Đối diện với hắn Tần Quan cũng cảm thấy ngoài ý muốn khi nhìn thấy Tần Phàm thi triển được vũ kỹ cường đại như vậy, vốn hắn nghĩ tới chiêu Thiên Đao kia đã là cực hạn, không thể tưởng được không dùng vũ khí chỉ dựa vào nắm tay mà Tần Phàm cũng đánh ra được vũ kỹ càng cường đại!
Hiện tại chiêu Thanh Long Thăng Thiên tạo ra năng lượng tựa hồ còn mạnh hơn chiêu Thiên Đao một ít!
Đương nhiên bên trong cũng có quan hệ tới việc Tần Phàm dùng Cửu Huyễn Lưu Nguyên Đan, hơn nữa uy lực của Thiên Đao còn chưa toàn bộ phát huy, cho nên nếu bàn về cấp bậc mạnh yếu của hai chiêu vũ kỹ, thật vô cùng khó khăn so sánh.
Bất quá tuy chiêu Thanh Long Thăng Thiên của Tần Phàm rất mạnh, nhưng Tần Quan như đã định liệu trước, cảm giác như hết thảy đều nắm trong lòng bàn tay hắn, hắn thao tác nguyệt luân bao phủ Thanh Long, mà trên mặt hắn vẫn luôn mang theo ý cười âm lãnh.
Đập vào, không ngừng đập vào!
Giao phong, không ngừng giao phong!
Nguyệt luân đem Thanh Long trấn áp xuống, Thanh Long lại vùng vẫy uốn lượn trên trời cao, như muốn truy vân trục nguyệt! Cứ như vậy hai cỗ năng lượng trình diễn trận so đấu vô cùng kịch liệt trên bầu trời!
Bên dưới Nam Phong Thành, cùng nhóm võ thánh đứng xa xa, lúc này đều tạm thời dừng cuộc chiến đấu, mọi người yên lặng nhìn chằm chằm lên một màn này, chờ đợi phân chia thắng bại. Bởi vì tất cả mọi người đều hiểu được cuộc chiến giữa Tần Quan cùng Tần Phàm mới là mấu chốt quyết định thắng bại của đôi bên!
Chứng kiến hai người thi triển ra vũ kỹ, mọi người đều hiểu được bản thân mình không phải là đối thủ của hai người bọn họ, chỉ cần một người lưu lại thắng lợi, đủ đã thay đổi toàn bộ chiến cuộc.
Chờ mong, khẩn trương, bất an!
- Oanh!
Tiếng vang thật lớn rốt cục lại vang lên cuối chân trời, mà cuộc giao chiến trên bầu trời tựa hồ đã xong!
Nương theo sau thanh âm nổ vang, mọi người có thể chứng kiến Thanh Long hoàn toàn xông qua nguyệt luân thật lớn kia, nhưng sau khi Thanh Long xuyên thấu nguyệt luân, bản thể cũng xuất hiện tầng tầng gợn sóng, cuối cùng hoàn toàn sụp đổ thành mảnh nhỏ, biến thành hư vô.
Nhìn qua như đấu thành ngang tay!
- Ha ha, bổn thánh vẫn đã quá xem thường ngươi, nhưng lần này ngươi chạy trời không khỏi nắng!
Nhưng đúng lúc này khóe miệng hiện lên ý cười của Tần Quan không chút thay đổi, thậm chí tựa hồ có xu thế muốn mở rộng, giống như không thèm để ý chút nào với trận giao phong ngang tay vừa rồi.
Tiếp theo hắn bỗng nhiên vươn hai tay, sau đó tụ thành trảo, hướng hư không nắm tới!
Hống hống hống hống…
Theo động tác này vung ra, những mảnh nguyệt luân vỡ thành mảnh nhỏ không ngờ lại tiếp tục điên cuồng xoay vòng lên!
Càng nghiêm trọng chính là vừa rồi bởi vì Tần Phàm không kịp để ý mà rất nhiều mảnh nhỏ lặng lẽ tiềm khắp bốn phía quanh hắn, lúc này ngưng kết thành hình, hơn nữa còn dần dần vây quanh mà đến.
