TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1380

Cô thấp thỏm lên xe, ngồi ở hàng ghế sau, nhìn người phía trước lái xe.

Người đầu tiên chính là người đã tặng giấy mời nhập học ở trường quý tộc, quả nhiên là được quan tâm nhất, người học đầu tiên.

Nhưng dù vậy, thái độ của huấn luyện viên vẫn không tốt, nghe nói chuỗi công ty dạy lái xe này có người chống lưng.

Cho nên huấn luyện viên cũng chẳng lo ngại gì sai, “Cô dựa vào suy nghĩ để phanh xe à? Cô không biết đạp phanh, đạp bộ ly hợp, kéo phanh tay sao?”

“Thấy chiếc xe kia không? Liều xe nhà có a “Đúng đúng vậy “Cô có thể lại nhanh chút nữa, đâm thẳng vào đó, dù sao cũng không cần đến mà. Còn chiếc bên cạnh cô không để đâm vào được đầu, nếu cô đâm vào chiếc đó thì tối tôi không về nhà được.”

“Tại sao cô lại dừng xe ở trên dốc, cô định ngắm cảnh à? Đẹp không?”

Người đầu tiên xuống xe, muốn quay về nhà tìm me.

Người thứ hai lên xe, chắc là người đã bỏ voucher sáu mươi triệu, nhưng lại bị huấn luyện viên bảo dừng lại, để Hứa Minh Tâm lái trước.

Cô gái đó nhìn cô với vẻ ngưỡng mộ, cho rằng cô đưa rất nhiều tiền nên mới được xếp lên trước. Chỉ có Hữa Minh Tâm là biết rõ, phong bì của mình trông thì rất lớn, mua trên mạng với giá mười nghìn rưỡi một cái, bên trong chỉ có hai tờ bác Mạo mà thôi.

Cô yếu ớt ngồi vào trong xe.

“Việc đầu tiên phải làm khi lên xe là gì?”

“Thắt dây an toàn”

Cô yếu ớt nói.

“Tốt lắm, vậy tại sao cô lại cài dây an toàn của cô vào chỗ tôi?” Huấn luyện viên cau mày tức giận, dường như đang cổ nhẫn nhịn điều gì đó.

Lúc này Hứa Minh Tâm mới mau chóng tỉnh ngộ, do quá lo lắng nên cô đã cài dây an toàn vào ghế của huấn luyện viên.

“Tôi … tôi sai rồi.”

“Cô không cài lại, định chờ tôi giúp cô cài lại hay sao?”

Huấn luyện viên nhẹ giọng nói, vẻ mặt anh ta ôn hóa, lời nói cũng không hề gay gắt hay có ý mỉa mai, lại còn xen chút dịu dàng và hài hước.

Những người phía sau nhìn Hứa Minh Tâm với anh mắt ngưỡng mộ, nhưng có lại không hề hay biết, chỉ cảm thấy mình chết chắc rồi.

Cô vội vàng thật lại dây an toàn, sau đó năm chất vô lăng, bắt đầu tìm hiểu cấu tạo của xe.

“Cô có biết tại sao xe lại không chạy không?”

“Tại sao?”

“Cô không thấy tay mình đang bóp phanh sao?”

“Ha? Ó Ó Ò!”

Dọc đường đi, tuy rằng huấn luyện viên nói rất nhiều, nhưng so với lúc trước thì tốt hơn nhiều. ít nhất, anh ta luôn mim cười, như thể anh ta không phải là một người nóng tính.

Khi mới bắt đầu cô cảm thấy vô cùng lo lắng, nhưng sau khi thân quen rồi, cô chợt cảm thấy anh ta là một huấn luyện viên tốt.

Chỉ trả 600 nghìn mà anh ta lại tận tâm chỉ dạy đến vậy, còn cho cô chạy thêm hai vòng nữa và dặn dò cô ngày mai đến sớm học lái xe.

Đọc truyện chữ Full