TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đan Vũ Càn Khôn
Chương 624: Thắng bại khó phân (2)

Phong vân biến sắc, già thiên tế nhật!

- lại là sức lực của Man Ngưu?

Nghe tiếng gào thét của Man Ngưu, toàn trường không khỏi khẽ giật mình, cho rằng Tần Phàm vẫn sử dụng võ kĩ vừa rồi đánh lui Phong Thiên Hùng.

- Không đúng, Man Ngưu này không giống như lúc nãy.

Bất quá rất nhanh có người phát hiện bất đồng, bởi vì Man Ngưu trên bầu trời tựa hồ là ít đi một tí, nhưng màu sắc thì sáng chói hơn, mà mỗi một đầu ẩn chứa khí tức năng lượng tựa hồ cũng mạnh hơn rất nhiều!

- Có vẻ như là ẩn chứa hai loại năng lượng Man Ngưu!

Một số người có kiến thức rộng kinh ngạc vô cùng nói.

- Lại ẩn chứa hai loại nguyên khí! Làm sao có thể?

Trưởng lão cấp Võ Tôn Cổ gia Phong gia hai bên đấu vũ đài đồng thời lộ ra biểu lộ kinh hãi, trên mặt đều tràn ngập vẻ không tin!

Kiến thức của đám người đều không phải chuyện đùa, nếu so với người trên khán phòng còn hiểu nhiều hơn.! Đám người biết rõ, có thể khống chế hai loại nguyên khí, đó là đặc quyền của Võ Thánh.

Bây giờ lại xuất hiện ở trên người một Võ Tôn. Hơn nữa chỉ là một Võ Tôn nghe nói đột phá chưa tới nửa năm, một thiếu niên mười chín tuổi.

Cường giả Võ Tôn hôm nay trong lòng rung động thậm chí còn vượt xa chứng kiến Bát Bộ Thiên Long Thương Phong Thiên Hùng sử xuất vừa rồi.

Đây chính là nghịch phản thông thường, quả thực không thể tưởng tượng nổi.

- Tại sao có thể như vậy?

Phong Thiên Hùng giữa không trung đang chuẩn bị chung cực tất sát nhất kích cũng không dám tin, hắn như thế nào cũng không hiểu thiếu niên phía dưới sao có thể đủ làm được.

Bất quá cường giả đối chiến, mặc dù nói bắt đầu dài, nhưng thường thường chỉ là mấy cái ý niệm mà thôi.

Thời khắc này căn bản không được phép đi nghĩ nhiều hơn, trường thương trong tay đã sắp nướng chín tay của hắn, hắn không thể đợi lát nữa rồi!

truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Lúc này tám Thiên Long trong tay hắn gia trì hắc sắc trường thương, một màu đen đỏ đẹp đ chói mắt phảng phất điêu khắc thành tám đầu Thiên Long hoa văn trông rất sống động.

Sau một khắc, đôi mắt của Phong Thiên Hùng ngưng lại.

Thương ra!

Mang theo xu thế của Thiên Địa, tám bộ Thiên Long oai, trường thương mang theo khí tức hủy diệt, trong không khí truyền đến thanh âm chói tai, thương thế lập tức liền xé rách không, đột nhiên hướng phía dưới đâm tới!

- Thủy Hỏa Tương Dung, vạn ngưu hợp nhất!

Quyền thế của Tần Phàm vào lúc này dẫn dắt hơn sáu trăm đầu thủy hỏa Man Ngưu như bách thú vào cốc, toàn bộ tràn vào bên trong nắm đấm cánh tay phải của hắn.

Sau một khắc, bên trong quả đấm của hắn có Vạn Thú bắt đầu khởi động, một cổ lực lượng cuồng bạo vô cùng tựa hồ tại không thể chờ đợi được bùng nổ.

Hơn sáu trăm trọng năng lượng của Thủy Hỏa Tương Dung Man Ngưu hóa thành một quyền này của hắn!.

Khoảng cách hơn mười trượng từ trên xuống lập tức xuyên qua, Phong Thiên Hùng Nhân Thương hợp nhất bức tới gần Tần Phàm, khí tức hủy diệt lao nhanh đến, tựa hồ muốn làm cho lòng người nảy sinh tuyệt vọng.

Tần Phàm, quyền ra!

Hơn sáu trăm trọng Thủy Hỏa Tương Dung Man Ngưu lần nữa mãnh liệt mà ra, trực tiếp hướng về trên bầu trời nghênh đón thương phong.

Oanh!!!

Tiếng chấn vang kinh thiên trên bầu trời truyền ra toàn bộ đấu vũ đài khiến cho người cảm thấy đinh tai nhức óc, tâm thần kinh động!

Quyền thương đụng nhau, Long ngưu đánh nhau!

Tạch...!

Tiếp theo là một tiếng nổ thanh thúy vang lên, mọi người liền chứng kiến một ít hắc cương thạch trên đấu vũ đài khó bị phá hư, rốt cục lần thứ nhất xuất hiện đạo đạo khe hở nhìn thấy mà giật mình.