- Không hay!
Tần Phàm vừa thả lỏng một hơi, thoáng chốc biến sắc, hắn thật không ngờ Tần Quan sử dụng là chiêu vũ kỹ liên hoàn, khi hắn kịp thời phản ứng thì đã quá muộn.
- Huyền Băng Kim Lao!
Đúng lúc này Tần Quan phát ra thanh âm quát to lạnh lùng, những mảnh nguyệt luân đã hoàn toàn thành hình, một lồng giam cực lớn mà chắc chắn đã đem Tần Phàm phong tỏa bên trong!
Vũ kỹ liên hoàn chính là kết hợp sử dụng hai loại vũ kỹ, thi triển chiêu thứ nhất nếu không thể đánh bại địch nhân như vậy liền biến thành cơ sở sử dụng chiêu vũ kỹ thứ hai, nối kết lẫn nhau, một vòng tiếp một vòng, cũng làm cho người khó lòng phòng bị.
Rất rõ ràng lần này Tần Quan sử dụng vũ kỹ liên hoàn.
Chiêu thứ nhất Nộ Băng Kim Luân Phá tuy rằng bị chiêu Thanh Long Thăng Thiên tiêu trừ, nhưng là vì chuẩn bị cho chiêu thứ hai Huyền Băng Kim Lao, ngay khi Tần Phàm đang nghĩ vừa giao phong ngang tay cần chuẩn bị khôi phục bản tức nguyên khí, sẽ đột nhiên phát khởi tiến công.
Theo thanh âm lạnh băng của Tần Quan vang lên, băng tuyết đang vũ động rất nhanh kết hợp lại, vây quanh Tần Phàm, còn có thể nghe được thanh âm kim hệ sắc bén gào thét trong không khí, giống như có ước định lẫn nhau, hoàn toàn dung hợp.
Hô hô hô…
Sau một lát thủy nguyên năng biến thành gió tuyết cùng kim nguyên năng rốt cục hoàn thành xong kết hợp, một lồng giam cực lớn xuất hiện ngay trong hư không, chính là chiêu Huyền Băng Kim Lao.
Huyền Băng Kim Lao hình vuông vức, kín không kẽ hở, kết hợp cùng kim nguyên năng cứng rắn dày tới mấy chục thước, tầng tầng lớp lớp đem Tần Phàm hoàn toàn bao phủ bên trong, thậm chí ở bên ngoài đã không còn nhìn thấy thân ảnh của hắn.
Vừa rồi khi hắn còn chưa kịp phát ra thanh âm thì đã chứng kiến chung quanh biến thành một mảnh trắng xóa, tiếp theo ngũ giác cùng khí tức cơ hồ trong nháy mắt hoàn toàn bị che lại, hắn cảm giác mình đã mất đi liên hệ với bên ngoài.
Huyền Băng Kim Lao từ bên ngoài thoạt nhìn rất lớn nhưng đều là băng dày, phạm vi cho Tần Phàm có thể hoạt động còn chưa đủ ba thước vuông.
Ở bên trong không gian chật hẹp như vậy, lại cực lạnh, giống như muốn đông cứng bản tức nguyên khí của hắn, thậm chí quy tắc tiểu thế giới cũng biến thành ảm đạm, giống như tùy thời đều sẽ bị dập tắt.
Tần Quan là cửu cấp võ thánh, có được quy tắc tiểu thế giới cường đại, hắn giơ tay nhấc chân mỗi lần công kích đều mang theo lực công kích của quy tắc, cho nên trong Huyền Băng Kim Lao cũng có quy tắc lực.
Hơn nữa ở bên trong Huyền Băng Kim Lao, quy tắc tiểu thế giới của Tần Quan phảng phất như phóng đại đem Tần Phàm hoàn toàn bao vây bên trong, như vậy quy tắc tiểu thế giới của Tần Phàm cũng sẽ bị đối phương hạn chế.
