Tiết Mộc Khê cười cười: “Anh Huy đúng là cưng chiều em thật đó.”
Cố ấy ở đây lâu như vậy, cũng hiểu quan hệ của họ, và cô ấy không hề rêu rao bên ngoài, có lẽ cũng sợ thế lực của Cố Gia Huy.
“Em là vợ chưa cưới của anh ấy, anh ấy thương em không phải là điều nên làm sao?”
“Đúng vậy.”
Khóe môi Tiết Mộc Khê khẽ cứng lại, sau đó bắt đầu dạy học cho Hứa Minh Tâm.
Hứa Minh Tâm tôn sư trọng đạo, với Tiết Mộc Khê hết sức kính trọng.
Lúc nghỉ giải lao, sợ Tiết Mộc Khê đói khát, nên lúc nào cô cũng cung cấp đồ ăn đồ uống.
Lần này cô ấy đến sớm, tám giờ có thể về, nhưng Tiết Mộc Khê áy náy, nói là do mình đến trước giờ, phí học một tiếng đó không cần trả, vẫn nên dựa theo quy tắc cũ dạy đến chín giờ.
Chậc chậc, cô giáo ơi, nghề nghiệp thiêng liêng như vậy mà.
Ba triệu đồng bày trước mặt, cũng không hề lay động, đạo đức cao biết bao nha.
Nếu như là cô, cô tuyệt đối sẽ không khách sáo đâu, thiếu một đồng thì theo lẽ mà tranh giành.
Tiết Mộc Khê tiếp tục dạy, lúc tám rưỡi thì trời đổ mưa.
Mưa đầu xuân, đúng là rất lạnh.
Cơn gió lạnh thổi từ bên ngoài vào, cô lạnh đến run cầm cập.
Cô đi đến đóng cửa sổ lại, nói: “Bên ngoài trời mưa rồi, lát nữa cô giáo đừng về nữa”
“Thế à, thế tôi không quay về nữa.”
Tiết Mộc Khê nói:
Chín giờ Hứa Minh Tâm mới làm bài tập xong.
Cố Gia Huy gọi về nói buổi tôi phải đi tiếp khách, chắc sẽ về nhà muộn.
“Anh có uống được rượu không?”
“Ừ, đối tác uống tốt nên anh không thể say được.”
“Thế em sẽ nấu canh giải rượu cho.”
“Ừ, em không cần đợi anh, ngủ sớm đi, mai còn phải đi học nữa. Bữa này có một người là nữ, là thư kí của đối tác, anh sẽ đi cùng Khương Tuấn.”
Hứa Minh Tâm nghe vậy, không kìm nổi nụ cười: “Em cũng không hỏi nhiều đến thế, anh nói làm gì chứ?”
“Phụ nữ lúc nào chẳng để ý mấy cái này. Đàn ông ra ngoài ăn cơm với ai, có phụ nữ hay không, đối phương có đẹp hay không?”
“Đúng thật là có để ý, nhưng mà em tin anh. Dù phụ nữ có cởi sạch trước mặt anh thì anh cũng không siêu lòng, hơn nữa còn có Khương Tuấn đi cùng, em cũng không phải nhọc lòng. Em chỉ lo anh uống nhiều hại dạ dày.”
“Thà em không tin anh đến vậy, hỏi anh vài câu để anh vui còn hơn.”
Hứa Minh Tâm nghe vậy, không giấu nổi niềm vui.
Những người đàn ông khác đều rất ghét bị phụ nữ gặng hỏi, không có tự do. Anh thì khác, chỉ mong vợ hỏi này hỏi nọ. Kì cục.
“Được rồi, em hỏi thêm hai câu vậy, cô thư kí kia bao nhiêu tuổi, có xinh không?”
Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 681
Chương 681