Dược Vương Cốc cốc chủ chỉ dưới lôi đài, thập phần khẳng định nói:
- Cho nên ta có thể khẳng định, Tần Phàm nhất định là có dược đỉnh của mình, hơn nữa phẩm chất nhất định không kém, chỉ là không biết nguyên nhân gì đến lúc này còn không có lấy ra mà thôi.
Trên lôi đài.
- Thì ra là thế!
Tần Phàm mãnh liệt ngẩng đầu lên, trong đôi mắt tựa hồ ẩn ẩn dâng lên một vòng tinh quang, sau đó trong miệng của hắn thì thào nói:
- Bát Kiếp Hỏa Lan này vốn chính là Linh Dược cực nhiệt, tuy đã cùng linh dịch khác dung hợp chung một chỗ, nhưng còn không có thành đan, nhiệt lực của nó cũng không biến mất, cho nên ở thời điểm Chú Linh mới có thể làm cho độ ấm quá cao, cuối cùng nhất thậm chí đưa tới lò đan bạo tạc nổ tung.
Trên thực tế, giờ khắc này Tần Phàm trải qua trảm Nghịch thành Tôn cùng độ kiếp thành Thánh, tâm tình tu vi sớm đã là cực kỳ kiên định, ở đâu có thể sẽ dễ dàng bị đả kích, lưu lại bóng mờ như vậy. Hắn suy nghĩ cũng chỉ là đang tự hỏi vì sao thất bại, làm chuẩn bị cho luyện chế thành công tiếp theo mà thôi.
Một khi nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, hắn liền cảm thấy rộng mở trong sáng, thậm chí trên mặt cũng lộ ra một chút vui vẻ.
Người xem toàn trường vốn khẩn trương chú ý Tần Phàm, vào lúc này thấy hắn bỗng nhiên lộ ra một vòng vui vẻ, đều không khỏi có chút kinh ngạc, đồng thời cũng làm cho bọn hắn vốn đã cơ hồ tuyệt vọng, lần nữa phát ra sinh cơ mới.
- Dược đỉnh bạo tạc nổ tung kỳ thật cũng cùng chất lượng cái dược đỉnh này có quan hệ, dược đỉnh bình thường căn bản không thể xử lý được độ ấm biến hóa phức tạp như thế, hơn nữa cũng không chịu nổi nhiệt độ cao tiếp cận cực hạn kia. Nếu như hiện tại ta còn sử dụng dược đỉnh do đại hội cung cấp, như vậy rất có thể sẽ dẫm vào vết xe đổ.
Bất quá sau đó Tần Phàm lại lần nữa nhướng mày:
- Nhưng nếu sử dụng dược đỉnh Tần gia ta...
Lúc này Tần Phàm nhớ tới thanh âm thần bí kia, đã từng hết sức trịnh trọng nhắc nhở hắn không nên sử dụng cái dược đỉnh kia.
truyện được lấy tại TruyenFull.vn
- Đến tột cùng vì cái gì không cho ta sử dụng? Bởi vì nó quá trân quý, cho nên sợ bị người khác nhìn thấy sao?
Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm chuyển động ý niệm, lúc này cũng tự nhiên mà đảo qua trên lôi đài, hắn muốn biết có thể sẽ là ai nhắc nhở hắn.
- Tần Phàm Luyện Đan Sư, xin hỏi ngươi còn cần chúng ta cung cấp dược đỉnh mới không?
Lúc này, một nhân viên công tác của Dược Vương Cốc thấy Tần Phàm hồi lâu không có động tác, liền đi tới mở miệng hỏi thăm nói ra.
- Không cần, ta có dược đỉnh của mình.
Hơi suy nghĩ một chút, Tần Phàm liền nói ra từ chối, sau một khắc, hắn rốt cục cắn răng một cái, đem dược đỉnh màu đỏ kia của mình ra.
