TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đan Vũ Càn Khôn
Chương 1071: Muốn hay không?

- Hừ, đồ đáng chết, dám đắc tội lão Đại ta là muốn chết!

Cùng Tần Phàm phối hợp ăn ý giết chết Nhạc Đăng, trong miệng Tần Chiến nhỏ giọng đắc ý mắng một câu, sau đó thân thể co rụt lại, biến hóa thành sủng vật nhỏ xíu, nhìn như cả người lẫn vật đều vô hại nhảy trở lại trên đầu vai Tần Phàm.

- Tiểu Chiến, làm tốt lắm.

Bàn tay của Tần Phàm ở trên đầu vai tán thưởng vỗ vỗ nói ra, sau đó ánh mắt của hắn nhàn nhạt đảo qua toàn trường. Đã đến lúc này, những đội viên ban đầu đối với hắn một gã Bát cấp Võ Thánh gia nhập vào hộ vệ đội tỏ vẻ bất mãn khinh thường kia, lúc này đều không có một cái nào dám cùng ánh mắt của hắn đụng vào nhau.

Cuối cùng hắn hướng về Lãnh Thiền cách đó không xa chậm rãi đi đến, hắn hy vọng là dùng một phương pháp tương đối hòa bình đạt được Bạch Hổ châu.

Lúc này, hào khí hiện trường có chút trầm mặc.

Mọi người vào lúc này đều không có người nói chuyện, chỉ là nhìn xem Tần Phàm chậm rãi hướng về Lãnh Thiền đi đến. Tần Phàm một Bát cấp Võ Thánh, vốn là một cái cảnh giới thấp nhất trong hộ vệ đội, nhưng sau khi đánh một trận xong, lại ẩn ẩn trở thành một người mạnh nhất, không người nào dám xem thường hắn.

Hiện tại Lãnh Thiền đã bị thương, tăng thêm Tần Phàm còn có một đầu yêu sủng có thể nhẹ nhõm đánh chết nhị kiếp Bán Thần, có thể nói, lúc này Tần Phàm đối với tất cả mọi người hộ vệ đội có lực chấn nhiếp thật lớn.

Mà nhìn xem nam tử trẻ tuổi coi như thân thiện kia, vừa rồi mọi người cũng được chứng kiến hắn lãnh khốc, cho nên không có người vào lúc này dám mạo hiểm phạm Tần Phàm. Dù là Hải Hằng vốn dọc theo con đường này cùng Tần Phàm quan hệ coi như không tệ, lúc này cũng không dám đi tới cùng Tần Phàm nói chuyện.

Dù sao ở bên trong Tân Thế Giới này, quan niệm dùng vũ lực nói chuyện đã xâm nhập nhân tâm. Ngươi không có thực lực, người khác sẽ xem thường ngươi, nếu như ngươi cường đại, người khác sẽ sợ hãi ngươi.

Hơn nữa Lãnh Thiền với tư cách đội trưởng hộ vệ đội còn chưa mở miệng, cho nên vào lúc này tất cả mọi người cũng chỉ là nhìn xem, muốn nhìn một chút kế tiếp Tần Phàm muốn làm gì, cũng không có người đi ra ngăn trở.

- Tần Phàm, lần này cám ơn ngươi.

Tần Phàm đến gần Lãnh Thiền, thời điểm còn không biết nên mở miệng như thế nào, Lãnh Thiền đã trước đứng dậy mở lời nói ra:

- Nếu như không phải ngươi, lúc này đây hộ vệ đội của chúng ta có khả năng sẽ toàn quân bị diệt.

- Lãnh đội trưởng, không ngại nói thẳng, lúc này đây ta ra tay là vì ta không muốn Bạch Hổ châu rơi vào trên tay người khác.

Nhưng Tần Phàm lại lắc đầu, sau đó hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Lãnh Thiền, bình tĩnh mà hỏi thăm:

- Ta muốn biết, bây giờ Bạch Hổ châu đang ở đâu, Bạch Hổ châu này đối với ta thập phần trọng yếu, hi vọng Lãnh đội trưởng có thể nói cho ta biết.

- Nguyên lai ngươi cũng sớm biết Bạch Hổ châu rồi.

Sắc mặt Lãnh Thiền vẫn lạnh lùng, hắn mang theo chút ít tự giễu nói.

- Ta trước kia thật tình không biết, ban đầu ta chỉ coi đây là một nhiệm vụ hộ tống thương đội bình thường mà thôi, thẳng đến Đậu Khi kia nói ra, ta mới biết được Bạch Hổ châu tồn tại.

Tần Phàm lần nữa lắc đầu nói ra:

- Lãnh đội trưởng, có lẽ ta không nên đoạt vật của người, bất quá vô luận trả một cái giá lớn như thế nào, Bạch Hổ châu này ta nhất định phải đạt được, cho nên chỉ có thể xin lỗi.

Nói xong, ánh mắt hắn nhìn về xe ngựa phía xa xa, trong xe ngựa kia clà thương đội lúc này đây bọn hắn hộ tống. Bất quá hắn biết rõ Bạch Hổ châu cũng không ở bên trong, vật phẩm trong thương đội vận chuyển kia hoàn toàn chính xác chỉ là Linh Dược tài liệu bình thường mà thôi.

