TopTruyenHayNhat.Com

Nhập Số Chương Để Tìm Chương VD: 200
Vợ Nhỏ, Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Chương 1457

Người phụ nữ giống như nghe được chuyện cười vẻ mặt vô cùng khinh bỉ.

Bạch Thư Hân thấy thái độ này của bà ta, lừa giận bốc lên đến đỉnh đầu, đang chuẩn bị xắn tay áo lên, giáo dục bà ta làm người thật tốt, không nghĩ tới người ngồi bàn bên cạnh lại tới.

“Tôi nhất được một chiếc nhẫn, là của các cô sao?”

Trong tay cô ta cầm chiếc nhẫn kim cương màu hong.

Hứa Minh Tâm vội vàng tiến lên, cẩn thận đeo lại trên tay, liên tục cảm ơn.



“Không cần khách khí, tôi thấy hai người cãi nhau, cho nên tìm kiếm thử. Cô… cô là cô Hứa Minh Tâm phải không? Gần đây tôi vẫn xem tin tức, đây là nhẫn đỉnh hôn mà anh Cố Gia Huy tặng cho cô sao?” Cô gái kia cẩn thận nói.

“Um.”

“Vậy thật sự phải chúc mừng rồi, đây là danh thiếp của tôi, cô có thể nhận không?”

“Có thể chứ, thật sự rất cảm ơn cô “Không có việc gì không có việc gì, tôi nên làm thôi. Cô đẹp hơn trên mạng nhiều đấy, đúng là hai người nhất định phải hạnh phúc nha. Thật ra tôi là fan của hai người, luôn ủng hộ hai người

Cô gái có chút kích động, không ngừng khua tay mùa chân làm động tác cố lên,

Bạch Thư Hân đụng vào cánh tay của Hứa Minh Tâm: “Cũng được lắm nha, trong thời gian ngắn như vậy mà đã có fan luôn rồi sao?”

“Thật tốt thật tốt, nhẫn tìm được rồi, nếu không tới thật sự không có cách nào ăn nói với Cố Gia Huy ca.”

Cô nhìn chiếc nhẫn, thở phào nhẹ nhõm một hơi.



Người phụ nữ kia bị gạt sang một bên nên cảm thấy hơi mất mặt

Bà ta ho khan một tiếng, nói: “Nhẫn này tìm được không phải lúc, nếu không các người có thể lấy không ba mươi lăm tỷ của tôi rồi. Đây là một khoản tiền lớn, có thể cho các người ăn vài trăm bữa ở đây đấy. Lại còn lừa một khoản tiền lớn nữa chứ

Bà ta nở nụ cười châm chọc, trào phúng nói. Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Xin lỗi, chút tiền này của bà tôi còn chưởng mắt. Nếu như chiếc nhẫn này thực sự không tìm thấy, tôi cũng sẽ không từ bỏ ý định lấy tiền của bà đâu. Nếu đã tìm được đồ, vậy phiền bà thanh toán món điểm tâm ngọt trên bàn của chúng tôi. Tôi không thích thúc ăn mà người khác dùng tay chạm qua, rất bằn khuôn mặt của người phụ nữ kia tức giận thành màu gan heo, nửa ngày cũng không thốt ra lời

Lập tức, Hứa Minh Tâm đổi giọng: “Thôi bỏ đi, tôi cũng không quan tâm đến tiền điểm tâm ngọt này. Nhân viên phục vụ, cấm món tráng miệng này đi đổ thùng rác cho lợn ăn đi.

Cho lợn ăn…

Đây không phải là nói con trai cô ta là lợn sao?

Người phụ nữ lập tức nổi điên, tức giận tiến lên hai bước, muốn đẩy Hứa Minh Tâm ra, chất vấn cô là có ý gi.

Nhưng Hứa Minh Tâm đã sớm có phòng bị, dễ dàng né ra.

Nhân viên phục vụ thấy thế, lập tức tiến lên hòa “Ở đây không thể đánh nhau, hai vị có chuyện gì giải: từ từ nói.”

“Chỗ này cũng coi như là nhà hàng cao cấp, sao có thể để cho một người không có gia giáo như vậy vào chứ? Các người mau đuổi cô ta đi đi, nếu không tôi nhất định sẽ khiếu nại các người “Vâng vâng vâng, hai vị không thoải mái chúng tôi đều rõ, chúng tôi lập tức xin chỉ thị quản lý của chúng Nhân viên phục vụ cũng tỏ vẻ rất bất đắc đi, lập tức gọi điện thoại cho quản lý, rất nhanh đã có kết quà.

“Xin lỗi, xin lỗi.”

Đọc truyện chữ Full