Đáng sợ hơn chính là không khí biến thành càng lúc càng sắc bén, tựa hồ có vô số đao kiếm lợi khí đang hình thành, kim nguyên năng đến từ ngũ hành không gian có thể ngưng kết thành thực chất, không gì không phá được, có được lực công kích cực kỳ khủng bố.
Có thể nói hiện tại tình huống của Tần Phàm thập phần nguy hiểm.
Mà ở bên ngoài kim lao.
Mọi người trong Nam Phong Thành đang xem cuộc chiến đột nhiên nhìn thấy một màn này phát sinh, đều không khỏi trợn mắt há hốc mồm. Bỗng nhiên giữa không trung xuất hiện một lồng giam, chuyện này phát sinh quá mức đột nhiên thế cho nên có chút người thậm chí còn không kịp phản ứng, không biết là chuyện gì xảy ra.
Nhưng ở lúc này mọi người liền phát hiện không thấy Tần Phàm, như vậy hắn đã bị vây trong lồng giam kia!
- Kỳ tích chi tử…
Nhìn lồng giam thật lớn trên không, không ít người đều cảm thấy hoảng hốt. Mọi người chỉ nhìn theo bề ngoài đã biết lồng giam kia không tầm thường, ước chừng dày tới mấy chục thước, muốn phá tan mà thoát quả thật là không thể nào!
Từ hàn khí truyền khắp trong thiên địa, một ít cường giả có kiến thức đều biết bên trong lồng giam vô cùng nguy hiểm, có thể tưởng tượng được ở trong một không gian bị che kín nếu gặp vạn kiếm xuyên qua sẽ có kết cục như thế nào?
Chứng kiến kết quả như vậy người của Kiền Kinh Tần gia đã lộ ra ý cười thoải mái, bọn hắn nghĩ đại cục đã định. Mà người của Nam Phong Tần gia sắc mặt đều đại biến, trong lòng trầm xuống, họ cũng muốn gấp rút đi tiếp viện Tần Phàm nhưng họ biết đối thủ sẽ không cho mình cơ hội phá vây thoát ra ngoài.
Với tình thế hiện tại, phải nói cực kỳ bất lợi với bọn họ!
- Tướng công…
Tần Li đang chỉ huy gia tộc tác chiến chứng kiến một màn trên không trung, kinh hãi thất sắc, sắc mặt lập tức biến thành tái nhợt, ngay lập tức nàng cắn chặt hàm răng, tựa hồ đang hạ quyết định nào đó.
Tuy rằng nàng có chút tin tưởng đối với thực lực của trượng phu nhưng chứng kiến hình dáng của lồng giam trong nội tâm nàng vô cùng lo lắng.
Nàng chỉ mới đạt tới võ tôn cảnh giới, không thể ngự không phi hành, nhưng bởi vì thể chất đặc thù, là người của Mộng Điệp bộ tộc nàng có thể tạm thời thi triển bí pháp đạt được năng lực phi hành, đương nhiên cái giá phải trả cũng thật lớn, không tới bước đường cùng nàng cũng sẽ không đi sử dụng.
- Tần Phàm, vô luận ngươi làm ra bao nhiêu kỳ tích, lần này kỳ tích cũng phải chung kết!
Trên bầu trời, Tần Quan nhìn vào Huyền Băng Kim Lao, gương mặt lộ ra vẻ cười trào phúng. Sau đó tay hắn thay đổi, tựa hồ khống chế biến hóa trong lồng giam hướng Tần Phàm phát động công kích.
- Không thể đợi được nữa!
Thấy vậy trên mặt Tần Li hiện ra nét kiêng nghị cùng quyết đoán, như muốn kích thích bí pháp.
Nhưng mà đúng ngay lúc này…
Đột nhiên…
Một hắc sắc lưu ảnh mang theo hồng sắc ảo ảnh ở một góc bí mật trong Nam Phong Thành phóng nhanh lên cao, hướng Huyền Băng Kim Lao phóng tới.
Đó là một nữ tử trẻ tuổi vẻ mặt thanh lãnh, có được dung nhan khuynh thành, trên người nàng mặc trang phục màu đen, xuyên phá trời cao, lao tới như thiểm điện.
