TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Đan Vũ Càn Khôn
Chương 1170: Mười chiêu

100m! 80m! 50m!

Đóa Hồng Liên ngậm lấy khí tức hủy diệt sắp sửa rơi vào trên người Tần Phàm!

Nhưng mà, cũng đúng vào lúc này.

Rống…

Trong miệng Tần Phàm bỗng nhiên phát ra một tiếng gầm không giống như là nhân loại, sau đó ở trong thời gian cực ngắn, thân thể của hắn dĩ nhiên là bắt đầu cấp tốc bành trướng, trong nháy mắt giống như là một tòa Đại Sơn.

Mà ở trong nháy mắt tiếp theo, thân hình như Đại Sơn kia lại nhanh chóng áp súc, nếu có người chú ý, sẽ phát hiện toàn thân hắn đều là một loại cây lân giáp màu xanh lá. Mà một loại lực lượng vô cùng bành trướng thì là đột nhiên ở trên người Tần Phàm bạo tạc phát ra, ầm ầm chấn động lấy không gian.

Tê tê…

Cùng lúc đó, Hồng Liên tuyệt cảnh vốn chăm chú trói buộc lấy Tần Phàm kia ầm ầm sụp đổ, thời điểm Hồng Liên cách hắn chưa đủ 10m xa, thân hình Tần Phàm ở trong đó đột nhiên giãy giụa đi ra, bỏ xuống liên tiếp máu tươi, sau đó trốn xa một đoạn khoảng cách.

- Cái gì!

Chứng kiến một màn khiếp sợ này, kể cả bản thân Hạ Trung ở bên trong tất cả mọi người đều không khỏi phát ra một tiếng kinh hô không dám tin, vũ kỹ của Lục kiếp Bán Thần vậy mà cũng bị tránh được!

- Điều đó không có khả năng! Giết cho ta!

Trên mặt Hạ Trung càng là biến thành một loại tái nhợt chi sắc khó coi, sau đó hắn lần nữa khống chế một đóa Hồng Liên đẹp đẽ cao tốc xoay tròn lấy kia, muốn hướng về Tần Phàm đuổi theo lần nữa.

Hô…

Hồng Liên cực tốc xoay tròn, thật giống như là muốn hoàn toàn tách ra trên không trung, Tần Phàm vừa mới trốn ra một khoảng cách, căn bản không kịp ổn định thân thể, Hồng Liên kia đã lập tức muốn đuổi kịp đoạt mệnh.

Đinh rồi.

May mắn, cũng ngay lúc này, một đạo kiếm quang cường đại dẫn đầu đuổi tới, hung hăng kích xuất ở phía trên đóa Hồng Liên kia.

Oanh!

Kiếm quang kia như sương như nước, như là từ trên trời mà đến, ẩn chứa quy tắc cùng uy lực cường đại, sau đó ở phía trên giữa không trung cùng đóa Hồng Liên đẹp đẽ kia oanh liệt đụng lại với nhau, chỉ chốc lát, năng lượng cự đại ẩn chứa bên trong Hồng Liên kia liền bị dẫn phát, triệt để bộc phát ra.

Kinh thiên động địa!

Cả phiến Thiên Địa ở trong tích tắc bởi vì một tiếng nổ mạnh này mà rung động, ở trong phạm vi ngàn trượng mà mắt thường có thể thấy được, không gian kia vào lúc này giống như là dã thú chấn kinh. Bầu trời phong vân mang tất cả mà đi, phía dưới đại địa cát bay đá chạy.

Tất cả mọi người ở xa xa, chỉ cần là thực lực dưới Ngũ kiếp Bán Thần, trong lòng mỗi một cái đều không khỏi nhịn không được hiện ra một loại kinh hoảng. Dù là mọi người Hạ gia, lúc này cũng nhịn không được nữa nhao nhao thối lui ra khoảng cách trên một dặm, lòng còn sợ hãi.

Mắt thấy phía trên giữa không trung phát sinh bạo tạc, mỗi người đều rõ ràng cảm thấy được Lục kiếp Bán Thần này khủng bố cường đại.

