TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đan Vũ Càn Khôn
Chương 631: Lại tạm biệt

- Tiểu Tình, muội thật sự rất thiện lương.

Tần Phàm nói, người cùng yêu thú vốn là tử thù, nhưng Phương Tiểu Tình có thể thật tình đối đãi với yêu thú, có lẽ vì nguyên nhân như vậy nên yêu thú mới nguyện ý đi thân cận với nàng.

Nếu như là người khác có được năng lực như vậy, nói không chừng đã có ý tưởng làm sao đi cướp đoạt năng lực của yêu thú. Đâu dễ dàng giống như Phương Tiểu Tình lại sợ hãi mình có được năng lực như thế.

nguồn TruyenFull.vn

Cho dù là Tần Phàm, nếu hắn có được năng lực như vậy phỏng chừng cũng sẽ điên cuồng lên. Thật giống như năng lực thiên phú của Độc Giác Giao Long, vô cùng cường đại, nếu như hắn có được thực lực ít nhất có thể tăng lên hơn phân nửa. xem tại

- Hiện tại ta xem như đã khôi phục được đại khái, chỉ là Tiểu Tình muội lại bị suy yếu rồi.

Nhìn gương mặt thoáng tái nhợt của Phương Tiểu Tình, Tần Phàm có chút không yên tâm.

- Muội không sao, chỉ cần nghỉ ngơi một đêm ngày mai là có thể khôi phục lại năng lực này.

Phương Tiểu Tình cười cười nói:

- Nhưng khí lực của Tần Phàm ca ca cường đại như vậy, cho dù không có Tiểu Tình trị liệu hẳn cũng rất nhanh sẽ khôi phục lại, nhắc tới Tiểu Tình chưa từng gặp qua có ai có được khí lực cường đại như ca ca, khi muội còn ở Mộc gia cũng giúp vài tên võ tôn cường giả xem xét qua thương thế, nhưng khí lực của bọn hắn kém xa Tần Phàm ca ca.

- Vậy muội quay về nghỉ ngơi đi, hiện giờ nếu như ta đã khôi phục, ngày mai chúng ta cùng chuẩn bị đi Đại Khôn quốc.

Tần Phàm cười cười nói, không thể không nói Phương Tiểu Tình cười thật xinh đẹp, thật dễ cuốn hút được người khác.

- Được, vậy Tần Phàm ca ca nghỉ ngơi cho tốt.

Thi triển năng lực trị liệu vừa rồi, Phương Tiểu Tình thực sự cảm thấy mỏi mệt, lập tức rời khỏi phòng của Tần Phàm.

Sau khi Phương Tiểu Tình rời khỏi, Tần Phàm ngồi xếp bằng trên giường, bắt đầu nội thị trong cơ thể của mình, rất nhanh hắn ngạc nhiên phát hiện thương thế hoàn toàn khôi phục, nguyên khí lại càng nhiều hơn một ít, thậm chí muốn đạt tới tứ cấp võ tôn.

Một lần này hồi sinh, phá rồi lại lập, thế nhưng đã giúp hắn lấy được rất nhiều chỗ tốt, ngay ma chủng cũng được kích thích lần nữa, để cho hắn càng hiểu biết sâu hơn cảnh giới, cơ hồ đã sắp đột phá tới tứ cấp võ tôn cảnh giới.

- Đao đạo của ta cũng đã tăng lên lần nữa, Địa Đao nếu có thể hiểu được sâu hơn một tầng, có thể phát huy được uy lực nhất định là thập phần khủng bố, trong khoảng thời gian ngắn có thể đạt tới uy lực thiên giai trung cấp vũ kỹ, nếu đại thành, thiên giai cao cấp cũng có khả năng so sánh…

Nhớ tới lần quyết chiến hôm nay, Tần Phàm cũng có cảm khái, hắn vốn muốn chủ tu quyền đạo, nhưng thần xui quỷ khiến lại đột phá trong đao đạo lần nữa.

- Nhưng hiện giờ xem ra trù nghệ cũng biến thành chế ước lớn nhất khi ta tu luyện Trù Đao, thật sự là có chút châm chọc người.