Nhưng nàng không phải ngự không phi hành như võ thánh mà ở phần lưng của nàng hiện lên hai cỗ khí lưu một đỏ một lam, hỗ trợ nàng bay nhanh tới.
Trong tay nữ tử còn cầm hai nguyệt nhận hình cung, nhìn qua như nửa vầng trăng, tản ra quang hoa, thoạt nhìn là vũ khí phẩm cấp không thấp.
Vừa bay tới giữa không trung, nguyệt nhân màu đỏ trong tay nữ tử đầu tiên chém thẳng tới trước hư không, nhất thời một đạo hồng sắc quang hoa từ trong nguyệt nhận bắn ra, cả không trung đột nhiên nhiệt độ tăng cao, tựa hồ trong nháy mắt liền biến thành mùa hè nóng bức.
- Di?
Vào lúc này đang trôi nổi trên không trung Tần Quan cũng phát hiện ra nữ tử kia, nhưng hắn vẫn không dừng lại động tác trong tay chỉ lạnh lùng nhìn qua, sau đó khi cảm thấy hồng sắc quang hoa bộc phát từ tay nữ tử mới vung tay lên, một đạo kình khí từ trong ống tay áo hắn phát ra, đón lấy đạo hồng sắc quang hoa.
- Oanh!
Rất nhanh hai đạo kình khí va chạm lẫn nhau trong không trung, cơ hồ không hề có chút dừng lại. Đạo hồng sắc quang hoa còn chưa va chạm tới lồng giam đã hoàn toàn bị hủy diệt biến mất.
Tần Quan nhìn ra được nữ tử kia chỉ là một võ tôn, tuy rằng tuổi trẻ đã có thực lực như thế làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng đối với hắn mà nói còn chưa đủ nhắc tới, chỉ cần tùy ý ứng phó, chủ yếu là cần tiêu diệt Tần Phàm.
- Thiếu nữ kia là ai?
Rất nhiều người đều cảm thấy nữ tử kia có chút xa lạ, nhưng lại cảm thấy thật kinh ngạc với thực lực của nàng, lại càng tò mò quan hệ giữa nàng cùng Tần Phàm.
Lúc này Tần Li đang dự định thi triển bí kỹ cũng không nhịn được thoáng khựng lại. Đối với nữ tử trên không trung, Tần Phàm tựa hồ chưa từng nhắc qua với nàng, đối với việc nữ tử đột nhiên ra tay, Tần Li cũng có chút kinh ngạc.
Chỉ có một ít đoàn viên Ẩn Thế mạo hiểm đoàn mới mơ hồ nhận ra được dung mạo của nữ tử.
…
Bên trong Huyền Băng Kim Lao, trong không khí tràn ngập duệ kình sắc bén.
Vô số đạo phong mang theo băng hàn chẳng khác gì mưa to rậm rạp không ngừng va đập vào người Tần Phàm, hắn chỉ có thể chống cự vất vả, không ngừng đối kháng với công kích cuồng bạo kia. Lúc này hắn căn bản không thể dừng lại làm được chuyện gì khác, nếu không hắn lo lắng thân thể mình chỉ trong nháy mắt sẽ bị biến thành tổ ong vò vẽ.
Vũ kỹ công kích của cửu cấp võ thánh há lại dễ dàng ứng phó như thế, lúc này quy tắc tiểu thế giới của Tần Phàm đã thập phần ảm đạm, thoạt nhìn tùy thời như muốn hỏng mất, trên thân thể cũng đã có vết thương.
Tựa hồ hắn sắp không thể chống nổi!
Nhưng đúng ngay lúc này hắn đột nhiên cảm giác được công kích thoáng chậm lại.
- Loại chân khí này là…
Chỉ một thoáng đình trệ ngắn ngủi, rất nhanh liền khôi phục lại, nhưng tuy rằng Tần Phàm nhìn không thấy tình huống bên ngoài, nhưng vào lúc này hắn cảm ứng được khí tức hồng sắc quang hoa đang lao tới gần Huyền Băng Kim Lao, điều này không khỏi làm trong lòng hắn ngây ra.