Mà không có người phát hiện chính là, ở trên bầu trời rất cao kia, ở bên trong tầng mây cất dấu một bóng người nhàn nhạt.

Người này dĩ nhiên là Mộ Chấn, thực lực của hắn có thể vượt qua khoảng cách không gian nhất định. Vốn thời điểm Hạ Trung thi triển vũ kỹ hắn liền ý định trực tiếp cứu Tần Phàm, nhưng Tần Phàm chợt bộc phát ra thực lực lại để cho hắn đình chỉ động tác. Về sau thấy một đạo kiếm quang kia kịp thời đuổi tới, bóng người kia chỉ là mỉm cười lặng yên ẩn trở về.

Một bên kia, ánh lửa Hồng Liên tán loạn giữa không trung, toàn bộ bầu trời tựa hồ là đang thiêu đốt. Ở trong hư không, càng có một vết nứt không gian màu đen rất nhỏ, hướng về bốn phía lan tràn đi ra, đã qua thật lâu mới hoàn toàn biến mất, lộ ra nhìn thấy mà giật mình, đáng sợ không thôi.

Nếu như có người vừa rồi ở trung tâm Hồng Liên bạo tạc kia, chỉ sợ coi như là Ngũ kiếp Bán Thần cũng rơi vào kết cục cực kỳ thê thảm, nếu như yếu hơn một ít, thậm chí là phấn thân toái cốt cũng có thể.

- Không đúng, Hồng Liên này cũng không có bạo tạc ở trên người Tần Phàm, nó là bị một đạo kiếm quang kíp nổ đấy!

Bất quá, rất nhanh mọi người liền phát hiện một kích này của Hạ Trung tuy vô cùng đáng sợ, nhưng cũng không có đánh trúng mục tiêu.

- Chuyện gì xảy ra?

Một ít người vây xem không rõ ràng cho lắm, đầu đầy sương mù.

- Ở bên kia, người phát ra một đạo kiếm quang này đang ở đó!

Mà một lát sau, rất nhanh có người phát hiện ở phía xa đang có một bóng người yểu điệu, áo trắng bồng bềnh, một kiếm thướt tha mà đến.

- Là thủ lĩnh một đời tuổi trẻ của Mộ gia Mộ Thanh Thanh! Vừa rồi một kiếm kia chính là nàng phát ra!

Cũng có một ít người nhận ra được Mộ Thanh Thanh, lập tức khiến cho trận trận kinh hô.

- Nàng năm nay chỉ có hai mươi lăm tuổi, cũng đã đạt đến Ngũ kiếp Bán Thần chi cảnh, hoàn toàn xứng đáng là đệ nhất thiên tài của Bạch Mông Thành cùng Hoàng Hôn Thành lưỡng thành! Nhưng không thể tưởng được nàng thậm chí có thực lực như thế, một kiếm phá vỡ vũ kỹ của Lục kiếp Bán Thần Hạ Trung!

Sau đó trên mặt mọi người đều không khỏi hiện ra một loại khiếp sợ cùng rung động, cảm giác được có chút khó tin.

Bọn hắn cũng đã được nghe đồn đãi nói Mộ Thanh Thanh rất cường đại, nhưng không có người nghĩ đến nàng sẽ mạnh đến trình độ này! Đây chính là Lục kiếp Bán Thần, đối với Ngũ kiếp Bán Thần có được thực lực áp chế, phát ra một kiếm cách xa như vậy, lại có thể phá vỡ một chiêu vũ kỹ của đối phương.

- Thật sự là rất đẹp, ngự kiếm cùng động tác xuất kiếm kia đều để cho người cảnh đẹp ý vui.

Mà cũng có một ít cường giả trẻ tuổi cảm giác được trong lòng có chút nóng rực, hai mắt yên lặng nhìn xem giữa không trung.