Ngay lập tức Tần Phàm không khỏi lắc đầu cười khổ.

- Tiểu tử, lần này thật cảm tạ ngươi.

Vào lúc này bên tai chợt truyền tới thanh âm thổn thức của Cổ Mặc, Cổ Mặc tựa hồ từ trong cảm ngộ tỉnh táo lại, cảnh giới đã có tiến bộ.

Phong gia thảm bại trong cuộc chiến tranh đoạt chức thành chủ lần này, vượt ngoài ý liệu của rất nhiều người. Ngay thời điểm ban đầu cũng không có bao nhiêu người nghĩ tới, tương truyền Phong Thiên Hùng đã bước vào bát cấp võ tôn cảnh giới không ngờ lại thất bại, thậm chí trong các đại đổ phường của Hắc Hỏa Thành đều đã hạ chú đổ Phong gia chiến thắng, nhưng lúc tin tức truyền ra rất nhiều người trong khoảng thời gian ngắn cũng không cách nào tin tưởng.

Theo sự kiện lần này diễn ra, nguyên lai tên tuổi của kỳ tích chi tử đã có chút truyền lưu trong Hắc Hỏa Thành sau cuộc chiến đã trở thành nhà nhà đều biết.

Tất cả mọi người biết được thiếu niên còn chưa đầy hai mươi tuổi kia lại sáng tạo kỳ tích!

Lần này thực lực của hắn trực tiếp bày ra trước mặt nhiều người như vậy, cũng lấy thành tích chém giết bát cấp võ tôn cường giả Phong Thiên Hùng làm chứng minh, những người đã bắt đầu hoài nghi kỳ tích chi tử là giả dối rốt cục đã dần dần rút lui.

Nhất là tình cảnh Tần Phàm dùng lực lượng một người đối chiến cùng bốn vị võ tôn trong cuộc chiến tranh giành chức thành chủ được truyền ra, đã trở thành chủ đề suốt thời gian thật dài, cũng làm thật nhiều người không được tận mắt chứng kiến cuộc chiến không ngừng hối hận không thôi.

Bên trong địa vực này hết thảy luôn lấy thực lực vi tôn, Phong gia thua bại, Cổ gia cũng không tốn bao nhiêu công sức đã hoàn toàn nắm lại Hắc Hỏa Thành trong tay, ngay cả Trương gia cũng đến tỏ ý hết thảy đều nghe theo Cổ gia cầm đầu, tuyệt đối sẽ không phản đối.

Dù sao Cổ gia cũng từng là chủ nhân của Hắc Hỏa Thành, uy vọng thật lớn, rất nhanh trật tự Hắc Hỏa Thành lại được lập lại ổn định một lần nữa.

Đồng thời theo Cổ gia gầy dựng lại, Hắc Hỏa võ thánh Cổ Mặc, đệ nhất thành chủ Hắc Hỏa Thành, nhân vật truyền kỳ từng một tay xây dựng lên Hắc Hỏa Thành cũng theo Cổ gia tuyên truyền là sư phụ của Tần Phàm được truyền lưu khắp nơi.

Theo danh hào truyền ra, bí mật về sự sống chết của Hắc Hỏa võ thánh lại biến thành mê hoặc, xét thấy uy danh hiển hách trước kia của Hắc Hỏa võ thánh, hơn nữa có thêm Tần Phàm phụ trợ, một ít thế lực gần Hắc Hỏa Thành đều lựa chọn xem chừng Cổ gia, thậm chí có một chút thành trì còn biểu lộ ý chủ động kết giao.

Đáng nhắc tới chính là Kim Ngọc Thành Kim Ngọc phu nhân mà Phong Thiên Hùng từng nhắc nhở qua, sau một ngày Hắc Hỏa Thành đổi chủ liền phát tới lời chúc mừng, hoàn toàn không hề đề cập tới quan hệ cùng Phong gia.