Hắn có chút không dám xác định, bởi vì không nghĩ tới người kia lại ra tay lúc này.
Ở bên ngoài, nữ tử trẻ tuổi bị Tần Quan ngăn cản một chiêu, không hề ngừng lại, chỉ thấy nàng cắn chặt răng, nguyệt nhận cùng huy vũ lên, hai đạo một lam một đỏ quang mang lần thứ hai lại phát ra bắn tới.
- Muốn chết!
Tần Quan thấy nữ tử còn chưa bỏ qua, không nhịn được sắc mặt phát lạnh, ống tay áo mạnh mẽ vung lên, ba đạo kình khí phân biệt bắn ra, hai đạo nghênh hướng hai đạo quang hoa mà một đạo trực tiếp hướng nữ tử trẻ tuổi phóng đi.
Đạo công kích tuy là Tần Quan chỉ tùy ý phát ra, thậm chí cũng dùng chưa tới một phần mười lực lượng, nhưng một kích của cửu cấp võ thánh đối với một võ tôn mà nói chính là trí mạng!
Hô hô…
Nhìn thấy công kích bay tới trước mặt, nữ tử không hề tránh né, lúc này trên mặt nàng không có chút sợ hãi, thậm chí cũng không chút biểu tình, vô cùng bình tĩnh, mà hai thanh nguyệt nhận trong tay trong nháy mắt còn bị nàng dùng hết toàn lực ném về hướng Huyền Băng Kim Lao!
- Oanh!
Ngay trong nháy mắt Tần Phàm ở bên trong lập tức cảm nhận được bên ngoài truyền vào chấn động, đương nhiên động tĩnh cũng không đủ lay chuyển Huyền Băng Kim Lao.
Nhưng như vậy cũng đã đủ!
Bởi vì công kích trong kim lao lại thoáng chậm!
Thừa cơ hội này, trong tích tắc Tần Phàm đã lấy ra mấy viên hắc sắc đan dược nuốt vào, mấy viên đan dược kia không phải tăng cường thực lực mà chính là độc dược! Đó là do hắn trải qua vài lần thí nghiệm, là độc dược dùng để kích thích bất tử Chu Tước huyết mạch!
Độc dược vào miệng, theo dược lực tan ra, hai mắt của hắn lập tức đỏ bừng, đôi Chu Tước Dực sau lưng dần dần biến thành tối đen.
Bất tử Chu Tước!
Hắc viêm ngập trời từ trong thân thể Tần Phàm bộc phát, điên cuồng đập vào Huyền Băng Kim Lao vây quanh, nhiệt độ tản ra, Huyền Băng Kim Lao dần dần bị hòa tan.
Phá!
Tần Phàm thoát khỏi lồng giam, phóng nhanh lên trời.
Ngay trong nháy mắt hắn phá lao bay ra, liền nhìn thấy một thân ảnh nhu nhược đang rơi xuống bầu trời, trong lòng chợt nhói đau, miệng kêu lên:
- Kỷ Huyên Nhi!
Tựa hồ nghe được thanh âm quen thuộc, thân ảnh kia hơi ngẩng đầu lên, yên lặng nhìn thấy thanh ảnh, hơn nữa khóe môi hiện lên ý cười diễm lệ, tựa hồ như muốn nói gì đó nhưng lại nói không nên lời…
Text được lấy tại Truyện FULL
Chỉ nguyện ngươi bình an!
Nhìn thấy thân ảnh yểu điệu đang rơi xuống, trong khoảnh khắc Tần Phàm cảm thấy cổ họng khô khốc, chỉ vừa gọi ra tên đối phương nhưng tiếp theo cũng không nói thêm được gì.
Hắn không thể tưởng được khí tức vừa rồi mình cảm giác tới thế nhưng đúng như suy đoán của chính mình, là thuộc về thiếu nữ làm người thương tiếc kia. Vừa rồi chính do thiếu nữ này dùng lực lượng một võ tôn đối kháng với một cửu cấp võ thánh, là vì tranh thủ cho hắn một tia cơ hội!