Hắc cương thạch được xưng có thể chịu được oanh kích trực tiếp của Võ Tôn bình thường cũng bị phá hư.

Kế tiếp, càng làm cho người trợn mắt há hốc mồm chính là, theo năng lượng của hai người khỏi động thì toàn bộ đấu vũ đài cũng bắt đầu kịch liệt chấn động lên, giống như là địa chấn lại như là núi lửa bộc phát!

Hai người này so đấu phát ra năng lượng mạnh mẽ như vậy!

Trên khán phòng rốt cục tâm tình của mọi người cũng không khỏi nhảy lên một lần nữa, họ khẩn trương vô cùng chờ đợi lấy kết quả cuối cùng!

Phốc!

Sau một khắc, Phong Thiên Hùng cùng Tần Phàm hai người đồng thời nhổ một ngụm máu tươi, từng người bị quăng về phía sau.

Có vẻ là thắng bại khó phân?

Oanh!

Oanh!

Sau khi hai người dùng hết sức công kích, Phong Thiên Hùng cùng Tần Phàm đều bị lực lượng của đối phương trùng kích phun ra một ngụm máu tươi. Sắc mặt trở nên khó coi vô cùng, cả hai ngã trên mặt đất.

Lúc rơi xuống mặt đất, lực va đập cực lớn cùng dư kình khiến cho võ đài cứng rắn như thế biến thành hai cái động lớn hình người. Ngay sau đó là một vùng rạn nứt như mạng nhện lan tràn bốn phía, cơ hồ trải rộng phân nửa vũ đài.

Mọi người nhìn thấy thế mà giật mình.

Trong vũ đài này đã từng có không ít Võ Tôn

Đã từng thi đấu, thậm chí cuộc chiến thành chủ lần trước cũng diễn ra tại đây, nhưng lần trươc không có lưu lại quá nhiều dấu vết như thế.

Chỉ có lúc này đây!

Hắc cương thạch được mệnh danh là có thể trực tiếp thừa nhận công kích của Võ Tôn cũng không chịu nổi lực lượng trùng kích của hai người bọn họ kích, bị tàn phá không chịu nổi như thế.

Mà sau khi hai người đều bị kích ngã xuống đất, năng lượng phong bạo bên trong vẫn không có hoàn toàn biến mất mà lao nhanh giữa không trung, hư ảnh Long Ngưu vẫn còn quấn lấy nhau trên bầu trời, một bên dùng Phong Vân, một bên rung chuyển Thiên Địa!

Cương phong cương kình điên cuồng gào thét khiến cho bầu trời phía trên đấu vũ đài sương mù dày đặc, cát bay đá chạy, khí tức khi thì nóng rực lúc thì lạnh như băng khiến cho rất nhiều người đều không chịu nổi, không thể không sử dụng kình khí bảo vệ toàn thân mới có thể di chuyển bước chân.

Người của hai gia tộc Phong gia Cổ gia hai bên biên giới đấu vũ đài thì càng ngày càng lùi ra xa, thậm chí một ít người thực lực yếu, không thể không lui, bất đắc dĩ trở lại khán phòng mới cảm giác khá hơn một chút.

Lúc này dư ba năng lượng trên đấu vũ đài vẫn tiếp tục cuồng bạo khiến ây khói quay cuồng, đất cát mảnh vỡ của đá bay tứ tung che hết cả võ đài, không nhìn thấy thân ảnh của hai người Tần Phàm.

Cường giả Võ Tôn giống như Phong Thiên Hà cùng Cổ Thông cũng bị dư ba trùng kích, vòng bảo hộ nguyên khí cũng đều không chịu nổi! Cuối cùng bị lực lượng khổng lồ trùng kích bay ngược lại vài chục trượng, sau đi dậm chân lùi lại mấy bước mới không bị ngã trên mặt đất.

Trên mặt hai người đều có biểu lộ kinh hãi vạn phần, không thể tưởng được cùng là cường giả Võ Tôn lại kém nhau xa tới như vậy.

Đặc biệt là Cổ Thông, nói như thế nào hắn cũng thất cấp cường giả Võ Tôn, tuy rằng hôm nay bởi vì trùng kích cảnh giới bị thương, tu vi thụt lùi, nhưng mà ít ra còn bảo lưu thực lực ngũ lục cấp Võ Tôn, nhưng khởi động nguyên khí tráo vẫn không thể chịu nổi dư ba công kích.

Nếu mình đúng ở trên đài bị năng lượng đối phương trùng kích thì kết quả sẽ là gì?

Sắc mặt của Cổ Thông trở nên cực kỳ khó coi, lại nhìn bên trên đấu vũ đài thì phát hiện bụi mù giấu kín, căn bản không thể nhìn thấy tình cảnh bên trong. Tạm thời cũng không cách nào biết rõ hai người so đấu thắng bại như thế nào, kết quả ra sao.

Bất quá không có đình chỉ lo lắng hắn đối với Tần Phàm.

Đọc truyện chữ Full