TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 180

Cô nằm trên mấy tảng đá viền ao, gương mặt nóng hổi của Hứa Minh Tâm dán lên mặt đá lạnh lẽo, vô cùng thoải mái.

Hứa Minh Tâm cảm thấy mình sắp bị ngâm tan luôn rồi, nhưng cô lại không nỡ đi ra, chỉ có thể dùng cách này để hạ nhiệt. Nếu như lúc này có một khối băng lớn thì tốt biết mấy.

Đúng ngay lúc này, dường như cô thấy được có người đi tới trước mặt mình.

Hứa Minh Tâm mở to đôi mắt mơ màng, nhưng chỉ có thể nhìn thấy bóng dáng đại khái.

Rất nhanh sau đó người này đã tới gần, bây giờ cô mới có thể thấy rõ mặt mũi của anh.

Mẹ ơi, anh đẹp trai.



“Minh Tâm, em uống rượu rồi à?”

Cố Gia Huy thấy cô mãi chưa về thì tới đây tìm kiếm. Anh vừa đi vào đã thấy Hứa Minh Tâm nằm bò lên viền đá như một con báo biển thật thà.

Anh vừa đi vào là đã ngửi được mùi rượu lơ lửng trong không khí, lại nhìn xuống mấy vỏ chai lăn ở một bên. Xem ra là uống cũng khá nhiều đấy.

“Cố Gia Huy!”

Cuối cùng Hứa Minh Tâm đã nhận ra ai tới, cô nấc một cái rồi không kiềm chế được mà cười lên.

Cô bắt lấy tay của Cố Gia Huy, anh không kịp đề phòng nên bị cô kéo xuống ao.

Người anh lạnh quá, thoải mái quá.

“Ôm một cái!”

Hứa Minh Tâm giống như một con bạch tuộc bám chặt vào người Cố Gia Huy. Sau một loạt hành động thì áo choàng tắm của cô cũng nới lỏng qua.

Thậm chí Cố Gia Huy còn nhìn thấy được bóng xuân e ấp, anh không khỏi cảm thấy khô nóng.

Cố Gia Huy không kiềm chế được mà nhớ về lần say rượu trước của cô, lần đó cũng như muốn lấy mạng của anh luôn vậy.

Lịch sử luôn có thể lặp lại một cách khiến người ta bất ngờ.

“Minh Tâm, nên về thôi.”

Cố Gia Huy nhấn mạnh, giọng nói khàn trầm của anh rơi vào trong tai Hứa Minh Tâm khiến cho cô cảm thấy vô cùng thoải mái.

“Em không muốn về, em còn chưa ngâm đủ, còn chưa uống đã rượu trái cây… Anh có muốn thử không, ngon lắm đó.”

“Em say rồi.”

“Không có say mà. Chủ trọ bảo rượu này không say được.”

“Vậy em cũng phải nhìn mình uống bao nhiêu rồi chứ. Minh Tâm về thôi, nên nghỉ ngơi rồi.”

“Anh phiền quá.”

Hứa Minh Tâm có chút không kiềm chế được khát vọng muốn chặn miệng của Cố Gia Huy lại. Đầu óc của cô cũng chưa kịp nghĩ sâu xa gì thì trực tiếp đưa môi qua.

Xúc cảm lạnh băng, tựa như là thạch trái cây vậy, khá là thích thú.

Có vẻ ngon lắm!

Cố Gia Huy cảm nhận được động tác của cô mà không biết nên khóc hay nên cười.

Đọc truyện chữ Full