Mà thời điểm dược đỉnh màu đỏ ánh sáng long lanh kia vừa mới xuất hiện ở trên lôi đài, dưới tình huống Tần Phàm không có cảm giác, nhưng trong hội trường đại hội lại có mấy ánh mắt mịt mờ cùng ngưng tụ.
Sở dĩ cuối cùng Tần Phàm quyết định lấy ra dược đỉnh bản thân, đó là bởi vì tới giờ này khắc này, hắn đối với thực lực của mình đã có tự tin nhất định.
Ngay cả Phong Thái Thương là Vũ Thánh cấp bảy cường giả hắn cũng không sợ, cho dù có người nhìn trộm dược đỉnh của hắn, hắn cũng tin tưởng mình sẽ có năng lực ứng đối.
Hiện tại Tần Phàm đã là Vũ Thánh cấp hai, nhưng thực lực chân chính của hắn cũng đã có thể so sánh với Vũ Thánh cấp bảy rồi, bằng vào thể phách cường hãn, hắn tin tưởng xem như Vũ Thánh cấp tám muốn giết chết mình cũng không dễ dàng như vậy.
Nói cách khác ngoại trừ siêu cấp cường giả như Kim Dương Vũ Thánh ra, có thể nói ở trên toàn bộ Vũ Thiên đại lục đã không có bao nhiêu người có thể chân chính tạo thành uy hiếp đối với tánh mạng của hắn rồi.
Hơn nữa hắn nghĩ mấy siêu cấp cường giả chân chính kia, cũng đều yêu quý thể diện bản thân, trừ khi là cùng mình có đại thù, nếu không cũng sẽ không thể vì một cái dược đỉnh mà không giữ thể diện diện tự mình ra tay.
Dược đỉnh gia truyền này của Tần Phàm, quả thật là có chỗ bất phàm, mặc dù bản thân Tần Phàm nghĩ rằng phẩm chất của nó là Thiên công đỉnh cao đẳng mà thôi, nhưng trên thực tế chính hắn cũng biết, không gian ẩn chứa ở trong dược đỉnh này, tuyệt đối không phải người bình thường có thể tạo ra.
Mà thời điểm Tần Phàm lấy ra dược đỉnh của bản thân mình, tất cả luyện đan sư đang luyện chế đan dược trên võ đài, các đan hỏa trong tay đều tựa hồ như bị hấp dẫn, hơi hơi hướng về phía dược đỉnh kia giật giật, như là gặp phải cái gì đó rất thân thiết, muốn lao qua vỗ về vậy.
Ở trước kia bởi vì Tần Phàm còn chưa có thử qua cùng người khác chung một chỗ đồng thời luyện đan, nên ngược lại không có phát hiện loại tình huống này, trước kia hắn cũng chẳng qua là cảm thấy cái dược đỉnh này đối với đan hỏa có năng lực tăng cường cùng ngưng tụ không tệ mà thôi, bây giờ nhìn thấy một màn có chút huyền diệu này, trong lòng hắn cũng không khỏi có một chút kinh ngạc.
Ngoài ra, lấy lực cảm ứng vô cùng nhạy cảm của Tần Phàm, lúc này kỳ thật hắn cũng có thể mơ hồ cảm giác được có vài ánh mắt không tầm thường đang quan sát dược đỉnh của mình, hắn có thể cảm giác được chủ nhân của vài ánh mắt kia đều là hạng người thực lực phi phàm.
Bất quá hắn cũng không có để ý nhiều, vào lúc này hai tay chỉ là nhẹ nhàng ma sát lên dược đỉnh một chút, tìm kiếm cộng minh lẫn nhau, chuẩn bị lần thứ ba luyện chế Ngũ Hành Hợp Nguyên Đan.
Bây giờ ở trên bệ đá của hắn chỉ còn lại một phần Linh Dược cuối cùng, hắn phải cẩn thận hơn nữa mới được, nếu không chỉ cần lại tiếp tục xảy ra một chút lầm lỗi, như vậy lúc này đây hành trình của hắn ở Luyện đan đại hội sẽ xong.