Bởi vì Hoàng Hôn Thành cùng Bạch Mông Thành chính là hai tòa thành trì khoảng cách gần trong Mạc Lợi Đảo, những thành trì khác cách nhau đều muốn xa hơn rất nhiều, cho nên đều sẽ hợp cùng một chỗ với tư cách so sánh, giúp nhau liên hệ tin tức, cho nên tên tuổi của Mộ Thanh Thanh, người ở trong hai thành này đều biết rõ, trong đó có đại bộ phận người trẻ tuổi đối với nàng ái mộ.

- Lúc này Mộ Thanh Thanh muốn cứu Tần Phàm? Mộ gia muốn nhúng tay vào việc này sao?

Có ít người thì chú ý đến sự tình càng sâu.

- Hắc hắc, ban đầu thời điểm ở Truyền Thừa Bí Cảnh, Mộ Thanh Thanh đã từng cứu Tần Phàm một lần, hiện tại cứu giúp lần nữa, chẳng lẽ thật là có ý đối với hắn?

Một ít người đã từng cùng Mộ Thanh Thanh và Tần Phàm cùng nhau tiến vào Truyền Thừa Bí Cảnh, lúc này như có ý tứ hàm xúc nói.

- Bất quá... Mộ Thanh Thanh nàng có thể cứu được Tần Phàm sao? Đây chính là Lục kiếp Bán Thần ah!

Có ít người nhịn không được lo lắng.

Tóm lại, phía dưới các loại nghị luận nhao nhao, tất cả mọi người đối với cái này đều đột nhiên gia tăng lên không ít hứng thú. Một đôi con mắt nhìn lên trời lên, chờ mong lấy chuyện kế tiếp phát triển.

- Ngươi không sao chứ?

Mà trên bầu trời, Mộ Thanh Thanh lại đối với cái này phảng phất như mắt điếc tai ngơ, nàng ngự kiếm từ trong thành mà đến, nhẹ nhàng lơ lửng ở hư không trước mặt Tần Phàm, sau đó trong miệng nhàn nhạt hỏi thăm. Chỉ là trong giọng nói rất bình thường, cũng không có bao nhiêu quan tâm gợn sóng.

Chương 1383: Mười chiêu. (2)

Trên thực tế, nếu như không phải trước đây Tần Phàm biểu hiện làm cho nàng có chút kinh dị, có lẽ nàng ngay cả một câu cũng sẽ không nói.

- Còn tốt.

Lúc này khí huyết toàn thân Tần Phàm đều đang lăn lộn, trong thời gian ngắn không có cách nào bình tĩnh trở lại, ở trên thân thể càng là có từng miệng vết thương đáng sợ, nghe được câu hỏi của Mộ Thanh Thanh, hắn cũng là một lát sau mới rất không dễ dàng trả lời nói ra.

Ở vừa rồi, hắn vì thoát khỏi Hồng Liên tuyệt cảnh kia của Hạ Trung, đến cuối cùng cơ hồ muốn ở trước mặt mọi người hóa thân Kỳ Lân, một khi hóa thân Kỳ Lân, trên người sẽ phải chịu trọng thương tự nhiên không đề cập tới, hắn ẩn ẩn cảm thấy ở trước mắt bao người biến thành thú thân cực kỳ không ổn, đặc biệt là ở bên trong Tân Thế Giới, cái Kỳ Lân chân thân này chỉ sợ đại biểu cho ý nghĩa đặc thù.

Nhưng đã đến trước mắt vừa rồi kia, coi như là ở dưới huyết mạch Bất Tử Chu Tước cũng căn bản giãy không thoát được trói buộc trên người, cho nên hắn nhịn không được đem thân hình biến lớn, sau khi giãy giụa trói buộc lập tức thu nhỏ lại, người bình thường thấy không rõ lắm, có lẽ chỉ cho rằng kia là vũ kỹ đặc thù mà thôi.

Bất quá không thể tưởng được chính là, hắn vừa mới thoát khỏi Hồng Liên tuyệt cảnh, Hạ Trung kia còn có Hồng Liên kinh khủng hơn đánh úp lại, nếu như khi đó không phải Mộ Thanh Thanh kịp thời ra tay, trúng một đóa Hồng Liên này, hậu quả của hắn thiết tưởng không chịu nổi.

