Nhận ra bản thân thất thố vẻ mặt Tô Diễn có hơi chút lúng túng, gã ta ho một cái nói tiếp: "Năm năm nay, thế lực với phe phái trong Ninh thị đã phân chia cố định rồi, dưới tình huống này mà có một người nữa cạnh tranh quyền thừa kế thì hậu quả khó mà lường được..."
Ninh Tịch nghiền ngẫm nhìn người đàn ông trước mặt, không thèm để ý gì mà lên tiếng: "Nếu như... cái tôi muốn chính là Ninh thị thì sao?"
Tô Diễn nghe vậy thì trầm mặt, nghiêm túc nói: "Tiểu Tịch, em đừng có làm càn, chuyện này liên quan tới rất nhiều người, nếu em cố ý quấy vũng nước đục này thì chỉ tự làm mình bị thương thôi! Em làm ảnh hưởng đến lợi ích của đám người kia thì họ có thể để yên cho em?"
Ninh Tịch cười khẩy một cái: "Ha... Lợi của đám người... lợi ích của ai?"
Luôn giả mù sa mưa quan tâm đến cô, nhưng chỉ cần hơi đụng đến lợi ích của mình thì trở mặt trong nháy mắt.
Nhìn ánh mắt giễu cợt của Ninh Tịch, trong lòng Tô Diễn như bị đâm một cái liền vội vàng nói: "Tiểu Tịch đừng hiểu lầm anh, anh không phải vì bản thân mình cũng chẳng quan tâm đến tài sản của Ninh gia, anh chỉ sợ.... đến lúc đó đứng giữa em và Tuyết Lạc, anh sẽ rất khó xử!"
Ninh Tịch vặn vặn người, hời hợt liếc gã ta một cái: "Có cái gì mà khó xử? Giữa tôi và Ninh Tuyết Lạc thì ngoại trừ cô ta ra anh có lựa chọn thứ hai sao?"
Nhìn khóe miệng nhếch lên cùng cái nhướng mày khinh thường của cô, Tô Diễn siết chặt nắm tay, hai mắt trở nên âm trầm...
Một hồi lâu sau, con mắt âm trầm rốt cuộc cũng bình tĩnh lại, khe khẽ thở dài có chút không dám đối điện với ánh mắt của Ninh Tịch.
Trước kia thì gã sẽ chẳng có chút do dự nào mà lựa chọn Ninh Tuyết Lạc, bởi vì tình yêu là sự ích kỉ, cho dù biết Ninh Tuyết Lạc làm sai nhưng gã ta vẫn lựa chọn che chở bảo vệ cho cô ta.
Nhưng bây giờ...
Gã cũng không biết mình rốt cuộc bị làm sao nữa, kể từ khi Ninh Tịch về nước thì ánh mắt của gã bắt đầu không tự chủ được mà đuổi theo cô, hơn nữa dạo gần đây càng ngày càng khó khống chế loại cảm giác xung động này...
Từ trước đến giờ Tô Diễn vẫn luôn biết rõ cái mình muốn là gì, người phụ nữ như Ninh Tuyết Lạc mới là mẫu người vợ lý tưởng mà gã hướng tới.
Nhưng tại sao những nhận thức thâm căn cố đế trong lòng gã lại từ từ tan rã...
Đúng ra gã không nên tới đây vào lúc trễ thế này, nhưng gã vẫn tới...
Bởi vì muốn gặp cô, dù là nghe cô châm chọc cũng được!
Tô Diễn bình ổn lại tâm tình rồi mềm giọng nói: "Tiểu Tịch, những lời anh nói đều vì nghĩ cho em, hy vọng em có thể nghĩ cho kỹ... nếu cần giúp gì cứ gọi cho anh."
Gã còn muốn nói thêm gì đó nữa nhưng chợt phát hiện, giữa hai người cũng chẳng còn gì để nói vì vậy ảm đạm lên tiếng: "Muộn rồi, không quấy rầy em nữa, ngủ ngon."
Cùng lúc đó trong góc, cặp mắt của Lục Cảnh Lễ đang phát sáng lấp lánh, không nhịn được nhỏ giọng nói: "Ahihi, giác quan thứ sáu của tiểu gia bắt được một chút không khí không bình thường! Tô Diễn này... ánh mắt của gã nhìn Tiểu Tịch Tịch không đúng lắm ha?"
Vừa dứt lời, áp thấp đè nén cả đêm của Lục Đình Kiêu lập tức bùng nổ.
Lục Cảnh Lễ sợ dựng đứng lông tơ lên, lau mồ hôi lầm bầm: "Cái gì đây hả trời... có phải gần đây anh Hai bị sao Thủy nghịch hành1 ảnh hưởng không, sao lại xui xẻo như vậy... tình địch một cái lại đến một cái... hơn nữa gần đây chẳng biết có chuyện gì mà trong lòng vẫn luôn bất an, cảm thấy sắp xảy ra đại sự! Thật đáng sợ..."
1 Hiện tượng Sao Thủy nghịch hành (retrograde) khởi nguồn từ việc tất cả các hành tinh di chuyển quanh Mặt Trời với tốc độ và quỹ đạo khác nhau. Vì thế, đứng từ góc nhìn của Trái Đất, Sao Thủy như đang "đi lùi" bởi nó chuyển động với tốc độ chậm hơn.
Sao Thủy là hành tinh chủ về giao tiếp, giao dịch, liên lạc, đi lại, tư duy và học hành. Mỗi năm, Sao Thủy nghịch hành khoảng 3 lần. Mỗi lần nó nghịch hành, 12 cung Hoàng Đạo lại đau đầu từ mối quan hệ giao tiếp đến đồ công nghệ. Lúc này, họ sẽ hiểu thế nào là cảm giác mọi thứ quay lưng lại với mình.
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng
Chương 570: Không khí không tầm thường
Chương 570: Không khí không tầm thường