Hắn lần nữa nhìn trở lại trên người Lãnh Thiền.

Lúc trước hắn phát hiện có một tia chấn động thập phần yếu ớt đặc thù ở trên người Lãnh Thiền truyền ra, nhưng một mực không biết là cái gì, hiện tại hắn mới biết được vật kia hẳn là Bạch Hổ châu theo như lời Đậu Khi nói.

- Đúng vậy, Bạch Hổ châu này đích thật là ở trên người của ta. Bất quá ngươi không cần phải nói xin lỗi gì, thiên địa Linh Bảo vốn là có năng giả đạt được, hơn nữa khỏa Bạch Hổ châu này nguyên vốn cũng không thuộc về ta.

Lãnh Thiền ngược lại là nhìn rất rõ ràng, chỉ là trong miệng bình tĩnh nói, hắn ngẩng đầu lên nhìn về phía Tần Phàm nói ra:

- Tần Phàm, ngươi gọi là Tần Phàm đúng không? Tiềm lực của ngươi đích thật là cực lớn, Bạch Hổ châu này rơi vào trên người của ngươi nhất định so với ở trên người của ta phát huy tác dụng càng lớn.

Lúc này Tần Phàm không nói gì.

- Tần Phàm, nếu như ngươi nguyện ý nghe ta nói một câu chuyện, ta liền đem khỏa Bạch Hổ châu này giao cho ngươi.

Lãnh Thiền tiếp theo là nhàn nhạt nói.

Tần Phàm có chút ngoài ý muốn, nhưng rất nhanh vẫn chậm rãi nhẹ gật đầu. Hắn biết rõ lúc này thương thế của Lãnh Thiền rất nặng, coi như là phục dụng đan dược, đoán chừng cũng phải một thời gian ngắn mới có thể hoàn toàn khôi phục thực lực, dù sao không phải mỗi người đều có tốc độ khôi phục biến thái như Tần Phàm vậy.

Hơn nữa Tần Phàm cũng không có chứng kiến Lãnh Thiền phục dụng đan dược.

Cho nên hắn cũng không sợ Lãnh Thiền là kéo dài thời gian khôi phục thực lực, hắn nhìn đối phương, đợi Lãnh Thiền nói câu chuyện kia của hắn.

- Ta nói cho ngươi là câu chuyện về một thiên tài.

Lãnh Thiền chậm rãi hít một hơi, sau đó mới tiếp tục nói:

- Tên thiên tài này ở mười tám tuổi liền đến được cảnh giới Võ Thánh, hơn nữa chỉ bỏ ra năm năm thời gian, hắn bắt đầu từ cảnh giới Võ Thánh đến trở thành một gã Bán Thần cường giả. Có thể nói, thiên tài như vậy, ở bên trên toàn bộ Mạc Lợi Đảo cũng là hiếm thấy.

- Mười tám tuổi thành Võ Thánh, 23 tuổi trở thành Bán Thần?

Bạn đang xem tại

Truyện FULL

- www.Truyện FULL

Tần Phàm cũng không khỏi là trong lòng có chút kinh ngạc, phải biết rằng hắn có Ma chủng cùng đan dược trợ giúp, cũng là không sai biệt lắm hai mươi mốt tuổi mới thành Võ Thánh, hiện tại hắn cũng sắp 23 tuổi, nhưng vẫn là cảnh giới Bát cấp Võ Thánh, về phần lúc nào có thể trở thành Bán Thần vẫn là một cái không biết bao nhiêu.

Dù sao tương truyền một bước từ Cửu cấp Võ Thánh đến Bán Thần cảnh giới kia ngàn khó muôn vàn khó khăn, nguyên lai Kim Dương Võ Thánh là đệ nhất cường giả ở Vũ Thiên đại lục, hao tốn mấy chục năm cũng không có thành công đột phá. Hắn đạt tới Cửu cấp Võ Thánh khả năng không tốn hao bao lâu thời gian, nhưng một bước cuối cùng này, hắn hiện tại cũng không có ngọn nguồn.

Đương nhiên, ở Vũ Thiên đại lục khó có thể đột phá đến Võ Thánh cũng có thể là bởi vì hoàn cảnh chế ước, dù sao các loại điều kiện ở bên trong Tân Thế Giới này so với Vũ Thiên đại lục đều muốn tốt hơn rất nhiều. Ở chỗ này cũng càng dễ sinh ra các loại siêu cấp thiên tài.

Nhưng dù là như thế này, người theo như lời Lãnh Thiền nói kia, cũng đủ để xưng là thiên tài trong thiên tài rồi. Hắn biết rõ cho dù ở bên trong Tân Thế Giới, cũng hiếm thấy có trước hai mươi tuổi liền trở thành Võ Thánh cường giả, có thể ở 23 tuổi liền trở thành Bán Thần, kia càng là ít càng thêm ít.

Đọc truyện chữ Full