- Kỳ tích chi tử còn có một dược đỉnh!
- Cái dược đỉnh này mới là dược đỉnh chân chính của Kỳ tích chi tử! Phía trước hắn chỉ là dùng dược đỉnh của đại hội cung cấp mà thôi! Lúc này dùng dược đỉnh của mình, hắn nhất định có thể thành công!
- Thật tốt quá, không thể tưởng được trước đây Kỳ tích chi tử dĩ nhiên đều là ẩn dấu thực lực, ta tin tưởng lúc này đây Kỳ tích chi tử tất thắng!
Vốn sau khi nhìn thấy dược đỉnh của Tần Phàm nổ mạnh, người ủng hộ Tần Phàm trong toàn trường đều đã lâm vào bên trong dại ra cùng thất vọng ngắn ngủi, nhưng lúc này nhìn thấy Tần Phàm tiếp tục lấy ra một cái dược đỉnh phẩm chất không thấp, điều này làm cho mọi người đều không khỏi nhất thời sôi trào lên.
Mặc dù đại bộ phận người xem đều không biết rõ tại sao Tần Phàm phải ở cuối cùng mới lấy ra dược đỉnh bản thân, nhưng bọn hắn cũng nhìn ra được cái dược đỉnh này của Tần Phàm so với lúc trước thì tốt hơn rất nhiều! Cảm thấy Tần Phàm có cái dược đỉnh này, năng lực luyện đan nhất định có thể lại tăng lên lần nữa!
Vừa rồi hắn cũng đã không sai biệt lắm luyện chế đan dược sắp thành công, hiện tại có dược đỉnh này trợ giúp, tin tưởng nhất định có thể thành Đan!
Điều này làm cho những người ủng hộ Tần Phàm đều tiếp tục thấy được hi vọng, thấy được niềm tin tất thắng.
- Tần Phàm có dược đỉnh của mình, dĩ nhiên là ẩn dấu đến lúc này mới lấy ra!
Mà ở phía trên gác cao, nhìn đến Tần Phàm lấy ra dược đỉnh của bản thân, Dược Vương Cốc cốc chủ cùng Lương Thượng vào lúc này cũng không khỏi hít một hơi khí lạnh, lộ ra kinh ngạc chi sắc.
- Trách không được lúc trước hắn vẫn không chịu lấy ra dược đỉnh của mình, cái dược đỉnh này vừa lấy ra, chỉ sợ là sẽ khiến cho một ít lão quái vật nhìn trộm a!
Tinh tế ngưng mắt nhìn dược đỉnh hồng sắc trên võ đài kia, Dược Vương Cốc cốc chủ rất lâu mới từ trong miệng lầm bầm nói.
- Cốc chủ, đây chính là dược đỉnh trong truyền thuyết kia sao?
Dù sao kiến thức của Lương Thượng cũng không bằng Dược Vương Cốc cốc chủ, lúc này trong miệng không dám quá khẳng định hỏi lần nữa. Hắn biết người nhận thức được cái dược đỉnh này chỉ sợ không nhiều lắm, nhưng phàm là người nhận ra cái dược đỉnh này, hoặc là nhất phương bá chủ, hoặc là siêu cấp cường giả ẩn cư nhiều năm, nhưng khẳng định sẽ không phải là người bình thường!
- Không sai, ở mấy trăm năm trước, cái dược đỉnh này gây ra một trận tinh phong huyết vũ, sau đó lại không biết tung tích, Dược Vương Cốc chúng ta cũng tìm tòi rất lâu, nhưng chẳng biết tại sao, cuối cùng dĩ nhiên là rơi vào trong tay Kỳ Tích Chi Tử này. Có khi nào cái dược đỉnh này là hắn mới nhận được hay không?