Về sau Tần Phàm mới biết được Phong Thiên Hùng từng theo đuổi Kim Ngọc phu nhân, nhưng Kim Ngọc phu nhân vốn là quả phủ của thành chủ Kim Ngọc Thành, cho tới hiện tại cũng chưa từng tiếp nhận hắn, chỉ là Phong Thiên Hùng muốn nương dựa vào uy vọng của Kim Ngọc phu nhân tạm thời hù dọa Tần Phàm mà thôi.

Nhưng đối với Kim Ngọc phu nhân thật ra cũng được nhắc tới thật nhiều truyền kỳ, lấy thân phận nữ thành chủ chưởng quản một tòa thành trì trong địa vực này, điều này cũng đủ làm cho người ta cảm thấy kính nể, Tần Phàm thật có hứng thú muốn tìm hiểu một chút nguyên nhân, nhưng đáng tiếc hắn lại không có thời gian đến Kim Ngọc Thành một chuyến.

Hắn dự tính sau khi rời khỏi Hắc Hỏa Thành sẽ trực tiếp đi Đại Khôn quốc, không lưu lại ở những thành thị khác tại Kiền Khôn Đới.

Hôm nay đại thắng cùng nắm quyền Hắc Hỏa Thành lần nữa, đối với Cổ gia mà nói không thể nghi ngờ là một việc vui trọng đại, từ sau khi Cổ gia bị đuổi ra khỏi Hắc Hỏa Thành, người của Cổ gia từng phiêu bạt bên ngoài thời gian rất dài.

Về sau mặc dù ân tính mai danh quay về Hắc Hỏa Thành, nhưng bởi vì trên thực lực luôn kém hơn Phong gia, nên vẫn bị Phong gia thường xuyên chèn ép, cho dù phát sinh xung đột lẫn nhau Cổ gia chỉ có thể lựa chọn lui nhường, đặc biệt từ sau khi Phong Thiên Hùng trở thành bát cấp võ tôn, người của Phong gia càng thêm quá đáng, luôn làm khó dễ Cổ gia, chẳng hạn như ngày Tần Phàm đến nơi này thiếu chút nữa đã không thể đi vào cửa thành.

Điều này làm không ít tộc nhân Cổ gia cảm thấy vô cùng uất ức, mà hôm nay nỗi uất ức trong lòng rốt cục có thể hoàn toàn phát tiết ra ngoài.

Cổ gia đã một lần nữa trở thành chủ nhân Hắc Hỏa Thành!

Đặc biệt như Cổ Thông cùng những lão tộc nhân từng kinh nghiệm qua năm mươi năm bị xua đuổi, cả nhóm người đều bị kích động không ngừng rơi nước mắt.

Đêm đó Cổ gia bày tiệc rượu, cả tộc cùng chúc mừng, nhưng Tần Phàm cũng không tham gia, chỉ ứng phó một chút thì quay trở về phòng của mình.

- Lão nhân, ngươi quyết định muốn ở lại Hắc Hỏa Thành hay sao?

Trở lại phòng, Tần Phàm xếp bằng ngồi dưới đất, trước mặt đặt đỉnh lô mà Cổ Mặc gởi thân, lúc này Cổ Mặc phiêu phù trên đỉnh lô, hai người nhìn nhau nói chuyện.

Cổ Mặc trầm mặc gật đầu, trên thực tế hắn cũng có chút luyến tiếc tách khỏi tiểu tử này, rất muốn bồi đệ tử cùng nhau đi khắp đại lục một chuyến, nhưng hiện tại Cổ gia mới bắt đầu nắm giữ lại Hắc Hỏa Thành, còn có thật nhiều chuyện chưa được ổn định, cho nên hắn có chút không thể yên lòng mà rời đi.

Tần Phàm cũng trầm mặc, nếu như vậy hắn nhất định phải cô độc lên đường, nhưng hắn cũng hiểu được tình cảnh cùng tâm tình của Cổ Mặc.

- Được rồi, nếu lão nhân ngươi tâm ý đã quyết, tiểu tử sẽ điên cuồng cho ngươi một lần đi.

Sau một lúc lâu, Tần Phàm nhìn Cổ Mặc lập tức vỗ nhẹ lên đỉnh lô cười nói.

