Cũng ngay trong nháy mắt tiếp theo, Tần Phàm mãnh liệt ngẩng lên đầu, ánh mắt theo thanh âm kia nhìn lại, sau đó rơi vào Nguyên Giới lơ lửng ở giữa không trung kia, ở đâu đó, một bóng người vô cùng tôn quý uy nghiêm, tựa hồ là đã vượt qua trăm triệu năm tuế nguyệt, chậm rãi ở trong đó hiện lên đi ra.
Một đạo nhân ảnh này, lộ ra thập phần mơ hồ, tự hồ chỉ là một đạo quang ảnh, cũng không có được thân thể chân thật, nhưng loại khí tức khủng bố bàng bạc ở trong đó lại chân thật tồn tại, một loại uy áp khủng bố ngăn cách thời không quanh quẩn trong toàn bộ Long cung.
Trong lòng Tần Phàm có chút nhảy dựng, tuy tu vi tâm cảnh của hắn rất cao, cũng ẩn ẩn có một loại cảm giác kinh hãi lạnh mình. Lúc này đối mặt đạo nhân ảnh kia, hắn vậy mà cảm thấy so với ban đầu ở Thần Thú gia tộc trên Vũ Thiên đại lục trông thấy Thú Thần còn muốn sợ hãi hơn.
Phải biết rằng hiện tại thực lực của hắn so với lúc trước không biết cường đại hơn bao nhiêu lần, nhưng vẫn tồn tại loại cảm giác này, như vậy chỉ có một loại giải thích, bóng người trước mắt này so với hình chiếu Thú Thần lúc trước không biết cường đại hơn bao nhiêu lần.
Tại thời khắc này, hắn thật sự cảm thấy một loại lực lượng đáng sợ kia, tựa hồ mình không có chút lực phản kháng nào.
Phải biết rằng hiện tại hắn đã có được thực lực bằng với Ngũ kiếp Bán Thần.
- Ngươi không cần khẩn trương, bản Thần tự nhiên sẽ không tổn thương ngươi, hơn nữa hiện tại bản Thần cũng đã không có năng lực như vậy, nếu không ngươi đề phòng như thế nào cũng vô dụng.
Lúc này bóng người kia lại mỉm cười nói ra.
- Tần Phàm bái kiến tiền bối, quấy rầy tiền bối an nghỉ thật sự là có lỗi.
Lúc này Tần Phàm mới lấy lại bình tĩnh, thi lễ một cái cung kính nói. Hắn ngưng mắt nhìn lại, thấy rõ nhân ảnh trước mắt tựa hồ là một trung niên nhân nho nhã. Một loại uy thế kia là tự nhiên mà tồn tại, ngược lại thực sự không phải là chủ động thi triển ra uy áp hắn.
Trải qua trăm triệu năm tuế nguyệt cũng không có mất đi uy thế, không chủ động cũng tự lộ.
- Không sao, bản Thần một mực đều đang đợi ngươi đến.
Ánh mắt bóng người kia đã rơi vào trên người Tần Phàm, vui vẻ y nguyên tồn tại, nhưng tựa hồ là đang xem kỹ lấy đối phương.
- Xin hỏi tiền bối là chủ nhân Long cung này?
Tần Phàm nao nao, nâng ánh mắt lên hỏi.
- Đúng vậy, bản Thần đúng là Vạn Long chi chủ… Long Thần.
Bạn đang đọc chuyện tại
TruyenFull.vn
Nghe vậy, bóng người kia liền ngạo nghễ nói ra.
Giọng nói bóng người kia vang lên, cả nội cung đều nghe thấy.
- Long Thần, Vạn Long Chi Chủ?
Lúc này Tần Phàm bị một giọng nói tôn quý xuyên việt trăm triệu năm làm kinh động, giật mình, đồng thời nghi hoặc khó hiểu.
Người trước mắt này tự xưng là Vạn Long Chi Chủ, như vậy cuối cùng hắn là viễn cổ nhân loại hay là viễn cổ Long tộc? Vừa rồi người này còn đuổi theo, Tần Phàm suy đoán xem hắn thuộc chủng thân minh viễn cổ nào, ở cuộc đại chiến Thần Ma viễn cổ hắn là nhân vật như thế nào?
- Bái kiến Long Thần tiến bối, xin hỏi tiền bối với suy đoán của vãn bối cảm thấy thế nào?
Trong lòng suy nghĩ đủ các cách, Tần Phàm bĩnh tĩnh mới chắp tay mở miệng nói.
- Đúng vậy! Suy đoán của ngươi rất chính xác. Thần cũng không phải chỉ có một loại, cũng chính vì như thế mới sinh ra đại chiến chư thần. Trong cuộc chiến đó có vô số Thần vẫn lạc. Chỉ là hiện tại ta cũng không biết trong đại thế giới Huyền Hoàng này còn mấy vị Thần còn tồn tại.