Lúc này Dược Vương Cốc cốc chủ khẽ gật đầu nói, ngay cả loại thân phận như hắn, ở chỗ sâu trong đôi mắt cũng mơ hồ đối với cái dược đỉnh này có chút nóng rực.
- Cốc chủ... Tần Phàm hắn có thể còn trẻ như vậy đã là Võ Thánh cường giả, hơn nữa còn có thuật luyện đan lợi hại như thế, có thể đều là cùng cái dược đỉnh này có liên quan hay không?
Lương Thượng nghĩ nghĩ, sắc mặt càng là không khỏi biến đổi hỏi.
- Rất khó nói, nghe đồn cái dược đỉnh này xác thật có rất nhiều bí mật, có lẽ cùng với nó có liên quan cũng nói không chừng.
Dược Vương Cốc cốc chủ cũng không nhất định nói.
- Cốc chủ, ngươi nói Dược Vương Cốc chúng ta có thể hướng Tần Phàm mượn nó tới nghiên cứu một chút hay không?
Lương Thượng nhìn dược đỉnh lóng lánh hồng sắc ở trên lôi đài kia, trong miệng trầm thấp tiếp tục mở lời hỏi.
- Nếu như thay đổi là ngươi được cái đỉnh này, ngươi nguyện ý sao?
Dược Vương Cốc cốc chủ liếc nhìn Lương Thượng một cái, lạnh nhạt nói.
Sau đó ánh mắt của hắn tự nhiên xẹt qua mấy nơi hẻo lánh trong hội trường. Khi ánh mắt hắn lướt qua, có mấy siêu cấp cường giả đã từng là phong vân đại lục, đang giấu ở những địa phương người bình thường không thấy được, vào lúc này những người kia không có chỗ nào mà không phải trên mặt lộ ra động dung chi sắc.
Trên lôi đài.
- Cái đỉnh này phải chăng là…
Ly Hỏa Đan Vương Gia Cát Lăng vốn sau khi nhìn thấy dược đỉnh của Tần Phàm nổ mạnh, đã muốn thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng bây giờ nhìn đến Tần Phàm lấy ra cái dược đỉnh kia, trong lòng không khỏi trầm xuống.
Cái dược đỉnh này, liếc mắt nhìn qua là hắn có thể biết được phẩm chất không thấp, ít nhất cũng là Thiên công đỉnh cao đẳng, thậm chí phẩm chất so với Tạo Hóa Đỉnh này của hắn cũng cao hơn không biết chừng!
Trọng yếu nhất là, đối với cái dược đỉnh này, Gia Cát Lăng hắn tựa hồ có một chút cảm giác nhìn quen mắt, tựa hồ là ở nơi nào, hoặc là ở trên điển tịch nào đó gặp qua thì phải.
- Hắn vì cái gì ngay từ đầu không lấy cái đỉnh này ra, mà tới tối hậu mới lấy ra sử dụng?
Đồng thời, Ly Hỏa Đan Vương cũng có chút nghi hoặc, bất quá lúc này hắn luyện chế đan dược cũng tới một thời điểm mấu chốt, nên không dám đi phân tâm nghĩ nhiều.
Ổn định tâm cảnh một chút, hắn rất nhanh liền toàn tâm về tới trong dược đỉnh của mình, chỉ là cái nghi vấn kia vẫn lưu ở trong lòng của hắn, đợi sau này có thời gian hắn nhất định sẽ đi tra rõ.
- Tại sao có thể như vậy! Hắn làm sao có thể còn có một dược đỉnh!
Mà Hỏa Dương vốn cũng định nhìn Tần Phàm thất bại, vào lúc này trên mặt càng là lộ ra không dám tin cùng thần sắc nổi giận, hắn vốn cho là lúc này đây mình có thể hãnh diện.
Nhưng lúc này nhìn đến Tần Phàm lại lần nữa lấy ra một cái dược đỉnh, làm cho hắn như là từ trên đám mây rơi xuống đất.