- Tiểu tử ngươi muốn làm gì?

Cổ Mặc nghi hoặc hỏi.

- Hiện tại không phải ngươi đã khôi phục tới lục cấp võ tôn sao? Hiện giờ ta xem có biện pháp nào giúp ngươi khôi phục tới thực lực cửu cấp võ tôn hay không.

Tần Phàm chỉ tùy ý nói, về phần muốn giúp Cổ Mặc khôi phục tới võ thánh thật sự khó khăn quá lớn, tạm thời hắn còn chưa có biện pháp làm được.

- Vậy thì cần đan khí thập phần khủng bố, hơn nữa đan dược bình thường không có mấy tác dụng đối với ta.

Cổ Mặc không khỏi kinh ngạc nói, tuy rằng Tần Phàm nói chuyện thật nhẹ nhàng, nhưng hắn cũng biết bên trong khó khăn đến bao nhiêu. Nhưng hắn cũng hiểu được đệ tử trọng tình trọng nghĩa, nói ra được thì tuyệt đối sẽ cố gắng làm được.

- Trong Hắc Hỏa Thành dược tài phong phú, ta ở chỗ giao dịch của Cổ gia thu hoạch được không ít, cộng thêm trong Phong gia cũng thu hoạch được một ít linh dược tương đối trân quý, Thanh Tuyết tỷ đều giao cho ta, vậy bây giờ ta cũng có điều kiện luyện chế một ít đan dược tương đối mạnh mẽ rồi.

Tần Phàm gật gật đầu, bất dắc dĩ giang tay nói:

- Đương nhiên, những loại đan dược này luyện chế thập phần khó khăn, hơn nữa bị ngươi hút đi đan khí chẳng khác nào biến thành phế phẩm, cũng thật lãng phí.

- Khụ khụ, vậy sao…

Cổ Mặc sờ sờ mũi xấu hổ cười nói:

- Vậy sau này nếu Cổ gia chúng ta có được linh dược gì trân quý sẽ lưu lại cho ngươi là được.

- Tốt lắm, ta cũng không phải tính toán với lão nhân ngươi đâu, hiện tại ta chuẩn bị bắt đầu luyện chế, ngươi nên chuẩn bị hấp thu đi.

Tần Phàm nói tới đó liền bắt đầu điều chỉnh lại tâm tình của mình, bắt đầu chuẩn bị luyện chế đan dược.

Một khi tiến vào trạng thái luyện đan, Tần Phàm sẽ thập phần chuyên chú, cẩn thận tỉ mỉ, đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao hắn có thể duy trì cực cao khả năng thành đan.

Từng viên đan dược bị luyện chế ra, sau đó bị Cổ Mặc hút đi đan khí, không thể không nói Tần Phàm thoáng có chút đau lòng, nhưng tính tình của hắn vốn là như thế, đối với địch nhân sẽ không nhân từ nương tay, nhưng đối với thân nhân bằng hữu thì trọng tình trọng nghĩa, một giọt ân tình sẽ suối tuôn tương báo.

Lão đầu này từng giúp đỡ hắn rất nhiều lần, quan hệ với hắn vừa là sư vừa là bằng hữu, tuy rằng ban đầu hai người có chút ý tứ lợi dụng lẫn nhau, nhưng dần dần Tần Phàm đã hoàn toàn tín nhiệm hắn.

Nhớ tới ngày trước hắn cùng Cổ Mặc đi tìm kiếm viên ma chủng đầu tiên, nếu không nhờ lão nhân này tự thiêu đốt linh hồn cứu hắn, có lẽ hắn đã không còn sống tới bây giờ. Hơn nữa trong võ đạo cùng thái độ xử sự làm người, Cổ Mặc lúc này cũng chỉ dẫn cho hắn, nếu không chưa chắc hắn có thể đạt tới trình độ như hiện tại, trở thành kỳ tích chi tử danh chấn nửa đại lục.