- Mộ gia nha đầu, ngươi đây là ý gì?

Mà ở một bên kia, chứng kiến Hồng Liên của mình bị phá mất, lúc này sắc mặt Hạ Trung khó coi không thôi. Hắn thân là Lục kiếp Bán Thần, hai chiêu cũng giết không chết một nhất kiếp Bán Thần, hiện tại còn bị một Ngũ kiếp Bán Thần dùng phương thức như vậy khiêu khích, đây không thể nghi ngờ là để cho hắn cảm giác được như là bị nhục nhã.

- Hắn là khách nhân Mộ gia ta, ta muốn dẫn đi hắn.

Mộ Thanh Thanh bình tĩnh trả lời nói ra, cho dù là quay mắt về phía khí thế áp bách kia của Lục kiếp Bán Thần, nàng y nguyên có thể bảo trì mây trôi nước chảy.

- Mơ tưởng! Tần Phàm này giết con của ta, hôm nay không giết hắn báo thù, về sau Hạ Trung ta như thế nào có chỗ đứng ở trong Hoàng Hôn Thành.

Lúc này sắc mặt Hạ Trung hiện ra một vòng dữ tợn, quyết tuyệt nói.

- Ta đây chỉ có thể đắc tội.

Mộ Thanh Thanh đạm đạm nói.

- Ha ha, chỉ bằng ngươi? Nếu như là phụ thân ngươi Mộ Chấn đi tới, có lẽ ta còn có thể kiêng kị vài phần, nhưng mà ngươi còn không có tư cách này.

Hạ Trung giận quá thành cười, hắn thân là Lục kiếp Bán Thần, địa vị sao mà tôn quý, bây giờ lại bị một Ngũ kiếp Bán Thần khiêu khích như thế, đây là để cho hắn không thể dễ dàng tha thứ.

- Thanh Thanh, ngươi cần gì phải vì tiểu súc sanh này đối nghịch cùng Hạ gia chúng ta, như vậy đối với ngươi cùng Mộ gia các ngươi đều không có lợi! Không sai, tiểu súc sanh này là có chút thực lực, nhưng mà không hơn, hắn không có gia tộc dựa vào, sớm muộn gì cũng sẽ vẫn lạc.

Lúc này Hạ Thiên chứng kiến Mộ Thanh Thanh xuất hiện lần nữa, hơn nữa còn kiên quyết bảo vệ Tần Phàm như thế, làm cho hắn đố kỵ đến cơ hồ hai mắt muốn bốc hỏa, trong miệng nhịn không được nói.

Loong coong…

Lúc này Mộ Thanh Thanh cũng không có mở miệng nói chuyện, thậm chí ngay cả nhìn cũng không nhìn Hạ Thiên, chỉ là quay mắt về phía Lục kiếp Bán Thần Hạ Trung, nàng trực tiếp rút kiếm ra, rất có ý tứ "thiên ngôn vạn ngữ còn cảm giác thiểu, chỉ có Kiếm Phong đoạn ân cừu".

- Mộ Thanh Thanh, ngươi quá không biết thức thời rồi! Tần Phàm, phải chết!

Chứng kiến mình bị bỏ qua như thế, lúc này Hạ Thiên trở nên vô cùng oán độc, trong lòng âm thầm nảy sinh ác độc. Hắn chẳng những hận Tần Phàm, cũng hận lên Mộ Thanh Thanh.

Ở trước khi Tần Phàm không có xuất hiện, những thủ lĩnh tuổi trẻ của ngũ đại gia tộc bọn hắn còn có thể cùng Mộ Thanh Thanh miễn cưỡng nói mấy câu, hiện tại bởi vì Tần Phàm xuất hiện, nàng dĩ nhiên là dứt khoát đoạn tuyệt quan hệ, hơn nữa còn không thèm liếc nhìn hắn, cái này để cho hắn gần đây tâm cao khí ngạo là không thể chịu đựng được.

