TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1336

Anh ta nhìn thấy hai người bọn họ mặc đồ đôi, bất giác nhưởng đôi lông mày. “Anh Huy phải không? Anh làm thế này khiến tôi rất mất mắt đấy.” Anh ta khó xử nói.

“Anh là ai? Tôi thân thiết với anh lắm sao?”

Cố Gia Huy chẳng thèm ngó tới.

Quý Cảnh An sở mũi, có chút bất đắc đi. “Vậy tiếp theo là nhóm ba người sao?”

“Không thì sao? Chẳng lẽ để vợ chưa cưới của tôi ở một mình với anh sao?”

Cố Gia Huy không khách khí nói thẳng.



Anh ta nghe thấy nhướn nhướn vai tỏ vẻ chẳng sao, nhìn về phía Hứa Minh Tâm, nói: “Tôi đặt vị trí rồi, nằm ở tầng trên cùng, bàn sát cửa sổ, phong cảnh rất đẹp.”

“Cảm ơn.”

Cô khách khi đáp lại. “Đi thôi.”

Quý Cảnh An nhìn Cố Gia Huy một cái, cảm thấy rất khó xử, sau đó quay người đi vào. Ba người đi đến nhà hàng ở trên tầng, Hứa Trúc

Linh ngôi bên, nhưng không ngờ rằng hai ông lớn này lại ngồi cùng nhau.

Cô Gia Huy không vừa lòng nhìn chăm chăm bàn tay của Quỷ Cảnh An đang nằm chặt lấy có tây mình, lạnh lẽo nhãn mặt: “Anh thích đàn ông sao? “Không thích, đặc biệt là mấy người giống anh Huy đây. Chỉ là, nếu tôi không kéo lấy anh chẳng phải anh sẽ ngồi cùng Minh Tâm ngay sao? Như thế tôi càng mất mặt!”

Quý Cảnh An cố ý chặn Cố Gia Huy khiến anh không ra ngoài được.

Sau đó mới gọi phục vụ đưa đổ lên. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh đặt hai phần món chính, hoàn toàn không cần nhắc đến Cố Gia Huy.

Cố Gia Huy tự gọi một phần bít tết giống y hệt Hứa Minh Tâm.

Rất nhanh rượu vang, bít tết, súp bơ đều được bê lên.

Hai người đàn ông ngồi một chỗ, từ trường rất quái lạ.

Không ít ánh mắt nghi ngờ nhìn về phía họ, chắc hắn đã ghép hai người bọn họ thành một đôi rồi.

Hai người bọn họ cắt xong bít tết cùng một lúc, đưa cho Hứa Minh Tâm. Hứa Minh Tâm ngày ngốc nhìn, cô đã bắt đầu ăn “Em…em ăn rồi.” Cô ngưỡng ngập nói. rói. “Anh ăn nước bọt của em cũng chẳng sao, cũng có phải lần đầu tiên đầu

Cố Gia Huy hờ hững nổi, ung dung thong thả đồi đĩa cho cô.

Quý Cảnh An bất chợt cảm thấy cho dù bản thân có chắn ngang ở giữa thì cũng không cách nào ngăn cần được hai người bọn họ.

Tại sao cô lại sắp xếp cho mình nhiệm vụ này chứ?

Anh không cảm thấy bản thân mình kém hơn Cố Gia Huy bao nhiêu, chủ yếu là do bọn họ tình đầu ý hợp, tình cảm thắm thiết, sao anh có thể chen chân vào được?

Anh bỏ cuộc bê đĩa bít tết trở về, ngồi ăn một cách bình thản. “Uống rượu vang chứ?”

“Cô ấy không uống được rượu, uống nước ép xoài là được rồi.” Anh gọi phục vụ đến, gọi một cốc nước hoa quả. “Vậy anh có uống được không?”

Quý Cảnh An nhướn mày cười, hỏi Cố Gia Huy.

Anh nghe thấy thì hơi nheo mắt lại. “Anh muốn đo với tôi sao?”

Đọc truyện chữ Full