TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 718: 8

“Cô bé ngốc, muôn người nhìn vào cũng không phải là tốt, áp lực sẽ rất lớn, anh thật sự sợ em chịu không nổi.”

“Từ sau khi ở bên anh, khả năng chịu áp lực của em thay đổi rõ rệt nhiều rồi. Lúc trước là trái tim thủy tinh, bây giờ là trái tim sắt đá!”

“Sao em không oán trách anh? Những người bạn gái khác không phải họ đều tìm bạn trai của mình khóc lóc chỉ trích sao?”

“Oán trách cái gì? Đây là cơ hội hiếm có, mẹ nuôi tín nhiệm em, khích lệ em, em cảm thấy bản thân mình có thể làm được. Mỗi ngày anh đều làm việc mệt như vậy, còn phải dỗ em, có phải không công bằng với em quá rồi không?” “Anh cho em ôm một cái, làm cái đệm thịt một lát là được rồi.”

Hứa Minh Tâm nói với vẻ đầy mãn nguyện, giọng nói khúc cuối càng ngày càng nhỏ.



Cuối cùng, cô chịu không nổi nữa, trực tiếp dựa vào lòng mà ngủ thiếp đi.

Cố Gia Huy khẽ thở dài, rồi đưa cô về phòng.

Anh đi ra ban công, muốn tìm một người trò chuyện, cuối cùng anh gọi điện cho Ôn Thanh Vân.

Bên nước Anh bây giờ đang lúc chập tối, Ôn Thanh Vân pha một ly cà phê, đang từ từ thưởng thức.

“Sao lại nhớ đến gọi điện thoại cho tôi rồi, gặp chuyện gì rồi sao?”

“Tôi muốn hỏi chị thử, kết hôn với tôi, thật sự áp lực lớn đến vậy sao?”

“Sao thế?”



Cố Gia Huy nói hết một lượt chuyện gần đây của Hứa Minh Tâm cho Ôn Thanh Vân nghe.

“Thấy cô ấy như vậy tôi rất đau lòng, vốn dĩ tôi phải che chở cô ấy cả đời không phải lo lắng, nhưng hôm nay tôi lại đem đến nguy hiểm, cũng mang lại rắc rối cho cô ấy.”

“Cậu hối hận rồi?”

“…”

Cố Gia Huy chìm vào trầm tĩnh.

“Nếu như cậu hối hận rồi, thế thì tôi khuyên cậu buông tay sớm chút, cậu do dự không quyết, còn không đáng để cô ấy như vậy.”

“Tôi không hối hận, tôi sợ cô ấy hối hận.”

“Đàn ông mà, đúng là ngu xuẩn, cứ luôn đoán mò tấm lòng của phụ nữ, cho dù là tấm lòng của người phụ nữ đã biểu hiện rõ như vậy rồi. Mấy người cứ thích làm mấy chuyện từ làm phiền mình, đúng là không bớt lo được. Nhìn thấy dáng vẻ bây giờ của Hứa Minh Tâm, làm tôi nhớ đến anh hai của cậu. Lúc đó mấy người ở London bình thường không có gì lạ, tôi muốn gả cho anh ấy thì khó khăn biết bao.”

“Cho nên anh hai cậu đã liều mạng phấn đấu, muốn làm nên sự nghiệp, để danh chính ngôn thuận mà cưới tôi, chứ không phải dựa vào hư danh nhà họ Cố. Thật ra điểm xuất phát của họ đều giống nhau, đều mong mình trở nên xuất sắc, không cần phải ở bên cạnh cậu trong tư thế ngửa mặt trông lên, mà là kề vai nhìn thẳng, đứng với cậu trên cùng một độ cao.”

“Cho nên tôi hiểu cô ấy, nếu như cô ấy không yêu cậu, thì không thể nào mà liều mạng như thế. Những thứ mà bây giờ của cô ấy phấn đấu, đều là những thứ trước đây cô ấy chưa từng tiếp xúc, đồng nghĩa với việc bắt đầu từ con số không. Không có thiên phú, chỉ có thể thật thà chăm chỉ làm việc, đây là điều đàng quý.”

“Cho nên lúc đầu tôi chọn anh hai cậu, bởi vì tôi biết anh hai cậu yêu tôi, yêu rất sâu đậm, cho nên tôi muốn gả cho anh ấy. Đợi cô ấy hai mươi tuổi, nhất định cậu phải cưới cô ấy về, đừng để lại hối tiếc giống tôi. Con cũng đã có rồi, nhưng lại không thể trở thành con dâu nhà họ Cố, mặc áo cưới một lần vì anh ấy.”

“Xin lỗi, do tôi làm chị nhớ lại quá khứ.” “Không sao, cậu không nhắc thì ngày nào tôi cũng nhớ đến anh ấy.”

Đọc truyện chữ Full