Hơn nữa trong một năm hắn tiến vào Chân Võ thánh địa, Cổ Mặc cũng vô oán vô hối giúp hắn canh giữ Nam Phong Tần gia.

Đủ loại ân tình, Tần Phàm cũng biết lão đầu tử già mà không nên nết này đã vì hắn trả giá rất nhiều, giúp hắn rất nhiều, Tần Phàm đối với hắn thật tâm cảm kích.

Thời gian chậm rãi trôi qua, đảo mắt đã tới thời gian hừng đông.

Một đêm này Tần Phàm không hề nghỉ ngơi, liên tục luyện chế đan dược, luôn hết sức chuyên chú, tinh thần tập trung cao độ, cũng may hắn đã đạt tới võ tôn cảnh giới, có thể trực tiếp dùng nguyên khí chuyển hóa thành đan hỏa, không cần lo lắng phải bị hao tổn hết võ khí như trước kia.

- Hô…

Rốt cục luyện chế xong viên đan dược cuối cùng, Tần Phàm thở ra một hơi nhẹ nhàng, tinh thần luôn căng thẳng cũng đã buông lỏng xuống.

Tuy rằng khí lực hắn cường đại cũng không làm cho hắn cảm thấy mỏi mệt, cho dù không ngủ nghỉ mười ngày mười đêm cũng không cần ngại, nhưng luyện đan hao phí tâm thần, hắn vẫn cảm thấy không khỏe, tinh thần uể oải vô cùng khó chịu.

Tối hôm qua hắn luyện chế đan dược cũng có loại đan dược khôi phục tinh thần, đáng tiếc đan khí đã bị Cổ Mặc hấp thu, mà luyện dược dành cho cấp võ tôn chỉ có thể là hình thái đan dược, cho dù là linh hoàn cũng không có tác dụng gì.

Ngược lại với tinh thần uể oải của Tần Phàm, Cổ Mặc lại vô cùng phấn chấn, thậm chí còn vô cùng hưng phấn. Trong vòng một đêm từ lục cấp võ tôn khôi phục tới cửu cấp võ tôn, rốt cục hắn đã cảm nhận được khoái cảm thực lực tăng lên, thật sự không gì sánh kịp. nguồn

Hơn nữa thực lực Cổ Mặc khôi phục, đan khí ngưng tụ thành linh thể cũng càng ngày càng ngưng thật, có thể phát huy ra được thực lực càng ngày càng mạnh, ít nhất hiện tại Tần Phàm cũng biết mình không phải đối thủ, thực lực như vậy trấn thủ Hắc Hỏa Thành chỉ cần không có võ thánh nào cảm thấy hứng thú đối với nơi này, vậy thì không còn gì đáng lo ngại.

Hết thảy xử lý xong, Tần Phàm bỏ xuống được gánh nặng, nhìn sắc trời sắp sáng, hắn dự tính khôi phục lại chút tinh thần.

Thần Thú gia tộc, sơn cốc thần bí, còn có đủ loại khó khăn dọc theo đường đi, Tần Phàm biết được cuối cùng cần một mình hắn đi đối mặt.

Hừng đông, hắn lại lần thứ hai cô độc ra đi.

Đại Kiền quốc, trong Kiền Kinh Thành phồn hoa.

Nhất phẩm chân võ thế gia Kiền Kinh Tần gia, không thể nghi ngờ chính là một trong những thế gia có thế lực khổng lồ trong Kiền Kinh, môn hộ cao lớn, khí thế bàng bạc.

Nhưng rất nhiều người cũng biết, cổng của Kiền Kinh Tần gia từng bị một thiếu niên nổi giận dỡ bỏ trước mặt mọi người, cho dù ngày sau xây lại chỉnh chu xinh đẹp thế nào, uy phong lẫm lẫm ra sao, nhưng vẫn không cách nào hủy diệt được vũ nhục đã có, mặc dù là do chính bọn hắn tự chuốc lấy.

Toàn bộ người của Kiền Kinh Tần gia cơ hồ đều hận thanh y thiếu niên thấu xương, hận không thể lập tức đem hắn nghiền xương thành tro.

Đọc truyện chữ Full