- Đại bá, Mộ gia chỉ có Mộ Thanh Thanh này đi ra, như vậy cái này khả năng chỉ là do hành vi cá nhân nàng mà thôi, ngươi không ngại giáo huấn nàng thoáng một phát, chỉ cần không giết chết, đoán chừng Mộ gia cũng không dám nói gì. Bất quá Tần Phàm kia, nhất định phải giết vì đại ca báo thù.

Sau đó hắn hạ giọng nhìn Hạ Trung nói ra, ý tứ châm ngòi hết sức rõ ràng.

- Cái này không cần ngươi nói, Mộ gia tiểu nha đầu này đã dám can đảm khiêu chiến chúng ta, Lục kiếp Bán Thần ta há có thể cứ như vậy bỏ qua.

Sắc mặt Hạ Trung sớm đã lạnh như băng, hắn trông thấy Mộ Thanh Thanh rút trường kiếm ra, thậm chí là sát cơ cũng xuất hiện. Nếu không phải là quá kiêng kị phụ thân của Mộ Thanh Thanh Mộ Chấn, hắn hận không thể cùng nhau giết chết Tần Phàm và Mộ Thanh Thanh.

- Ngươi lui ra phía sau đi.

Lúc này rốt cục Mộ Thanh Thanh mở miệng nói ra, mặc dù không có xoay người sang chỗ khác, nhưng Tần Phàm tự nhiên biết đối phương là nói với mình, hắn cũng biết tình huống hiện tại của mình, chiến đấu cấp bậc Lục kiếp Bán Thần này, căn bản không phải mình có thể nhúng tay vào.

Liền nhẹ gật đầu, nhảy ra sau một đoạn khoảng cách, chỉ là hết sức trị liệu thương thế của mình. Hắn đối với Mộ Thanh Thanh vậy mà có được thực lực đối kháng Lục kiếp Bán Thần như vậy cũng là hết sức kinh ngạc, nhưng nàng đã nói như vậy, có lẽ cũng có lực lượng nhất định đấy. Hơn nữa nơi đây tới gần Hoàng Hôn Thành, hắn tin tưởng Hạ Trung kia cũng không dám giết người Mộ gia.

- Mộ gia nha đầu, ngươi đã muốn chấp mê bất ngộ, như vậy liền ra chiêu đi. Bất quá hôm nay vô luận như thế nào, ngươi đều cứu không được tiểu tử này.

Hạ Trung lạnh lùng nhìn xem Mộ Thanh Thanh mở lời nói ra, áo bào trên người hắn phần phật, không gió mà bay, một loại khí thế cùng khí tức khủng bố ở trong đó đang chuẩn bị lấy.

- Mười chiêu, có dám cùng ta định ra mười chiêu ước hẹn, nếu như trong mười chiêu ta làm ngươi bị thương, Tần Phàm liền do ta mang đi, nếu không, ta liền không nhúng tay vào việc này.

Trường kiếm trong tay Mộ Thanh Thanh vào lúc này chỉ về phía trước, một đạo hào quang màu xanh lam ở phía chân trời như Thủy Quang sáng chói rơi xuống, thanh âm của nàng thì là trong trẻo nhưng lạnh lùng lập tức vang lên.

- Cái gì? Mộ Thanh Thanh muốn cùng Hạ Trung tiến hành mười chiêu ước hẹn?

- Tuy Mộ Thanh Thanh nàng là cường giả bên trong Ngũ kiếp Bán Thần, nhưng nàng cùng Lục kiếp Bán Thần tầm đó thủy chung vẫn là cách một cái hào rộng, nàng muốn làm bị thương Hạ Trung là không thể nào?

- Đúng vậy a, Ngũ kiếp Bán Thần muốn làm bị thương Lục kiếp Bán Thần, rất không có khả năng.

- Ha ha, hoặc là bởi vì quá trẻ tuổi a, tuổi trẻ luôn có chút ngạo khí, những thủ lĩnh thanh niên kia là như thế này, Mộ Thanh Thanh nàng lợi hại như thế nào cũng không quá đáng mới hai mươi lăm tuổi, có chút lông bông là khó tránh khỏi.

Đọc truyện chữ Full