn cuộn.

Chân tay chắc khỏe có lực.

Mấy sư tỷ thở nhẹ nhõm.

Vương Như Yên nói: “Tiểu sư đệ, đệ muốn dọa chết các tỷ hả?”

“Mấy ngày nay, đệ đã đi đâu?”

Diệp Bắc Minh giải thích một hồi.

Kể ra chuyện Từ Dần.

Mấy sư tỷ hơi bất ngờ.

Lục Tuyết Kỳ hơi không ngờ nói: “Không ngờ con cháu đời sau của Từ Phúc lại định cư ở Đông Doanh thật”.

Liễu Như Khanh hạ lệnh, cho người đến kiểm tra bên trong Tenjinja có còn bí mật khác không.

Rồi đưa Diệp Bắc Minh rời khỏi núi Phú Sĩ, trực tiếp về đến hoàng cung của Uy Hoàng.

Diệp Bắc Minh giật khóe miệng: “Các sư tỷ, các tỷ chiếm Đông Doanh thật rồi hả?”

Lục Tuyết Kỳ gật đầu: “Cũng không phải chiếm, chỉ là tất cả quân đội có sức chiến đấu đều bị các tỷ đánh bại thôi”.

“Muốn chiếm cứ Đông Doanh, không phải đánh bại quân đội là được”.

“Còn phải ổn định lòng người!”

“Còn cả những thị tộc lớn, nhóm hội, tập đoàn tài chính lớn hàng đầu, Uy Hoàng cũng không kiểm soát nổi bọn họ, tạm thời chúng ta vẫn chưa giải quyết được”.

“Tối nay có một buổi yến tiệc, chúng ta sẽ đàm phán với lãnh đạo cấp cao Đông Doanh”.

Diệp Bắc Minh hơi suy ngẫm gật đầu.

Thế còn tạm!

Liễu Như Khanh cau mày: “Chúng ta dựng một bù nhìn làm Uy Hoàng hay sao?”

Vương Như Yên hơi lo lắng: “Chúng ta làm như vậy, liệu lãnh đạo cấp cao của Long Quốc có ý kiến không?”

Đọc truyện chữ Full