- Đợi một chút, cái đỉnh này không phải là dược đỉnh mà sư phụ đã từng đề cập qua sao... Ha ha, hảo! Tần Phàm, mặc dù ngươi đi đại vận, lại có được dược đỉnh thần bí trong truyền thuyết này, nhưng ngươi dĩ nhiên dám ở trước mặt mọi người hiển lộ đi ra, lúc này đây ngươi nhất định phải chết!
Bất quá đợi hắn thấy rõ cái dược đỉnh kia của Tần Phàm, trên mặt lại bỗng nhiên lộ ra một chút ý cười như đại thù được báo.
- Ai, tiểu tử ngu ngốc kia, thật là muốn chết a. Người trẻ tuổi a người trẻ tuổi, chỉ một chút chịu thua cũng không nhận được.
Mà lúc này Bách Biến Quái Thánh kia cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trong miệng lầm bầm nói.
Bất quá bản thân Tần Phàm lại không biết mình chỉ là xuất ra một cái dược đỉnh, sẽ khiến cho phong ba lớn như vậy, lúc này mặc dù hắn có thể cảm giác được có vài ánh mắt khác thường, nhưng cũng không có rãnh đi truy cứu, rất nhanh liền tiếp tục đầu nhập vào bên trong luyện chế đan dược lần thứ ba của mình.
Ở thời điểm hắn luyện chế lần thứ hai, cũng đã phối hợp đúng đan phương rồi, hơn nữa ngoại trừ thời điểm Chú Linh thành đan, khống chế độ ấm xảy ra chuyện không may, mặt khác đều không có vấn đề lớn, bây giờ còn đổi lại dược đỉnh của mình, luyện chế hẳn là thuận buồm xuôi gió hơn mới phải.
Một nhóm Linh Dược, dần dần ở dưới Tử Uân Đan Hỏa thiêu đốt hóa thành nước thuốc, Tử Uân Đan Hỏa phối hợp cùng dược đỉnh gia truyền này của Tần Phàm có vẻ tự nhiên hơn, không có khe hở, mỗi một lần trao đổi đều là thân mật vô gian, làm cho lúc này cảm giác của Tần Phàm cùng lần trước luyện chế không biết tốt hơn bao nhiêu lần.
Các động tác như là mây bay nước chảy, lưu loát sinh động, như là đang tiến hành một hồi biểu diễn nghệ thuật, người xem toàn trường nhìn thấy đều âm thầm trầm trồ khen ngợi, mà loại cảm giác phù hợp này, ngay cả Tần Phàm lúc này cũng cảm giác được có chút không muốn dừng lại.
Rất nhanh, tổng cộng mười loại Linh Dịch liền hoàn toàn luyện hóa xong, một lần luyện chế này, Linh Dịch ra tới ở dưới dược đỉnh gia truyền của Tần Phàm phụ trợ, chất lượng có vẻ thượng thừa hơn nữa, dung hợp lại cơ hồ cũng không có bao nhiêu chướng ngại, rất nhanh liền trực tiếp tiến nhập giai đoạn ngưng lộ.
Ly Hỏa Đan Vương ở bên cạnh Tần Phàm, dù sao cũng đã từng đạt được qua danh hiệu Đan Vương, thuật luyện đan của hắn cũng không phải hư danh nói chơi. Hắn ở lần thứ hai luyện chế đan dược cũng như Tần Phàm, ghép thành công đan phương, điều khiển các phương diện độ ấm,… cũng là hoàn mỹ, mà cũng vào lúc này, hắn đã tiến vào đến giai đoạn Chú Linh thành đan.
- Chú linh!
Ly Hỏa Đan Vương quát nhẹ một tiếng, Nguyên Khí nồng đậm ngưng tụ ở trên dược đỉnh vào lúc này liền nhanh chóng ngưng tụ thành trụ, hạ xuống trong dược đỉnh trước mặt hắn, tiến hành chuẩn bị cho thành Đan cuối cùng.