Long Thần khoanh hai tay trước ngực, nói xong những lời cuối vẻ mặt vô cùng thương cảm.
- Đại thế giới Huyền Hoàng! Đại thế giới Huyền Hoàng ở nơi nào?
Tần Phàm không khỏi khẽ giật mình, mà vị Thần còn tồn tại hắn cũng chỉ biết được Chân Vũ Thần và Thú Thần.
- Hiện tại chúng ta không phải đang ở đại thế giới Huyền Hoàng sao?
Nghe vậy, Long Thần lộ ra sự kinh ngạc.
- Bây giờ chúng ta đang ở tân thế giới, tổng cộng có bảy mươi hai thần đảo. Từ khi ta sinh ra đến nay chưa từng nghe nói qua đại thế giới Huyền Hoàng.
Tần Phàm ngẫn lại rồi trả lời. Chắc là sau thời đại Thần Ma, thế giới này đã phát sinh biến cố, cuối cùng hình thành tân thế giới như hiện tại.
- Có thể thế giới này đã cải biến.
Long Thần thở dài một tiếng nói:
- Đại chiến chư thần mang đến sự ảnh hưởng quá lớn, cuối cùng làm cho không gian đại thế giới cùng đại lục phân liệt cũng rất bình thường.
- Không biết Long Thần tiền bối có từng tham gia đại chiến chư thần?
Tần Phàm hỏi lại.
- Khi đó đại chiến chư thần làn ra toàn bộ đại thế giới Huyền Hoàng, căn bản không có người nào có thể tránh được.
Long Thần lắc đầu, ảm đạm nói:
- Trong một trận chiến đấu, thân thể của ta đã vẫn lạc. Cuối cùng cũng chỉ có thể giữ lại một tia tàn niệm gởi vào trong nguyên giới.
- Vậy xin hỏi Long Thần tiền bối có phải là nhân loại hay không?
Trần ngâm trong chốc lát, Tần Phàm cẩn thận hỏi. Trên thực tế Tần Phàm hoàn toàn không cảm giác được khí tức yêu thú trên người của bóng người trước mặt này, cho nên hắn mới có ý hỏi.
- Tự nhiên! Ta mặc dù là thống lĩnh Long tộc là Vạn Long chi chủ nhưng ta là nhân loại, với tứ cách là vạn vật chi linh, chủng tộc cao quý nhất.
Lúc này, Long Thần ngạo nghễ nói, tựa hồ đối với thân phận nhân loại của mình rất tự hào. Nhưng lập tức cả giận nói:
- Tại thời đại viễn cổ, lúc mới bắt đầu, bởi vì nhân loại chúng ta trời sinh yêu nhược, cơ hồ bỏ mặc cho số phận. Hoặc là biến thành lương thực cho yêu thú, hoặc là trở thành trò chơi mua vui cho chư thần. Tóm lại chúng ta có ý chí cực cao nhưng lại sinh tồn ở dưới tầng chót nhất.
Nhưng về sau, nhân loại chúng ta nắm giữ được thuật tu luyện. Chúng ta tranh giành Thiên Địa Linh Khí, tu luyện bản thân. Càng về sau, chúng ta càng cường đại. Hơn nữa còn có thể tu luyện đến cảnh giới sánh ngang với chư thần. Từ đó chúng ta trở thành Thần bảo hộ của nhân loại.
- Chúng ta quyết chiến yêu thú, chinh phục Long tộc cùng các dị tộc cường đại. Hơn nữa còn hướng tới chư thần khởi xướng chiến tranh.
- Nhân loại chúng ta là vạn vật chi linh, chúng ta bất khuất trong Thiên Địa, cũng bất khuất trước chư thần.
- Ha ha. Nghịch Thần Giả, Nghịch Thần Giả thì như thế nào. Vận mệnh nhân loại chúng ta vốn nên để cho chúng ta tự định đoạt. Như thế nào đến phiên những thứ gọi là Nguyên Thủy Thiên Thần an bài. Nhân loại chúng ta tu thành bát đại nhân thần, quyết chiến với Nguyên Thủy thập đại Thiên Thần.
- Mà Long Thần ta kỳ thực vẫn còn khiếm khuyết một bước nữa mới có thể chính thức đặt chân vào Chân Thần. Thực lực của ta là đệ nhất nhân dưới bát đại nhân thần, ta cũng là thống lĩnh Long tộc. Cho nên ta cũng vì nhân loại mà chinh chiến tám phương, chiến đấu đến giọt máu cuối cùng.
Nói xong những này, cảm xúc của Long Thần càng tăng vọt, bỏng ảnh run rẩy chứng tỏ nội tâm hắn đang kích động. Tựa hồ tâm tình của hắn lại một lần nữa trở lại thời kỳ kích tình thiêu đốt cùng tuế nguyệt. Tranh giành Thiên Địa đấy, chấn Yêu chiến Thần, không sợ, không sợ.